Chồng chưa cưới, anh tên gì nhỉ?

Chương 34




Tại 1 căn nhà lớn cửa rộng mở với tiếng cười nói ríu rít, nhìn vào trong nhà thấy 1 loạt bàn ghế kê 2 bên, trên bàn trải khăn trắng cùng với 1 tấm trải bàn vuông màu đỏ nổi bật,mỗi bàn đều bày ra bánh kẹo đầy đủ trên bàn. Ở ổng hoa dựng ngoài còn treo 1 cái bảng nhỏ nổi bật ghi chữ “Đính hôn”

“Sao thế, vui lên chứ” Thủy đứng bên cạnh lấy tay véo má Mai

“Sao mà mặt xị ra thế, cười lên coi nào” Nhi chống nạnh nói như ra lệnh với Mai

“Huhu, tụi mày ơi, tao sắp hết tự do rồi” Mai chu mỏ ra nói, cả 4 người có mặt trong phòng cùng mở to mắt, cái này mà cũng nghĩ ra sao chời

“Mày bị dở à, mày mà hết tự do kiểu gì. Tao sợ người hết tự do là ông Việt ấy chứ” Nhi khoang tay trước ngực nói

“Đúng rồi, đại tỉ nói đúng đấy. Hơn nữa tỉ đừng buồn, vui lên đi mới có thể làm cô dâu đẹp nhất chứ” Quỳnh đứng bên cạnh tiếp lời Nhi

“Ừ ha, mình phải vui lên không thì xấu chết” Mai lẩm bẩm rồi cười 1 cái thật tươi, mọi người trong phòng yên tâm hơn phần nào

Tại Bar SM vào buổi sáng không náo nhiệt như buổi tối hay về đêm, 1 phần cũng vì sáng nay quán đóng cửa. trước cửa là hàng xe con xếp 1 hàng thẳng tắp. Bên trong là 1 đám thanh niên mặc áo sơ mi trắng trơn với quần âu, sơ vin gọn gàng, 1 cậu con trai tươi tắn trong bộ áo dài đỏ luống cuống chạy hết bên nọ sang bên kia. Ở 1 góc trong quán, 4 cậu con trai mặc áo sơ mi trắng trơn với quần âu đang ngồi nói chuyện, nhìn ra xung quanh quán

“Cuối cùng vẫn phải bê tráp cho nó” Hoàng ngán ngẩm nói

“Ai bảo tụi mình lấy vợ sau nó” Duy thản nhiên nhưng giọng nói vẫn có chút ngán

“Ê, mấy đứa kia ở đâu ra thế?” Nam nhìn mấy đứa con trai đang đứng nói chuyện rôm rả ở phía bên kia

“Dịch vụ” Bim thản nhiên trả lời

“Nhưng mà 9 tráp lận cơ mà” Hoàng đếm đếm ngón tay rồi nói

“Sao nó không thuê hết đi” Duy tiếp lời

“Ai bảo chúng ta là anh em tốt của nó” Bim chép miệng trả lời

Nói tới đây cả bọn im lặng nhìn Việt vẫn lăng xăng chạy bên này bên nọ. Đến giờ mọi người bê từng khay tráp lên xe, nối tiếp nhau đi lần lượt.

“Nhà trai đến rồi”

1 đám con gái ngồi trong phòng, người 1 cái điện thoại, người thì quyển sách cầm trên tay, người thì gục xuống bàn trang điểm mà ngủ, 1 tiếng nói vang lên cả đám liền giật mình đứng dậy. Người ngủ vẫn còn ngáp ngủ, người chơi điện thoại, đọc sách vội vàng ném hết lên giường, trên ghế hay trên bàn, bất kể chỗ nào có thể để được rồi nhanh chóng đi xuông nhà đón khách.

