“Cậu nói gì đi chứ?” Nam thấy Nhi cứ cắn môi không có ý định trả lời cậu, Nhi giật mình nhìn Nam “Sao thế, cậu mau trả lời câu hỏi của tôi đi chứ” Nam nhắc lại
“Tôi...” Nhi cắn môi, hiện giờ nó chưa nghĩ ra được lí do nào, Nhi cắn chặt môi làm môi bật máu ra mà không hề hay biết
“Này đừng cắn môi nữa, bật máu ra rồi kìa” Nam nhắc Nhi, Nhi đưa tay lên quẹt môi có máu thiệt này, chảy máu từ khi nào vậy trời
“Sao cậu không trả lời mà ngồi đần ra đấy vậy?” Nam thúc Nhi lần thứ N*, Nhi không nói gì, chỉ ngồi như vậy. Hiện tại đầu Nhi đang xảy ra 1 cuộc đấu tranh khốc liệt giữa não trái và não phải
Não phải: “Tôi nghĩ là cho Nam biết đi”
Não trái: “Không được không thể cho Nam biết được”
Não phải: “Sớm muộn gì cũng biết thôi thì nói luôn đi”
Não trái: “Biết là vậy nhưng chưa phải lúc này”
Não phải: “Tại sao?”
Não trái: “Cho cậu ấy biết liệu cậu ấy có chấp nhận không, vả lại cũng phải nghĩ tiws việc trong bang chứ, sắp tới trong bang có nhiều việc lắm đấy cho Nam biết thì lần sau mõi lần đi đâu sẽ bị hỏi đi đâu, bây giờ trả lời đi đánh nhau thì cậu ta có cho đi không”
Não phải: “Cũng đúng ha” Não trái và não phải chiến tranh xong là đầu Nhi như muốn nổ tung, được rồi, đã giấu thì giấu tới cùng vậy
“Chuyện cậu hỏi tôi ấy...” Nhi lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng, Nam đang gục đầu trên tay nghe Nhi nói thì ngẩng đầu dậy “Chuyện đó... Tôi không thể cho cậu biết về thân phận của tôi được, cậu nghĩ tôi là ai thì cứ tùy, tôi không cấm cậu” Nhi cắn môi nói, Nam nghe xong thở dài
“Vậy là cậu sẽ không cho tôi biết cậu là ai đúng không?”
“Đúng vậy. Xin lỗi, như vậy mới tốt cho cả tôi và cậu” Nhi cúi gằm mặt nói khẽ
“Được rồi, nói hay không cũng được tôi không ép” Nam gật đầu nói “Nhưng mà cậu còn những gì mà tôi chưa biết về cậu nữa?” Nam thật sự muốn biết rốt cuộc Nhi bí ẩn cỡ nào
“Ukm,... vô số” Nhi nhẩm nhẩm cái gì đó rồi trả lời
“Cậu là người thường thật không vậy?” Nam nghe xong câu trả lời của Nhi mà như không tin vào tai mình, vô số cơ à, đùa à. Nhi chỉ biết cười trừ, chứ biết giải thích sao giờ. 2 người cứ im lặng như vậy, mỗi người đi theo 1 suy nghĩ riêng của mình. 1 lúc sau, Nam lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng
“Tôi với Linh cậu đừng hiểu lầm nhé” Nam nói, Nhi thoát ra khỏi suy nghĩ của mình nhìn Nam cười nhẹ
“2 người có gì đâu mà hiểu nhầm” Nhi nhẹ nhàng nói
“Thì tôi cũng nói vậy để cậu khỏi suy nghĩ gì nhiều” Nam lấy li nước gần đo rót nước đưa Nhi
“Tôi không suy nghĩ gì nhiều đâu mà. Nhưng mà Linh ấy...” Nhi dừng lại uống nước làm Nam tò mò
“Linh làm sao?” Nam hỏi
“Linh thích cậu lắm đấy” Nhi nhìn li nước trong tay mình nói
“Điều đó thì tôi biết nhưng mà có vẫn đề gì sao?” Nam không hiểu ý Nhi là gì hỏi
“Nếu như Linh đã thích cậu thì tôi tin là cậu ấy sẽ không để tôi yên bên cạnh cậu đâu” Nhi nói tiếp, trong đầu nghĩ coi Linh sẽ bày trò gì
“Ý cậu là sao?” Nam mặc dù hiểu lời nói của Nhi nhưng vẫn hỏi lại
“Cậu ấy sẽ bày trò. Cậu tin tôi không?” Nhi nhìn thẳng vào mắt Nam hỏi
“Tôi luôn luôn tin cậu cho dù đó là thật hay giả” Nam nói giọng chắc nịch
