Chồng Điên

Chương 18: Đỗ Đức Hải




Sáng hôm sau,

Cô ấy đang vẽ tranh trong căn phòng tối đen,dù vẫn vệ sinh cá nhân đều đặn nhưng cô ấy chưa ra ngoài một lần nào từ khi sang đây

Dù là một nhà thiết kế thời trang nhưng cô ấy luôn gặp đối tác ở nhà, những bản thiết kế luôn nhận được lời khen ngợi và đánh giá cao

Cô ấy vẽ xong bức tranh thì lùi ra sau ngồi dựa vào tường, cậu mang thức ăn vào để lên trên bàn rồi rời đi.Cô ấy tiến đến ăn sạch sẽ rồi để trước cửa

Cơ thể gầy guộc khiến cô ấy khó khăn nằm trên giường, tay cô ấy chạm nhẹ vào ảnh của anh, miệng thì thầm nói:"Sắp rồi,chỉ còn 3 ngày nữa thôi" Cô ấy lại ngủ mê man trong khi tay vẫn còn bẩn.

Ở biệt thự,

Cô và hắn ta đã làm quen với nhau,hai người đều có sở thích về âm nhạc và hội hoạ nên thân thiết đến lạ, họ cùng nhau lên phòng tranh để nói về những bức tranh của anh và cô ấy

Hầu hết các bức treo là của cô ấy vẽ, có cài bức là cả hai cùng vẽ, có những bức anh vẽ cô ấy tô và ngược lại

Hắn ta chỉ vào bức tranh nhìn cũ kĩ nhất rồi bảo:"Nó là bức đầu tiên họ treo lên đó,cô ấy và anh hai đã mất gần 1 tuần để có thể vẽ ra nó!"

Cô cùng hắn ta gỡ bức tranh xuống xem,bức tranh vẽ cô ấy và anh, hai người đơn giản là đang bước lên lễ đường cùng nhau. Tay hai người đan lại,nhìn cô ấy cười hạnh phúc làm cô chạnh lòng, hắn ta thì ghê tởm mà nhíu mày

Cô ngạc nhiên quay qua hỏi:"Có chuyện gì sao?Kể chị nghe đi"

-"Cô ta là con khốn, cô ta đã lừa dối anh hai,lúc yêu thì lại yêu không lành mạnh nữa! Một ngày anh hai phải quấn lấy cô ta" Hắn ta tức giận ném mạnh bức tranh xuống đất



Cô ngạc nhiên giữ tay hắn ta,đột nhiên bức tranh vỡ nát, một xấp ảnh rơi ra,tất cả đều là ảnh anh chụp cô ấy từ sau

Lúc thì cơ thể cô ấy toàn vết đánh lúc thì lại là những vết cắn quen thuộc, hai người nhận ra anh là một người có tâm lý khá méo mó khi anh lại chụp những bức ảnh này

Tấm ảnh cuối làm cô ngã khuỵu sợ hãi mắt trợn tròn, hắn ta thì ném bức ảnh đó đi, hai người sợ hãi muốn cho bà ấy xem

Bức ảnh là cảnh cô ấy và anh đang ân ái,cô ấy ôm chặt lấy anh hai mắt đã sưng lên vì khóc,anh thì cười mãn nguyện tay cầm máy ảnh chụp lại

Miệng anh còn đang dính m.á.u từ vết thương ở vai của cô ấy,hai người sợ hãi không biết cô ấy tại sao lại muốn quay lại bên anh

Cô nhìn lịch,chỉ còn ba ngày nữa là cô ấy về, chuẩn bị cho những chuỗi ngày anh tàn nhẫn với cả thế giới

Hắn ta cầm tấm ảnh lên cùng cô muốn xuống nhà thì đúng lúc anh chạy vào,hai người trốn vào trong tủ hoạ cụ

Anh đi vào vừa thấy bức tranh bị rách thì tức giận, anh đếm qua một lượt lập tức nhận ra thiếu một bức,anh nhìn thẳng vào cái tủ hoạ cụ đi đến mở ra

Hắn ta lao ra đẩy anh xuống, nhưng hai người không phải đối thủ của anh,anh ngay lập tức giựt lại được tấm ảnh đó

Anh đút vào túi áo rồi dọn dẹp lại chỗ tranh đó,anh sau đó rời đi,bà ấy vô tình nhìn thấy thì biết chuyện vội chạy lên kiểm tra

Bà ấy thấy anh đánh em trai đến nỗi bầm dập làm bà ấy tức giận, tay bà ấy run rẩy xoa đầu hắn ta rồi nói

-"Xin lỗi,do anh con hết" Bà ấy nhẹ giọng trấn an anh