“Ngồi im đợi chàng đến đón nha cưng” Trước khi ra cửa Hân còn ngoái đầu lại nói với Mai, Mai gật đầu cười nhẹ

Cả đám nhìn Việt đang đứng ngoài cửa tươi cười như tên vừa được ra khỏi viện Biên Hòa vậy, ai cũng nhìn cũng nín cười trong bụng. Các cô gái mặc váy trắng tinh khiết lần lượt bước ra cửa, tụi Nhi ra cuối cùng

“Ra rồi kìa” Duy vui vẻ nhìn 4 người con gái cuối cùng bước ra, mắt lại nhìn trân trân vào cô người yêu của mình

“Lâu lắm mới gặp Nhi đấy” Hoàng nói khi người con gái cuối cùng bước ra là Nhi, ánh mắt nhanh chóng nhìn lên Nam đang im lặng đứng đầu hàng

“Đúng là lâu mới gặp lại” Nhi nhắc lại câu nói của Hoàng rồi cười, lại nhìn sang con người đứng đầu hàng mặt vẫn lạnh băng không nói gì, trời ơi trời, đi bê tráp cho người ta thì mặt cười 1 xíu chết người à chời, Nhi đánh mắt qua chỗ khác

Nam chỉ im lặng nhìn Nhi bước ra, mặc trên người chiếc váy xòe trắng bồng bềnh mỉm cười nhẹ nhàng. Nhi khác trước rất nhiều, không òn là 1 cô bé tinh nghịch, trẻ con, hay cười, hay nói khi xưa nữa. Nhi bây giờ là 1 nàng thiếu nữ, chuẩn dáng của 1 người con gái mà bao chàng trai mong muốn. Nam vẫn im lặng không nói gì, ngăn cho ánh mắt mình không nhìn theo Nhi đang di chuyển xuống cuối hàng cùng 3 người bạn của mình, cố gắng để không ai nghe thấy tiếng tim đang đập nhanh bịch bịch rõ rệt của mình.

Tụi nó từ tốn di chuyển xuống cuối hàng, sẵn sàng nhường lại 4 chỗ đứng đầu hàng cho mấy em dịch vụ. Nhùng tụi nó vừa mới đứng cạnh mấy chàng dịch vụ liền bị xua đuổi

“Mấy chị ơi, mấy chị lên trên đứng đi ạ!” 1 chàng trai dịch vụ đực cử lên nói với tụi nó, 4 đứa ngạc nhiên quay lại nhìn nhau, người tụi nó dính gì sao, ay là tụi nó trông ghê quá nên bị mấy em đùn đẩy không muốn đứng cùng. 4 người đành di chuyển lên trên, Nhi đứng đầu di chuyển lên trên từng người 1. Nhi đứng cạnh Hoàng, tay chưa kịp đụng vào tráp đã bị đuổi

“Thôi đại tỉ tha cho đệ đi, đệ không xứng đứng với tỉ đâu ạ!” Hoàng ánh mắt van xin nói

“Cậu muốn chết à!” Nhi nói nhưng vẫn di chuyển lên trên

“Nhi ơi, cậu lên trên đi nha, tôi muốn đứng với người yêu tôi á” Nhi còn chưa kịp đưa tay chạm vào tráp Duy đã thu cái tráp về, Nhi chỉ biết dở khóc dở cười. Nhìn lên vị trí thứ 2 với vị trí đầu, mấy em dịch vụ đang tranh nhau đứng 2 chỗ đó, náo loạn hết mức. Nhi đành phải đi lên 1 bước nữa, lần này Nhi có thể chạm tay vào tráp nhưng chưa kịp đỡ thì 1 giọng nói nhỏ nhẹ đã vang lên đằng sau lưng

“Nhi ơi, chị muốn đứng cạnh Bim, em lên trên đi” Hân nói rồi từ từ gỡ tay Nhi ra khỏi tráp, đẩy Nhi lên vị trí đầu.