“Hứa chứ?” Nam gật đầu cái rụp, Nhi nói tiếp “Như vậy thì tôi có thể yên tâm mà đối đầu với Linh rồi”. Nhi với Nam ngồi ở phòng y tế đến khi ra về, Mai đem cặp xuống cho Nhi, nhìn Nhi Mai với Thủy lo lắng
“Áo mày dính nhiều vết máu thế này không bị Nam nghi ngờ đấy chứ?” Mai hỏi
“Không. Tao giải quyết hết rồi, việc của tụi mày là chỉ cần giữ bí mật đừng cho ai biết về thân phận của mình” Nhi dặn dò 2 đứa bạn thân của mình
“Ý mày là ai nghĩ thế nào thì cứ kệ, phải thật bình tĩnh để đối mặt đúng không?” Thủy hỏi lại, Nhi gật đầu
“Đúng, sắp tới trong bang có nhiều chuyện phải giải quyết lắm, hơn nữa nếu bị lộ mặt thì sẽ bị trả thù dài dài đấy” Mai với Thủy ù nhẹ rồi đỡ Nhi xuống giường, Nam xách cặp Nhi nói
“Có cần tôi cõng cậu không?” Nhi cười lắc đầu không cần, Mai với Thủy thì để Nam đỡ Nhi còn 2 nhỏ thì nhảy chân sao ra chỗ khác
“2 con kia, chúng mày dám bỏ bạn hả?” Nhi hét lên nhìn Mai với Thủy
“Tao đâu có bỏ bạn. Có người đỡ mày tốt hơn tụi tao thì tụi tao phải tranh thủ trốn việc chứ” Mai nói rồi hoác vai Thủy cười chạy đi. Nhi dậm chân rồi gạt tay Nam ra
“Không cần đâu, tôi tự đi được mà” Nhi nói rồi đứng thẳng dậy bước đi, Nam cũng nhanh chóng đi theo. Đi gần đến nhà xe Linh từ đâu chạy đến bá cổ Nam
“Sao tiết cuối cậu không lên học?” Nam bị bám bất ngờ sém té may có Nhi giữ tay áo lại, gạt cánh tay đang đặt trên cổ mình ra, Nam nói
“Cậu không cần biết đâu” Nam nói rồi vắt tay qua vai Nhi, Nhi nhìn 2 con người này hơi cười. Linh lại 1 lần nữa hét lên
“Nam, cậu trả lời tớ cho đàng hoàng vào coi nào” Giọng Linh vang lên làm Nhi hơi có chút giật mình mà đưa tay che tai lại, giọng Linh không chua ngoa mà lại rất dịu dàng, dễ nghe chỉ tội âm lượng hơi lớn
“Tôi không thích đấy rồi cậu làm gì tôi” Nam thờ ơ trả lời, Linh tức xì khói
“Tớ mách 2 bác” Linh lôi ba mẹ Nam ra hù dọa, Nam nhún vai
“Cậu mách ai thì mách, tôi không sợ ai ngoài Nhi cả” Nam nhìn Nhi trả lơi, Nhi cười. Linh chạy đến đứng giữa Nhi với Nam
“Lại là cậu, tại sao cậu hơn tôi cái gì mà Nam lại chọn cậu không chọn tôi?” Linh hét toáng lên làm mị người xung quanh nhìn chằm chằm. Nhi dừng bước, giọng ní trong trẻo của Nhi cất lên
“Cái đó cậu đi mà hỏi Nam ấy” Nhi nói hất mặt qua phía Nam, Linh quay lại nhìn Nam ánh mắt trông chờ
“Nhi hơn cậu tất cả, mà cho dù Nhi có không được như cậu thì lựa chọn của tôi vẫn luôn là Nhi” Nam nói giọng khẳng định, Linh giậm chân, không được, không thể được bằng mọi giá phải giành lại Nam. Nhi quay lại Nhi
“Cậu có dám chơi với tôi 1 trò chơi không?” Linh hỏi nhỏ Nhi, Nhi biết là chiw trò gì nhưng vẫn thích hỏi lại
“Trò gì?”
“Tôi với cậu cùng đấu xem ai giành được Nam, ai thắng thì có được Nam, còn ai thua thì phải từ bỏ. Muốn chơi không?”
“Được thôi, nếu cậu muốn tôi sẽ chơi” Nhi khoanh tay trước ngực nói rồi đi thẳng 1 mạch qua chỗ Nam rồi ra xe đi về. Ngồi trong xe Nhi nghĩ đủ ra mọi trò mà Linh có thể làm với mình, thấy Nhi ngồi nghĩ gì đấy, Nam nói
“Đang nghĩ gì mà tập trung vậy?” Nhi giật mình nhìn Nam lắc đầu
“Không có gì đâu. Mà cậu có chắc chắn là luôn tin tưởng tôi không đấy?” Nhi nghi ngờ hỏi lại
“Tôi luôn luôn tin tưởng cậu mà, đừng lo” Nam nói vậy Nhi cũng có chút yên tâm hơn.
