“Ào” Xô nước lạnh dội thẳng xuống đầu Nhi, Nhi mở mắt ra nhìn xung quanh mình, nó đang ngồi ở trung tâm 1 căn nhà hoang, tối om còn có mùi hôi ẩm mốc nữa
“Tại sao mình lại ở đây?” Nhi lẩm bẩm tự hỏi bản thân mình rồi cố nhớ lại chuyện hôm qua, ngồi 1 lúc lâu thì nó cũng nhớ hết mọi chuyện
“Mày đã tỉnh chưa?” 1 giọng nói quen thuộc vang lên trong căn nhà hoang, Nhi ngẩng đầu lên nhìn người đó, là Linh
“Sao cậu lại bắt tôi tới đây?” Nhi nhìn Linh đang đứng khoanh tay trước ngực nói
“Tao không bắt mày tới đây thì làm sao tao giành lại Nam được” Linh nói, Nhi nghiên răng nghiến lợi, cố vùng tay ra khỏi dây trói mà vùng mãi không được “Mày không thoát khỏi đây được đâu, đùng cố gắng quá giữ sức 1 tí đi” Linh nhìn nó đang chật vật vùng vẫy mỉa mai nói
“Chết tiệt” Nhi chửi khẽ 1 câu, rồi ngẩng đầu nhìn Linh giọng âm 100 độ “Cậu định làm gì Nam?”
“Trước tiên chuốc cho Nam say rồi sau đó... làm gì thì tùy theo mức độ đen tối của mày” Linh nói
“Cậu nghĩ sau khi kế hoạch của cậu thành công thì Nam sẽ chịu bên cạnh cậu sao?”
“Tất nhiên là không rồi, đến lúc đó mày sẽ phải chết để Nam biết mày đã chết thì sẽ từ bỏ mày và đến với tao”
“Kế hoạch của mày có vẻ hay đấy” Nhi cười nhạt rồi nói 1 câu, gì chứ bắt con Nhi này chết còn khó hơn lên trời
“Đương nhiên, phải làm như thế nào để không uổng công 1 tuần suy nghĩ của tao chứ” Linh nhún vai nói
“Đúng là tôi dự đoán không sai mà” Nhi nói nhớ lại lời nói của mình với Mai và Thủy ngày hôm qua
“Thôi đừng nói nhiều nữa, mày ngồi chơi ở đây cùng đàn em tao nha tao đi học đây, chứ mất công tao nghỉ thì sẽ bị nghi ngờ là bắt óc mày mất” Linh nói rồi hiên ngang đi ra khỏi cửa, nói vọng lại cho bọn đàn em “Con kia chị để cho mấy đứa thích làm gì thì làm” Linh nói rồi mất hút. Bọn đàn em của Linh tiến đến chỗ Nhi, Nhi ó cảm giác bất an liền hỏi
“Mấy người định làm gì tôi?”
“Làm gì thì em sẽ biết ngay thôi” 1 tên đi đến vuốt mặt Nhi nói, Nhi cảm thấy buồn nôn liền gằn giọng
“Bỏ cái tay bẩn thỉu của mày ra” Nhi liếc bàn tay đang di chuyển trên gương mặt mình, lạnh giọng nói
“Mày bảo tay ai bẩn thỉu hả con kia?” Tên vừa vuốt mặt Nhi buông tay ra giận dữ nói
“Nãy giờ chỉ có tay mày vuốt mặt tao, tao không nói mày chẳng lẽ tao tự nói tao” Nhi nói
“Con chó này, mày thích chết rồi đúng không?” Tên kia nắm tóc của Nhi keo ngược ra sau, Nhi cắn răng nhịn đau nói 1 câu
“Mẹ kiếp, may cho bọn mày tay tao bị chói không thì chẳng còn đứa nào còn sống hết hôm nay đâu” Nhi càng nói tóc càng bị nắm mạnh hơn
“Cô em có vẻ mạnh miệng nhỉ?” 1 tên khác tiến lên nói
“Thì sao?” Nhi nói 1 câu cụt ngủn, ngữ điệu lạnh đi. Nhi vừa dứt lời liền có tiếng “chát” vang lên, mặt Nhi in 5 dấu tay đỏ chót