“Mấy bé dịch vụ ra sau đứng đi, chỗ đầu vẫn nên để người nhà đứng” Hân nhẹ nhàng nói, 5 cô gái thuê đành ngậm ngùi đi xuống dưới đứng. Nhi đứng cạnh Nam nhẹ nhàng đưa tay đỡ lấy tráp, trong lòng không ngừng rủa mấy người đứng đằng sau, rõ là có âm mưu với nhau từ trước mà

“Để anh bê cho, em chỉ cần chạm vào là được” Giọng nam trầm ấm quen thuộc truyền từ chỗ đứng bên cạnh Nhi truyền sang tai Nhi. Nhi không nói gì chỉ lẳng lặng thả lỏng tráp cho Nam đỡ hoàn toàn

Sau 1 hồi chụp ảnh nhàm chán ở cửa, cuối cùng mọi người cũng được vào nhà, tụi nó đi vào đứng ở 1 góc nhìn người nhà trai đi vào. Bọn Nam cũng tiến vào 1 góc ngồi im lặng. Nhi thở ra 1 cái, nó biết là Nam sẽ đi bê tráp nhưng không ngờ tới việc nó lại phải đứng cạnh Nam, cái số của nó đúng là chó quá mà, Nhi khẽ lắc đầu. Mấy em dịch vụ đứng bên cạnh tụi nó quay qua hỏi

“Bọn cậu quen mấy anh kia à?” 1 cô gái dịch vụ hỏi tụi nó, 4 cái đầu gật nhẹ 1 cái

“Mấy cậu quen luôn anh ngồi trong góc kia à?” 1 cô gái hỏi ánh mắt nhìn về phía Nam

“Anh ấy đẹp trai nhất” 1 cô khác thêm vào. Tụi nó chỉ biết cười trừ, mấy chàng lại có thêm FC rồi

“Mấy anh đẹp trai kia tên gì vậy cậu?” Cô gái dịch vụ hỏi Nhi

“Hay là các cậu tự hỏi đi, xíu nữa mời trà bọn này nhường các cậu rót bên đấy đấy” Nhi nói

“Thật hả?” 5 người con gái được thuê mắt long lanh

“Ukm” tụi nó gật đầu, Nhi nói thêm “À nhưng mà tớ nói này, bọn họ là hoa có chủ hết rồi đấy nhé, trừ cái anh ngồi trong cùng nhất thì chưa thôi” Nhi cố tình nói to hơn 1 tí để bọn Nam nghe thấy. Mấy cô gái đang vui chưa hết thì mẹ Mai đã đi tới

“Mấy cháu tiếp nước hộ bác nhé!”

“Vâng ạ” Cả tốp nữa đồng thanh

Tụi nó nở 1 nụ cười mỉm với mẹ của Mai rồi thay nhau lấy ấm sứ đi rót nước. Mấy cô gái nhao nhao đi đến chỗ bọn Nam còn tụi nó nhẹ nhàng, từ tốn đi qua chỗ các bô lão rót nước

“Cháu mời bác uống nước ạ!” Nhi đưa li chè còn nóng mới được nó rót ra cho bà bác đối diện

“Cảm ơn cháu” Bà bác cười hiền nhận lấy li chè từ tay Nhi. Nhi tiếp tục đi rót nước cho những người khác.

1 cô gái dễ thương với nụ cười ngọt ngào đứng trước mặt Nam, nhẹ nhàng rót chè vào li rồi đưa cho Nam

“Mời anh uống nước ạ!”

Nam nhìn cốc chè trước mặt, trong lòng chỉ muốn cầm cốc chè đổ đi nhưng mà thôi, dù sao hôm nay cũng là ngày vui của thằng bạn, ai lại làm thế bao giờ. 3 người con trai ngồi bên cạnh Nam lén lút nhìn sang sắc mặt của Nam cười

“Ơ kìa. Uống đi em, dù sao con bé cũng cất công rót rồi mà, uống đi cho em nó vui” Bim ở bên cạnh lấy tay khểu khủy tay Nam, miệng nói

“Anh Bim” Nam lườm Bim 1 cái, rõ là biết cậu không uống đượ nước chè mà còn dám nói vậy nữa. cả đám ngồi cạnh Bim lăn ra cười

“Mấy anh giới thiệu cho bọn em biết chút danh tính được không?” 1 cô gái nhìn bọn Nam nhẹ nhàng nói

Cả bọn lần lượt nói tên mình ra, đến Nam thì không nói tên mình mà trả lời câu khác

“Mấy cô gái bên kia biết tên bọn anh đấy, gọi họ qua đây giới thiệu cho” Nam đánh mắt qua chỗ tụi nó nói

