Chồng chưa cưới, anh tên gì nhỉ?

Chương 45




20 phút giải lao nhanh chóng qua đi, mọi người ai nấy về chỗ của mình, sự im lặng lại được trả lại cho căn phòng. Nhi vẫn ngồi im lặng lắng nghe phần trình bày của nhân viên. Mãi cho đến khi giọng nói quen thuộc của Thư vang lên

“Mời phần trình bày của công ty LN ạ!”

Nhi đứng dậy, lấy tay phủi phủi cho lớp áo khỏi bị nhăn, lấy lại vẻ lạnh lùng vốn có của Tổng giám đốc LN, Nhi cất giọng nói nhẹ nhàng của mình lên

“Tôi là đại diện của LN, hy vọng là mọi người ở đây sẽ góp ý cho những sai sót về ý kiến của chúng tôi” Nhi dứt lời đồng loạt những tiếng vỗ tay vang lên. Nhi ngồi xuống cũng là lúc Quỳnh rời ghế, phần trình bày luôn được giao hết cho Quỳnh, nó chỉ việc ngồi nghe

-----------------Ta là dải phân cách đáng iu----------------------------------------------------------

Giờ họp kết thúc, Nhi với Quỳnh liền rời ghế đi nhanh ra cửa, Nam chạy vội theo

“Mèo lười, đi từ từ thôi chờ anh với” Nam gọi, Nhi bất chợt đứng khựng lại. Cậu vừa gọi nó là gì nhỉ, mèo lười á, bao nhiêu năm rồi vẫn còn nhớ cái tên đó

“Em không phải là Mèo lười nữa đâu nhớ!” Nhi nói tiện với tay đập nhẹ lên đầu Nam

“Em vẫn là Mèo lười” Nam nói mà không chờ nghĩ ngợi gì nhiều

“Em bảo không phải là không phải mà” Nhi chu mỏ lên nói nhìn rất dễ thương, Nam hơi đơ trước vẻ dễ thương ấy

“Rồi rồi, em không phải Mèo lười” Nam đành chịu thua với sự dễ thương của Nhi “Nhưng đối với anh, em mãi là con Mèo lười năm ấy!”, Nam chỉ nghĩ thôi chứ không nói ra, điều này mình cậu biết là được rồi

“Ey Quỳnh, lâu rồi chưa đi Bar nhể” Nhi quay qua Quỳnh nói

“Hay là tối nay đi đi tỉ” Quỳnh cười nói, Nhi ngẫm nghĩ 1 lúc

“Muội gọi cho Mai với Thủy đi” Nhi nói, Quỳnh gật đầu rồi rút điện thoại ra bấm số gọi

“Này, cho anh theo với” Nam chớp mắt nhìn Nhi

“Theo đi đâu?” Nhi cũng chớp mắt hỏi lại

“Tối em đi Bar mà, cho anh theo với” Nam nhìn Nhi, vẻ mặt con cún nói

“Ủa rồi anh theo em làm gì?”

“Hmmm, thì chuốc cho em say rồi bắt em về làm vợ” Nam ngẫm nghĩ 1 lúc thì nói, Nhi nghe xong mà mắt mở to

“Anh muốn chết rồi” Nhi nói dơ tay định đánh Nam thì lại bị hụt, Nam chạy về phía trước quay lại lè lưỡi trêu Nhi

“Chuẩn bị tinh thần làm vợ anh đi” Nhi nghe mà Nhi tức á, nó chạy vội đến đánh Nam. 2 con người đều là 2 Tổng giám đốc của 2 công ty lớn, giờ đây lại chạy đuổi nhau ở hành lang công ty, nhân viên nhìn vào không biết sẽ nghĩ gì... ờ... ví dụ như

“Tui không ngờ Tổng giám đốc lại trẻ con vậy đấy”

“Tui không nghĩ Tổng giám đốc nhà mình lại đi Bar a~”

“Tùi không nghĩ.... vân vân và vũ vũ....”

------------------------------------Tại Bar SM------------------------------

Nhi nhìn đồng hồ trên tay mình, 2 con bạn của nó bữa nay có trai bỏ bạn, tác phong cũng chậm chạp hơn rồi. Hẹn 8h mà h 8h15 rồi chưa thấy ặt mũi đâu, tính chơi giờ dây chun với nó hay giề

“Chồi ôi, bạn tao” Thủy ôm Nhi nói. Cô với Mai nay lỡ đi muộn rồi, phải lấy lòng Nhi từ đầu chứ không thì... chuyện gì sẽ xảy ra còn chưa biết à

“Tụi mày đến sớm quá đấy” Nhi nén giọng nói, nở một nụ cười thân thiện hết sức

“Bọn tao biết mà, mày quá khen rồi” Mai ở bên cạnh chiêm vô. Nhi nở một nụ cười thật tươi nhưng ám khí đầy mình

“Chúng mày một đứa có chồng, một đứa có bồ. Tao tưởng hai đứa chúng mày bỏ tao ở đây chơi với mấy ah Partender luôn rồi” Nhi không nhanh không chậm nói, ngữ điệu đầy mùi thuốc súng. Mai với Thủy khẽ nuốt nước bọt, thôi rồi, chết thật rồi

“Bọn tao xin lỗi, bọn tao hứa lần này là lần đầu tiên cũng như lần cuối cùng” Mai nhìn Nhi năn nỉ, bây giờ Nhi mà giận tụi nó thì chắc tụi nó chết mất á

“Tụi tao hứa thiệt á” Thủy ở bên cạnh cũng nói

“May cho bọn mày là tao hiền” Nhi giả vờ liếc liếc nói. 3 đứa lại ngồi cười hì hì với nhau như chưa có chuyện gì xảy ra. Hồn nhiên như 3 đứa trẻ con. 3 chàng trai nào đó chỉ biết ngồi nhìn, chứ cạn lời với 3 cô này rồi

“Tao nói tụi mày nghe một chuyện” Nhi bỏ nốt miếng bánh cắn dở vào miệng nói

“Chuyện gì?” Mai, Thủy và Quỳnh nheo mắt nhìn Nhi

“Chủ nhật này sẽ có một đợt đánh với PK và... Thiên Long” Nhi nói hơi ngập ngừng, như này chả khác gì là đang bắt ép tụi nó cả, nhưng mà hoàn cảnh bắt buộc, biết làm sao được

“Không thể hủy được sao?” Mai nhăn nhó nhìn Nhi, cô không muốn đánh nhau với chồng mình chút nào a~

“Không thể hủy đâu Nhị tỉ” Quỳnh im lặng nãy giờ mới lên tiếng “Trận này mà hủy thì bao nhiêu công sức chúng ta sẽ đổ bể cả”

Quỳnh nói dứt câu, cả đám ngồi thở dài, tự nhiên tụi nó lại vô giang hô chi không biết nữa ấy. Đánh ai thì được chứ còn đánh người thân... ai nỡ chứ

“Tao dặn trước vậy thôi còn chuẩn bị như nào là tùy chúng mày cả. Tao về trước” Nhi nói liền đứng dậy, kéo luôn Quỳnh hướng phía của mà đi. Nam nhìn bóng lưng Nhi khuất dần sau cánh cửa chỉ biết thở dài, từ khi quen nó đến giờ cũng lâu rồi chứ bộ mà những gì biết về nó vẫn chỉ là... con số 0