“Rượu mời không uống thích uống rượu phạt à?” 1 tên khác nói thêm, Nhi đưa chân đạp thẳng vào hạ bộ tên trước mặt mình, lạnh giọng
“Chúng mày mới người rượu mời không uống thích uống rượu phạt ấy” Tên vừa bị Nhi đá cúi gập người xuống ôm lấy hạ bộ của mình vẻ mặt đau đớn, nước ở khóe mi hắn chỉ trực trào ra, cả bọn thấy vậy chạy đến
“Đại ca, anh có sao không?” 1 tên nói
“Con chó, mày làm gì đại ca bọn tao vậy hả?” 1 tên khác gầm lên
“Rõ như ban ngày vậy mày còn phải hỏi lại tao à, mày bị đui chắc” Nhi vẫn nói bằng giọng lạnh tanh, tức thì lại 1 tiếng “chát” vang lên, mặt Nhi bây giờ tưởng chừng chỉ cần thêm 1 tát nữa là máu sẽ bật ra ngay lập tức. Những tên khác đứa thì dùng gậy, đứa thì dùng roi đánh mạnh vào người Nhi, đau nhưng Nhi vẫn cắn răng chịu đựng để không kêu lên tiếng nói. Tiếng “bốp, chát” cứ lần lượt vang lên trong căn nhà hoang ấy, cái áo thun trắng của Nhi đã dần hiện lên nững vết đỏ tươi do da thịt bị toạc ra, Nhi vẫn không hé môi kêu lên 1 tiếng nào, bọn kia dừng lại không đánh nữa
“Con này cũng lì thật, đánh cỡ đó mà không kêu lên 1 câu nào” 1 tên nói
“Như con khác thì ngất lâu rồi đấy” 1 tên khác nữa nói thêm
“Hay là... nhìn nó cũng ngon đấy, chắc mình đùa giỡn 1 tí nhỉ” 1 tên khác đưa ra ý kiến của mình
“Ý kiến hay” 1 tên trầm trồ
“Nhưng mà chị Linh dặn là không được làm gì cô ta ngoài đánh đập ra mà” 1 tên nhỏ con nhất đám nói, Nhi để ý từ nãy giờ tên này chỉ đứng nhìn chứ không làm gì nó hết, ánh mắt còn chút thương sót khi nhìn Nhi bị đánh nữa
“Ờ, mày không nói tao cũng quên mất” Tên đưa ra ý kiến lúc nãy nói
“Đành thôi vậy, lần này bỏ lỡ món mồi ngon rồi”
“Thôi đi ra ngoài đi, đừng ở đây nữa” 1 tên đi ra khỏi cửa
“Các anh cứ đi đi, để em ở lại canh cô ta cho” Tên nhỏ nhất đám nói, cả bọn lần lượt đi ra trong căn nhà bây giờ chỉ còn Nhi và cậu nhóc đó
“Cảm ơn cậu” Nhi nói, cậu nhóc đó quay qua nhìn Nhi lắc đầu
“Không có gì đâu mà, bọn họ ác lắm nhìn cô bị đánh như vậy mà tôi còn thấy đau cho nên giúp cô là chuyện bình thường thôi” Cậu nhóc kia nói
“Cậu... bất đắc dĩ lắm nên mới tham gia vào những chuyện này, đúng không?” Nhi nhìn người con trai trước mặt mình, cũng điển trai mà, nhìn mặt cũng hiền thì chỉ có bất đắc dĩ lắm mới đi làm mấy cái chuyện này
“ĐÚng vậy, nhà tôi nghèo nên mới đi làm chuyện này, mỗi lần xong nhiệm vụ thì tôi sẽ được nhận 1 khoản tiền” Cậu nhóc đó nhìn ra ngoài của nói
“Sau chuyện này cậu hãy dừng làm những công việc này đi”
“Tôi mà dừng thì gia đình tôi lấy gì sống”
“Tôi sẽ cho cậu 1 việc làm, chỉ cần cậu giúp tôi là được” Nhi nói giọng chắc chắn, cậu nhóc kia nhìn lên người con gái trước mặt mình, mặc dù gương mặt có vài vết thương do bị đánh nhưng vẻ đẹp vẫn không thể che đi
“Cô nói thiệt chứ?”