“Mấy cậu ơi, qua đây tớ nhờ tí” 1 cô gái cất tiếng gọi tụi nó qua. Tụi nó ngừng rót chè đi qua phía bên bàn đồi diện

“Có chuyện gì thế?” Quỳnh nói

“Ukm, mấy anh này bảo bọn cậu giới thiệu cho chứ mấy anh không chịu giới thiệu” 1 cô gái khác nói

“Vậy à!” Nhi mỉm cười nói, ròi chỉ tay vào từng người 1 nói

“Đây là Hoàng, không giàu nhưng danh tiếng lẫy lừng, chỉ cần nói danh tính mình ra thì ai cũng sợ, có chủ rồi nên mấy cậu bỏ qua đi” Nhi chỉ tay vào Hoàng

“Đây là Duy, giỏi mọi thứ, đẹp trai, có nhà cao cửa rộng nhưng đáng tiếc là hoa đã có chủ”

“Anh đẹp trai kia tên Bim, đẹp trai nhưng mà nhát gái lắm không hiểu sao lại có người yêu rồi”

“Còn cái anh kia tên Việt, đẹp trai, ga lăng, giỏi giang, dễ thương, chịu làm việc nhà nhưng tiếc là anh ấy có vợ mất rồi. Haizz tiếc quá, tiếc quá” Nhi lắc đầu nhìn Việt nói

“Người cuối cùng, nhà có, xe có, tài cũng có, gái theo xếp dài 1 hàng nhưng không hiểu sao cũng vẫn ế, chắc tại tính xấu quá” Nhi nhìn Nam chẹp miệng nói, cả đám liền bật cười

“Nhưng mà anh ấy tên gì?” 1 cô gái ngưng cười hỏi

“Anh ấy tên... tên là... là gì nhỉ. Mình quên mất tên anh ấy rồi” Nhi gãi đầu cười trừ, tụi nó với bọn Nam trừ Nam lại được 1 tràng cười, còn mấy bạn dịch vụ lại không biết tại sao cười

“À, nhớ rồi, anh ấy tên lợn lười” Nhi buông 1 câu cả đám liền cười phá lên, lần này không chỉ nhóm nó cười mà mấy người trong nhà cũng cười, do lúc nãy nghe thấy Nhi giới thiệu mấy chàng hay quá nên ngồi nghe luôn, đến đoạn này thì cười ngoặt nghẽo.

“Hoàng Linh Nhi” Mặt Nam đen xì, méo xệch sang 1 bên, bị nó chơi rồi.

“Thôi mấy em qua rót nước cho các bác đi, để bọn Nhi ở đây tiếp các anh cũng được” Duy nhìn mấy cô gái dịch vụ còn chưa ngớt cười nói, 5 người con gái liền rời đi. Bim cầm li nước lên uống 1 hơi hết liền vẫy tay gọi Nhi

“Nhi ơi, cho anh cốc nước” Nhi cầm cái ấm đi qua chỗ Bim, nhẹ nhàng rót nước vào cốc

“Mời anh uống nước” Nhi nói nhẹ nhàng kèm theo nụ cười ngọt

“Đại tỉ ơi, rót nước cho đệ” Hoàng đưa cốc rỗng ra trước mặt rồi gọi Nhi, Nhi nhẹ nhàng đi qua rót nước rồi mỉm cười lịch sự nói

“Mời đệ uống nước”

“Cảm ơn tỉ” Hoàng nhe răng cười. Nhi mới quay người đi thì 1 chiếc cốc rỗng khác lại giơ ra trước mặt nó

“Rót tôi miếng nước” Duy cười nhìn Nhi nói

“Mấy người hay ghê, người yêu của ai cũng ở đây mà không gọi rót gọi mỗi mình tôi, biết mệt lắm không” Nhi vừa rót nước vừa nói

“Thích thế” Duy lè lưỡi cười

“Hứ, phân biệt đối xử là đây chứ đâu. Mời cậu dùng nước” Nhi nói rồi quay người đi. Nhưng vừa quay được nửa vòng lại bị gọi lại rót tiếp. Nam đặt cốc rống trướ mặt Nhi chờ rót nước, mãi không thấy Nhi rót liền nói

“Sao không rót đi?” Nam nói, 3 người con trai bên cạnh chỉ biết bấm bụng cười chứ không dám nói gì

“Anh mà cũng uống được nước chè á, biết đặc lắm không?” Nhi nhíu mày nhìn Nam. Trước giờ nó chưa bao giờ thấy Nam uống chè cả, toàn thấy uống nước lọc rồi nước ngọt, sữa, rượu bia,..

