Chồng Nghèo Thâm Tình Thực Ra Là Đại Gia

Chương 86




Liễu Ngọc Thanh mừng rỡ: "Cảm ơn anh Trình Bảo Khôi"

Trình Bảo Khôi ngẩng đầu lên nhìn tòa nhà, vẻ mặt tràn đầy hãnh diện.

Nhưng anh ta hoàn toàn không thể nghĩ ra rằng, ba anh ta một chân bó bột ngồi trên xe đang chạy tới để đốt mông anh ta.

Người lái xe tên Lý Trình Băc, là vệ sĩ của Trình Bối ở tập đoàn quốc tế Vũ Đăng.

Lý Trình Bắc hơn ba mươi tuổi, đã từng là á quân quyên anh nên có chút bản lĩnh.

Trình Bối đang bị gãy chân còn nóng lòng sốt ruột đi xin lỗi người ta, điều này làm anh ta cảm thấy khó hiểu hỏi: "Tổng giám đốc Trình, giờ ông đang bị thương nặng, dù muốn xin lỗi người ta cũng không cần nhất thời gấp gáp, sức khỏe của ông vẫn quan trọng hơn."

Trình Bối vội quát lên: "Cậu biết cái gì? Là thằng nhóc Trình Bảo Khôi đã đào mộ cho tôi, nó dám cầu hôn với vợ của cậu Lâm lần trước, nay ông Mã bảo tôi qua đó, tôi có thể không đi sao?"

Lý Trình Bắc vừa nghe xong, lập tức không nói gì thêm.

Anh ta vội vã đạp chân ga tới cùng.

Tại thời điểm đó.

Lâm Dương và Phan Kiều Vân đã xuống lầu một.

Chẳng mấy chốc, nhân viên công ty nhìn sang.

Khi nhìn thấy Lâm Dương, ánh mắt họ vô cùng kinh ngạc, lại nhìn thế trận cầu hôn ở bên ngoài với vẻ mặt bát quái.

Thậm chí còn có người ném bom tin tức trong nhóm: "Lâm Dương đi ra rồi, anh ấy đang ở công ty.

Anh ấy đi ra ngoài thì có đánh nhau không nhỉ?". 𝑇ìm 𝐭𝗋𝗎𝐲ện ha𝐲 𝐭ại [ 𝑇RÙM𝑇R UYỆ𝙽.V𝙽 ]

Vô số đầu người đang chen lấn, lách vào vị trí gần cửa sổ.

Liễu Ngọc Thanh ở bên ngoài từ dưới ngước lên trên, thấy rất nhiều nhân viên đang xem náo nhiệt bên cửa sổ, vẻ mặt cô ta nhất thời sảng khoái, trong lòng suy nghĩ: "Hừ, tên Lâm Dương vô dụng, hôm nay tôi sẽ làm anh mang tiếng xấu, bị người đời phỉ nhổ, biến anh thành vua bị cắm sừng trong miệng người khác."

Khi nghĩ tới đây, cô ta thấy có một nam một nữ đi ra từ cửa chính bên kia.

Lúc nhìn kỹ hơn.

"Tôi nói kìa, sao vua nón xanh lại ở đây nhỉ?"

Nhớ tới cảnh Lâm Dương bạo lực đánh Liễu Như Hoa và Liễu Trương Thành, cô ta hơi sợ sệt, nhưng khi bắt gặp dáng vẻ hăm hở của Trình Bảo Khôi, cô ta lại tràn đầy sức mạnh.

"Anh Trình Bảo Khôi ơi, tên rác rưởi nhà họ Lâm cũng tới đây rồi, nếu anh ta muốn đánh em anh sẽ giúp em chứ?"

Cô ta nhìn Trình Bảo Khôi hỏi.

"Không thể từ chối"

Khi Lâm Dương nhìn thấy chiếc M8 sang trọng trong dàn hoa tươi thì anh cảm thấy hơi kinh ngạc, sau đó thì nhìn thấy vẻ mặt trêu đùa của Trình Bảo Khôi và vẻ mặt khiêu khích của Liễu Ngọc Thanh, ánh mắt của anh trở nên lạnh lùng và chậm rãi đi tới.

Những người xem kịch ở trên lâu đều xem đến hăng hái sôi nối, trái tim run lên.

"Đi lên rồi, Lâm Dương đi lên rồi"

"Sắp đánh nhau rồi, không biết ai sẽ thắng"

"Một người cướp vợ, một người bảo vệ vệ, đúng là hấp dẫn mài"

Cũng có người nói: "Không hẳn Lâm Dương đã vô dụng hèn nhát hơn nửa năm rồi, nghe nói ngày nào ở trong nhà họ Liễu đều bị mẹ vợ và em vợ bắt nạt chửi bới, đến đầu cũng không dám ngẩng lên, anh ta có dũng khí để ra tay sao?"

Mọi người lần lượt thở dài khi nghe thấy điều đó, đã từng là thiên chi kiêu tử, đã một đi không trở về nữa rồi! Ba mươi mét, hai mươi mét, mười lăm mét...

Mọi người nhìn thấy khoảng cách giữa hai bên càng lúc càng gân, nhưng chính vào lúc này, bước chân của Lâm Dương bỗng nhiên dừng lại và nhìn về phía cửa chính.

Mà những người ở trên lầu không biết đó có ý gì.

Có người đấm ngực giậm chân: "Ôi, Lâm Dương này, đúng là không thể đỡ lên được mà, còn tưởng rằng hôm nay có thể nam tính một phen, lao vào đánh người đàn ông cướp vợ một trận mạnh mẽ, nhưng lại giữa đường đứt mắt dây xích, đi đến nửa đường thì không dám bước tiếp, hèn nhát, đúng là hèn nhát mà!"

Ánh mắt nhìn lấy Lâm Dương của nhiều người phụ nữ nhân viên cũng trở thành thất vọng và khinh thường.

Nhưng chính vào lúc này, ở phía cửa chính có một chiếc xe Bentley màu đen phóng nhanh đến.

Ngay khi dừng xe lại thì Trình Bối đã nhìn thấy Lâm Dương.

Không đợi vệ sĩ Lý Trình Bắc giúp đỡ, ông ta đã đẩy cửa lao xuống.

"Phịch"

một tiếng quỳ xuống trước mặt của Lâm Dương.

"Ngài Lâm, tôi có lỗi!"