“Tôi hưa bao giờ lừa dối ai cả”
“Cảm ơn cô nhiều lắm” Mặt cậu nhóc tươi hẳn lên
“Ukm, cậu tên gì?” Nhi hỏi, nãy giờ quên mất câu này
“Tôi tên Hoàng”
“Hoàng à, tên cậu cũng đẹp đấy hợp với con người cậu, còn tôi là Nhi, mai này có gì khó khăn thì cậu cứ gặp tôi” Nhi nói, Hoàng gật đầu 1 cái, Nhi nói tiếp “Nhìn cậu như vậy chắc cũng 18, 19 tuổi rồi đúng không?”
“Năm nay tôi tròn 19” Hoàng nói, vậy là lớn hơn nó rồi “Mà cô bị trói tay như vậy có đau lắm không?” Hoàng đảo mắt qua cổ tay nó bị trói chặt đến mức đỏ tấy lên
“Không sao đâu, tôi chịu được mà” Nhi mỉm cười nhẹ nói, bây giờ nó có người co thể giúp nó rồi thì nó chỉ cần ngồi im tính cách trốn mà thôi.
_____________________Ở nhà____________________________
“Nhi ơi dậy đi học” Nam gõ cửa phòng Nhi nói, không thấy tiếng trả lời Nam mở phòng đi vào, lại dậy muộn nữa rồi “Nhi ơi dậy đi, muộn giờ học đấy” Nam đóng của vào rồi tiến đến giường Nhi, bây giờ mới để ý không thấy người đâu, nhìn qua phòng tắm thấy đóng cửa, đi qua gõ nhẹ
“Cậu ở trong đó hả?” Nam gọi nhẹ, không có tiếng trả lời, Nam cầm nắm đấm cửa vặn 1 vòng mở của phòng tắm ra, trống trơn không có ai cả
“Lạ nhỉ, cậu ấy đi đâu rồi” Nam lẩm bẩm tự hỏi mình, nhìn xung quanh phòng cặp sách vẫn để trên bàn học nên không co chuyện Nhi đi học trước được, đứng trong phòng Nhi 1 lúc rồi đi về phong mình lấy cặp đi học
“Chắc cậu ấy đi đâu chút nữa đến trường luôn thôi” Nam nói nhỏ. Lên trên lớp thấy Mai với Thủy đã đến rồi, không thấy Nhi đi cùng Nam, Mai hỏi
“Con Nhi đâu?”
“Không biết, cậu ấy chắc đi đâu từ sáng sớm không có ở nhà” Nam lắc đầu trả lời Mai
“Sao kì ta” Thủy nói nhỏ, có bao giờ Nhi đi đâu mà không báo cho mọi người đâu “Tao thấy bất an quá mày” Thủy quay qua Mai nói
“Tao cũng giống mày vậy đó” Mai nói nhưng mà nó không biết tại sao lạ thấy bất an như vậy, ở 1 chỗ nào đó Linh đang nhếch môi cười. Suốt buổi học hôm đó, Mai với Thủy không lọt được chữ nào vào đầu, cứ thấp tha thấp thỏm với nỗi bất an đang dâng lên trong người mình. Chuông hết giờ vang lên, Mai với Thủy đi qua chỗ Nam
“Cậu gọi cho Nhi chưa?”
“Gọi rồi nhưng không nghe máy” Nam nói, lấy máy ra bấm số gọi lại, vẫn tút tút hoài không có dấu hiệu trả lời
“Bây giờ phải đi tìm thôi” Mai nói rồi chạy ra khỏi lớp, Nam với Thủy cũng nối đuôi theo, Duy với Việt cũng chạy theo. Cả bọn đi tìm khắp nơi, nơi nào có thể đều tìm hết nhưng đều không thấy, đứng lại thở lấy thở để, nỗi bất an trng lòng Mai với Thủy càng ngày càng nhiều
“Hay là cậu ấy về nhà cậu ấy” Việt nói
“Có thể, nhưng mà phải kiếm cớ để kiểm tra, nếu không có nó ở đấy mà ba mẹ nó biết chuyện thì sẽ lo lắng đấy” Mai bình tĩnh lại nói
“Cũng có thể là nó về nhà Nam rồi, bây giờ Nam với Duy, Việt về nhà xem thử, còn tôi với Mai qua nhà Nhi. Có gì thì tập trung nhà Nam nha” Thủy nói rồi tức tốc với Mai chạy đi, bọn Nam cũng nhanh chóng di chuyển. Mai với Thủy đứng ở 1 góc gần nhà Nhi kiếm lí do tìm Nhi
“Bây giờ phải nói như nào để không bị phát hiện đây?” Mai lo lắng nói, Thủy nghĩ nghĩ 1 hồi rồi nói
“Đúng rồi, giả bộ như tao với mày chưa biết Nhi chuyển qua nhà Nam ở” Thủy nói, Mai thấy cũng được
“Nhưng rồi bị hỏi thì làm sao?”