“Đã bảo rót thì rót đi” Nam bắt đầu hối. Nhi nhíu mày rót chè vào cốc cho Nam, chỉ im lặng đứng nhìn Nam đầy nghi hoặc chứ không cười ngọt hay nói gì hết. cái này mơi đúng là phân biệt đối xử nè

Lũ bạn ngồi bên cạnh chỉ có bấm bụng mà cười rộ lên, nhìn gương mặt của thằng bạn chờ đợi rồi dẫn tới đần ra.

“Tỉ tỉ cho đệ cốc nữa” Hoàng gọi Nhi. Đi tới rót chè xong mỉm cười ngọt

“Mời đệ uống trà”

“Cảm ơn tỉ nhiều lắm” Hoàng nói với Nhi nhưng ánh mắt liếc qua Nam. Nam ấm ức cầm cốc chè còn nóng đưa lên tu 1 hơi, sắp nuốt xuống bụng mới mở to mắt và 5s đứng hình bắt đầu. Nhi nhìn thấy cũng mở mắt to không kém, vội vàng đi lấy đại chai nước suối trong thùng đặt ở góc nhà đưa cho Nam, đưa cho Nam thêm miếng giấy nữa. Nam ho sặc sụa

“Sao khi nãy uống được mà bây giờ không uống được là sao?” Nhi lo lắng nhìn Nam, đáplại nó là 1 tràng ho dài. Cũng may là Nam bị sặc nóng, sặc chè nên ho chứ nếu không ai mà dám nói cốc chè lúc đầu là cậu đổ đi chứ uống đâu

“Đã biết không uống được chè còn cố, chè đang còn nóng nữa chớ” Nhi tiếp tục trách móc, lấy chai nước vặn nắp rồi đưa cho Nam uống.

“Nhớ lần đầu cũng như lần cuối đấy” Nhi trừng mắt nhìn Nam

“Biết rồi. Hì” Nam nói rồi nhoẻn miệng cười, coi như Nhi vẫn còn quan tâm cậu

“Còn cười nữa” Nhi nói nhấn giọng xuống 1 xíu, Nam liền nín cười

Tiếng vỗ tay râm ran nổi lên, mọi người đặt hết sự chú ý vào cặp đôi đang từ trên lầu bước xuống. Mai mặc áo dài đỏ thắm xinh tươi, trên đầu đội nón, tóc uống sóng sõa ngang lưng đang đi cạnh Việt. Sau bài phát biểu lê thê của các bác bô lão, cô dâu chú rể liền kéo cả toàn bộ đội ngũ bê tráp ra sân chụp ành. Nam thờ ơ bị kéo vào trong hàng, các cô gái tíu tít chạy lại, ai cũng muốn đứng cạnh Nam hết. tụi nó không có chút bận tâm vội vàng kéo cô dâu qua hăng hái chụp ảnh. 5 người con gái chụp hết kiểu này đến kiểu khác đến độ chú rể chỉ biết cười

“Tôi có phải là chú rể không nhỉ?” Viết chộng nạnh cầm chiếc máy ảnh đã chụp hơn 20 bức ảnh của 5 cô gái mà cậu khoogn được có mặt trong 1 bức ảnh nào

“Tât nhiên là phải rồi, nhưng mà cậu sắp độc chiếm Nhị tỉ của bọn này nên còn nước còn tát, phải tranh thủ chứ” Quỳnh nói tay vẫn bám dính lấy tay Mai

“Chụp cho bọn em thêm vài kiểu nữa đi mà” Mai nũng nịu nhìn Việt. Việt chỉ biết cười trừ cầm máy ảnh lên chụp tiếp. Đang chụp thì 1 đam scon gái bê tráp kéo theo mấy anh chạy tới

