Chồng chưa cưới, anh tên gì nhỉ?

Chương 36




Cô thư kí ngạc nhiên hết nhìn Nhi rồi lại nhìn sang Nam, 1 buổi sáng thôi mà 2 người họ làm cô hết ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác. Ngạc nhiên đầu tiên là khi Nhi giới thiệu mình là Tổng giám đốc của LN, với cách an mặc của Nhi người ngoài nhìn vào chắc chắn sẽ nghĩ Nhi là 1 cô thực tập hoặc là nhân viên quèn, bình thường những người cấp cao thường ăn mặc rất là sang trọng còn Nhi mặc đồ như 1 cô nhóc mới ra trường. Điều thứ 2 làm cô ngạc nhiên đó là Giám đốc của cô thường ngày việc gì cũng bình tĩnh điềm đạm, luôn lạnh lùng với mọi người, chưa bao giờ thấy Giám đốc bị kích động vì 1 cái tên, hơn nữa ánh mắt mà Nam nhìn Nhi nó ám áp chứ không lạnh lùng như bình thường Nam nhìn nhân viên của mình. Chỉ đứng trong căn phòng này mới chỉ 1 lúc thôi mà cô thư kí tưởng chừng mình biến thành thám tử lu...

“Em về rồi?” Nam nhìn Nhi hỏi

“Có đi đâu mà về” Nhi trả lời theo kiểu trả lơi cho có

“Bọn thằng Việt nói em sang nước ngoài khi nào tụi nó đám cưới thì em mới về mà” Nam nhíu mày nhìn Nhi nói, chả lẽ thằng bạn của cậu lại nghĩ chuyện lừa cậu à

“Bạn của mình rất biết cách giữ bí mật cho mình nha!” Nhi nói khẽ nhưng âm lượng cũng đủ cho Nam nghe. Sau ngày làm lễ ở nhà Mai, nó đã dặn mọi người nói là nó sang nước ngoài tiếp, khi nào đến ngày Mai với Việt tổ chức đám cưới nó mới về.

“Vậy là em không đi đâu cả, mấy ngày qua em vẫn ở đây?” Nam nhận ra là mình đã bị cả bọn hùa nhau lừa mình

“Đúng vậy” Nhi đáp ngắn gọn

“Thời gian đó em đã ở đâu?” Nam hỏi, nếu như nó vẫn ở đây thì chắc phải ở nhà ba mẹ nó chứ, sao thời gian qua cậu không thấy nó ở đâu

“Nhà của em với Quỳnh” Nhi tùy tiện buông khẽ mấy chữ

“Là ở đâu?”

“Hỏi làm gì?” Nhi nheo mắt lại hỏi ngược lại Nam

“Thì để biết, có gì còn qua giữ em ở lại lỡ em lại qua bên nước ngoài tiếp thì sao”

“Hâm à, em ở đâu là chuyện của em, anh liên quan gì” Nhi cãi, cô thư kí đứng đằng sau nghe từ đầu tiên trong câu nói của Nhi thì khẽ thường cảm Nhi, chưa ai dám dùng từ như vậy với sếp cô, bởi với tính cách của sếp thì có khi sẽ bị đuổi việc hoặc nhẹ hơn là đón trận uồng phong của sếp, nhưng hành động của sếp cô sau đó làm cô ngạc nhiên

“Em nói ai hâm hả?” Nam nói đưa tay cốc nhẹ 1 cái vào trán Nhi, Nhi thì đưa tay lên xoa đầu, còn thư kí đằng sau thì đưa tay lên bịt miệng để không ai biết cô đang há miệng hết cỡ để bày tỏ sự ngạc nhiên này

“Đau” Nhi phồng má lên nói

“Anh xin lỗi!” Nam xoa xoa trán cho Nhi vừa nói, hành động này của Nam còn làm thư kí ngạc nhiên hơn.

“Tổng giám đốc” Thư kí gọi nhẹ, Nam liền quay lại với vẻ lạnh lùng vốn có thường ngày của mình

“Chuyện gì?” Nam lạnh lùng hỏi, thái độ khác hẳn với Nhi

“Cho em hỏi 1 chút được không ạ?” Cô thư kí e dè nói

“Hòi đi”

“Ukm... 2 người quen nhau ạ?”

“Không/ Đúng” 2 câu trả lời vang lên cùng lúc nhưng lại lạc hẳn âm điệu của nhau. Nam nhíu mày quay qua nhìn Nhi vẫn thản nhiên như không ó chuyện gì xảy ra

“Sao lại không quen?” Nam hỏi

“Nếu quen thì em đã nhớ tên anh rồi!” Nhi nhìn Nam nói rồi cười. Nam chỉ biết cười trừ, bao nhiêu lần cậu đều bị cứng họng vì 1 câu “Em không nhớ tên anh!” của Nhi

“Vậy thì 2 người có quen nhau không ạ?” Thư kí khó hiểu hỏi lại, chắc chắn là có quen rồi, 2 người họ từ xưng hô đến hành động đều rất thân mật thì làm sao có huyện không quen

“Thư kí của anh có vẻ thích quan tâm đến đời tu của cấp trên quá nhỉ!” Nam chưa kịp trả lời Nhi đã nói, thái độ khác hẳn với vẻ cởi mở lúc đầu Nhi mới gặp cô thư kí, lúc đầu thì nó đóng vai làm 1 nhân viên bình thường còn bây giờ nó là Tổng giám đốc của công ty lớn thì chắc chắn thái độ phải khác vì Tổng giám đốc của LN được mọi người biết đến là 1 cô gái lạnh lùng, không mấy quan tâm đến chuyện xung quanh, trong công việc bắt buộc mọi nhân viên cấp dưới phải làm cho thật kĩ, không để xảy ra lỗi nào

“Tôi không có” Thư kí ngay sau đó liền sợ ãi cúi mặt xuống, lí nhí nói. Nhi có khi còn đáng sợ hơn sếp của cô

“Thôi tha cho thư kí của anh đi, hôm nay không phải vì nhớ anh mà đến đấy chứ” Nam nhìn Nhi nói

“Anh lại quên uống thuốc trước khi đi làm đấy à, còn không biết Tổng giám đốc của công ty này lại là anh” Nhi bíu môi nói, nó mà biết chắc chắn sẽ không đến đây vào ngày hôm nay

“Chứ em đến đây làm gì?” Nam hỏi

“Em là Tổng giám đốc của LN, có 1 số chuyện cần gặp anh” Nhi nói, quay về làm cô Giám đốc trẻ

“À, ngồi xuống ghế đi” Nam nói với Nhi rồi quay qua thư kí “Cô đi lấy hợp đồng về đây”, cô thư kí lẹ chân chạy đi lấy

“Hợp đồng của Giám đốc” Thư kí đưa cho Nam 1 tệp giấy, Nam cầm đọc chăm chú. Nhi bây giờ mới có thể nhìn Nam lâu hơn 1 chút. Nam khác xưa rất nhiều, gương mặt đẹp góc cạnh hơn, tóc không còn để mái ngố nữa mà được vuốt keo gọn gàng, nước da cũng đàn ông hơn, thân hình cũng không còn như xưa nữa, Nhi đặc biệt chú ý đến đôi mắt nâu của Nam, trong màu nâu đấy có chút gì đó lạnh, lại có lúc trở nên ấm, màu nâu đấy sẫm hơn xưa nhiều.