“Để tao lo” Thủy nói rồi kéo Mai qua nhà Nhi, bấm chuông cửa liền có người giúp việc chạy ra mở cổng, 2 đứa đi vào nhà có ba mẹ Nhi đang ngồi đó
“Cháu chào cô chú ạ” 2 đứa đồng thanh
“Ukm, Mai với Thủy đấy à, các cháu có chuyện gì không?” Mẹ Nhi nói
“Dạ, Nhi có ở nhà không ạ?” Thủy lễ phép nói
“Nó chuyển sang nhà Nam ở rồi cháu, cô tưởng 2 cháu biết rồi chứ?” Mẹ Nhi ngạc nhiên nói
“Dạ chưa thấy Nhi nói gì với bọn cháu hết cô ạ” Mai cũng nhập vai với Thủy nói
“Vậy bây giờ Nhi không ở nhà à cô?” Thủy hỏi, mẹ Nhi gật đầu “Vậy thôi bọn cháu xin phép” Thủy nói rồi cùng Mai đi khỏi
“Mày làm sao đây, con Nhi không về nhà” Mai đã lo giờ còn lo hơn
“Qua nhà Nam xem thử” Thủy nói rồi chạy nhanh đến nhà Nam. Bọn Nam về nhà liền chạy khắp nhà tìm, phòng khách, nhà bếp, phòng của nó, ngoài vườn, ban công... chỗ nào trong nhà cũng tìm hết rồi, cả bọn ngồi xuống ghế thở dài, Mai với Thủy vừa chạy vô liền hỏi
“Sao rồi, có kết quả gì không?” Mai nhìn Nam đang chống tay trên dầu gối gục đầu xuống tay. Duy với Việt lắc đầu
“Có bao giờ Nhi như vậy không?” Duy hỏi
“Không, nó đi đâu xa nó đều gọi cho em hoặc con Mai, cho dù có đi đột ngột thì nó cũng sẽ gọi, chỉ trừ lần nó ra sân sau với Quỳnh là không nói với ai và lần này nữa thôi” Thủy nói, Nam bây giờ đang gục đầu mệt mỏi, trong người thì càng ngày càng bất an, rốt cuộc nó đi đâu mà cậu lại không thể tìm được chứ
“Có khi nào... Nhi bị bắt cóc rồi không?” Mai nói, Nam liền ngẩng đầu lên
“Cậu vừa nói Nhi bị bắt cóc? Có thể nhưng là ai mới được chứ?” Nam cũn nghĩ tới điều đấy
“Người đó chỉ có thể là...” Mai nói hơi dừng lại, người có thù với nó đều là người trong giang hồ, nhưng không ai biết mặt nó cả thì làm sao có thể bắt nó đi được, cho nên người có thù với nó chắc chắn là...