“Chụp cho bọn em với ạ” Mấy cô gái vui vẻ

Việt khẽ nhún vai. Rõ ràng hôm nay anh là nhân vật chính vậy mà từ khi nào đã thành thợ chụp ảnh rồi, huhu. Nhi nhìn mọi người đang chui vào khung hình lại nhìn chú rể đang ngầm khóc, liền cười xuề xòa

“Thôi, cậu đưa máy đây tôi chụp cho” Nhi chạy lại chỗ Việt giành lấy máy ảnh rồi đẩy Việt vào chỗ nhóm người. Thế là nó kiêm chứ vụ chụp ảnh cho mọi người. Nhìn vào mấy bức ảnh, bức nào cũng thấy Nam bị lôi vào với cái mặt không mong muốn, Nhi chỉ biết lắc đầu cười. Rồi lần lượt Bim, Duy, Hoàng cũng bị lôi vào, mấy nàng đúng là thích chụp với trai đẹp mà. Sau 1 hồi bấm máy Nhi nhìn vào cảnh thảm trước mặt mình mà khỏi khỏi cảm thương. Ai bảo đẹp trai là sướng. Cứ nhìn mấy gương mặt điển trai hiện tại đi, méo xệch, quần áo thì không còn nghiêm chỉnh như lúc đầu nữa bắt đầu trở nên xộc xệch hẳn đi. Sau cái không khí sôi sục tự sướng, các cô gái mỗi người kéo nhau ra 1 góc. Còn đang ngu ngơ không biết gì, Mai đã kéo tay nó nói

“Không đi lại duyên cho người ta à?” Mai hỏi

“Hả?” Nhi tròn mắt rồi dần hiểu ra vấn đề “Tao quên”

“Con ranh này, mai mốt không lấy được chồng đừng về ăn vạ tao đấy, mau đi dổi lì xì đi” Mai giục rồi đẩy Nhi đi luôn. Nhi vội vàng chạy đi tìm người bê tráp với mình lúc nãy. Phải mất 1 lúc Nhi mới có thể tìm thấy Nam đang đứng ở góc tường...hút thuốc. Nhi nhíu mày, hút thuốc á, từ khi nào vậy? Nhi đi lại phía Nam, thấy Nhi Nam liền ném mẩu thuốc hút sắp hết xuống dưới đất rồi dùng chân dụi đi

“Biết hút thuốc không tốt cho sức khỏe mà còn hút sao?” Nhi đứng trước mặt Nam giơ gói thuốc nó vừa móc được ở túi quần người đối diện mình

“Anh xin lỗi” Nam cúi gầm mặt xuống như 1 đứa con nít mắc lỗi nói

“Bỏ ngay đi đấy” Nhi nói rồi cầm bao lì xì đỏ đưa cho Nam. “Đổi lì xì”

Nam ngơ ngác, trả lại duyên cho nó á? Đôi mắt nâu của Nam lóe lên 1 ý cười

“Tại sao phải đổi với em?”

“Tại vì em bê tráp với anh” Nhi gằn giọng trả lời.

“Mắc gì phải đổi?” Nam cãi bướng với Nhi

“Gừ, Lâm Nhật Nam” Nhi nghiến răng nói như gầm từng chữ

“Chịu nhớ tên anh rồi hả!” Nam cười

“Mau trả lại duyên cho em. Nếu em không lấy được chồng anh chết chắc” nhi bực bội dậm chân tại chỗ hét lên tức giận. Nam cười thích thú

“Yên tâm. Em mà không lấy được chồng thì anh sẽ chịu trách nhiệm”

“Xí. Không cần. Bây giờ chỉ cần anh đổi lì xì cho em là được” Nhi bĩu môi nói

“Không đổi được không?”

“Aiza tức chết với anh mà. Khỏi đổi luôn đi” Nhi nói rồi quay người bước đi. Nam thở ra nhẹ nhõm, nãy giờ đứng nói chuyện với nó mà cứ phải gồng mình lên bình tĩnh, cậu mắc cái bệnh gì không biết, cứ đứng trước mặt nó là tim lại đập nhanh, không thể chú tâm vào cái gì. Chắc phải đi khám sớm thôi