“LINH” Mai với Thủy đồng thanh, 3 người con trai đơ toàn tập
“Làm sao có thể là Linh được?” Việt nhíu mày hỏi
“Đúng đấy, sao có thể, sáng nay cậu ấy cũng đi học mà” Duy cũng lên tiếng
“Tại sao lại không thể, sáng nay đi học đâu có nghĩa là không liên quan tới việc này. Hơn nữa gần đây người có thù với Nhi chỉ có Linh” Mai nói hết sức thuyết phục, 3 người con trai cũng dần đồng ý
“Nhưng Nhi bị bắt cóc từ khi nào?” Nam hỏi tiếp
“Có thể là tối hôm qua, sau khi kết thúc bữa tiệc. Bọn tôi lúc về thấy Linh ở lại mặc dù đã có người đến đón” Thủy nói
“Nhưng mà.. Nhi đâu có dễ lên xe với Linh?” Duy nói, nhớ lại những lần Nhi xử những người hại nó thì chắc chắn nó đủ thông minh để không theo Linh lên xe
“Là thuốc mê” Mai với Thủy nghĩ 1 lát rồi đồng thanh nói “Bắt cóc nó rất khó, chỉ có thể lén bịt thuốc mê thì mới có thể bắt nó” Mai giải thích cho mọi người
“Vấn đề bây giờ là Nhi bị bắt đi đâu?” Nam nói gần như là gầm lên, Mai với Thủy lấy điện thoại ra, mỗi đứa gọi cho 1 người
“Alo” Mai vừa bấm nút gọi liền có tiếng trả lời
“Nhi bị bắt cóc rồi, anh cho người đi tìm đi” Mai cố gắng bình tĩnh nhất có thể khi nói
“Cái gì? Nhi bị bắt cóc?” Bên trong điện thoại có người hét lên
“Bim à, chuyện này đúng là lạ thật nhưng anh không cần hét lên như vậy đâu. Anh nhanh chóng cử người đi tìm Nhi cho tôi” Mai nói rồi tắt máy luôn, không để cho Bim ú ớ thêm câu nào. 3 người con trai tròn mắt nhìn Mai
“Mai, anh Bim là Tứ ca bang Angels Death đó, em nói như ra lệnh như vậy không sợ anh ta làm gì em à?” Việt nhìn Mai nói
“Bim còn sợ em hơn sợ bố mẹ anh ấy” Mai nói, bố mẹ Bim còn không ghê gớm bằng tụi nó khi trừng trị Bim
“Rốt cuộc thì em là ai?” Việt nheo mắt lại hỏi Mai
“Câu đó anh còn phải hỏi dài dài” Mai trả lời rồi lấy li nước uống, quay qua nhìn Thủy “Sao rồi có gọi được không?”
“Không nghe máy” Thủy lắc đầu nói, Mai đành lấy máy mình đưa cho Thủy
“Gọi bằng số của tao có khi chị ấy nghe đấy” Mai nói, Thủy bấm số rồi nhấn nút gọi
“Alo” 1 giọng nữ trong trẻo vang lên trong điện thoại
“Chị Hân, sao em gọi chị nãy giờ chị không nghe?” Thủy nói to nhưng có phần làm nũng
“Chị xin lỗi khi nãy chị đang tắm” Hân nói nhẹ nhàng trong điện thoại
“Được rồi. Nhi bị bắt cóc” Thủy liền nghiêm túc trở lại
“Bắt cóc, là ai?” Hân cũng ngay lập tức đổi giọng, người nghe qua điện thoại cũng ngửi thấy mùi thuốc súng trong câu nói của Hân
“Chị biết Linh chứ?”
“Biết, là con bé đó sao?”
“Em cũng không chắc lắm, chỉ là đang nghi ngờ thôi. Em nhờ chị 1 việc”
“Em nói đi”
“Chị cho người đi tìm Nhi đi ạ, chứ hiện tại bọn em không biết Nhi ở đâu cả”
“Ok, chị biết rồi. À, thằng nhóc là “chồng” chưa cưới của Nhi ấy”
“Ý chị nói Nam ạ?”
“Ukm, nó có ở đó không?”
“Có, chị”
“Đưa chị gặp thằng nhóc đó” Thủy đưa máy cho Nam, nhận lấy máy Nam chưa kịp nói gì Hân đã nói
“Lâm Nhật Nam, nếu tôi không nhầm thì cậu là Đại ca của Thiên Long, cho nên bảo vệ em gái tôi cho tốt vào, nếu nó mà có mệnh hệ gì thì cậu coi chừng tôi, nhớ đấy” Hân nói 1 lèo
“Được, tôi nhớ rồi” Nam vừa dứt lời thì Hân đã kết thúc cuộc gọi
“Nam tôi nghĩ cậu cũng nên điều người đi tìm Nhi đi, nhiều người thì sẽ nhanh chóng tìm ra” Mai nhìn Nam nói, Nam gật đầu nhìn sang Việt với Duy, Việt hiểu ý Nam liền lấy điện thoại ra bấm số
“Cử người đi tìm người tên Hoàng Linh Nhi đi” Việt nói ngắn gọn rồi tắt máy. Cả bọn cứ ngồi im lặng như vậy rồi đi tìm tiếp.