_______________Buổi chiều___________________
“Ping pong, ping pong”
Nhi đang ngồi ăn bimbim nghe tiếng chuông cửa nói vọng ra ngoài
“Đợi 1 tí, tôi ra ngay đây” Chạy nhanh ra mở cổng, nhìn người trước mặt Nhi không có 1 chút bất ngờ nào nhưng người đối diện thì ngược lại
“Cậu đến tìm ai đây?” Nhi đứng tựa người vào cổng hỏi Linh đang rất ngạc nhiên. Linh bình tĩnh lại, cất giọng nói
“Tất nhiên là tìm chủ nhà rồi”
“Xin lỗi, cậu là bạn từ nhỏ của họ mà không biết nhà này có 3 chủ à?” Nhi nhướn mặt hỏi
“3 chủ từ khi nào, nhà này nhà của Nam mà” Linh cãi lại
“Nhà này 3 chủ, Nam, Duy và Việt, cậu muốn gặp ai?” Nhi đưa tay ra đếm đếm rồi nói
“Cậu rắc rối quá, tránh ra cho tôi vào nhà” Linh đẩy Nhi sang 1 bên rồi hiên ngang bước vào, Nhi cười khẩy đóng cổng rồi nối đuôi Linh đi vào. Nam ở trong nhà thấy Linh đi vào cứ nghĩ là Nhi nên hỏi
“Ai vậy?” Linh đi đến cạnh Nam nũng nịu nói
“Là tớ, nhà cậu mới tuyển osin à?” Linh hỏi, bây giờ Nam mới quay lại nhìn Linh trước mặt, còn Nhi thì đang từ cửa tiến đến sô pha ngồi
“Ý cậu nói ai?” Nam hỏi lại Linh
“Nhi ấy?” Linh đánh mắt về phía Nhi đang gõ điện thoại
“Không, cậu ấy là...” Nam nói chưa hết câu thì điện thoại trên bàn rung lên
“Cứ nói với Linh tôi là osin cậu mới tuyển đi” Tin nhắn từ Nhi, Nam đọc xong hơi nhăn mày “Cậu ấy là osin tôi mới đưa về”. Linh nhếch môi
“Thì ra là osin à, đi lấy cho tôi li nước mau lên” Linh ngay lập tức lên giọng bà chủ mà sai khiến Nhi
“Không biết cậu muốn uống nước gì nhỉ, nhà này nhiều loại nước lắm” Nhi bỏ 1 miếng bimbim vào miệng nhai rồi nói
“Cứ lấy nước lọc cho tôi là được” Linh ngồi xuống nói. Nhi cũng đứng dậy đi vào nhà bếp lấy nước, rót nước vào li, với lấy chai dấm Nhi đổ vào, nước Nhi chỉ rót 1/3 li còn giấm Nhi rót đầy, lấy đũa khuấy cho 2 thứ hòa vào nhau Nhi thảnh thơi mang nước ra cho Linh. Đặt li nước xuống bàn 1 cách nhẹ nhàng Nhi nói
“Đây nước của cậu, uống từ từ kẻo sặc nhé” Nhi nói rồi ngồi xuống đối diện Linh với Nam. Cầm li nước lên uống, Linh nhăn mặt cố nuốt xuống bụng, Linh hét lên
“Cậu cho gì vào nước mà chua thế hả?” Linh cầm lấy li nước của Nhi tu lấy tu để, Nhi nhếch môi cười rồi lại làm bộ lo lắng lắm nói
“Xin lỗi cậu nha, tôi tưởng chai giấm trong tủ lạnh là nước lọc nên tôi rót cho cậu uống, ai zè nó là giấm” Nhi nói lấy khăn lau bàn chấm chấm khóe miệng Linh
“Cậu lấy cái gì lau cho tôi thế hả?” Linh cầm cái khăn hỏi Nhi
“Xin lỗi tôi bất cẩn quá, hay để tôi vào lấy cho cậu li nước khác nha” Nhi đứng dậy toan bước đi thì Linh gọi với lại
“Thôi khỏi đi, để tôi tự lấy” Chờ Linh khuất sau cánh cửa Nam nói với Nhi
“Cậu đúng là ghê gớm thật đấy” Nhi cười cười
“Chơi tôi đâu dễ, mới là mở màn thôi xíu nữa mới vui” Nhi nói thản nhiên cầm điện thoại ra chơi. Linh đi lấy nước về ngồi xuống cạnh Nam vui vẻ nói chuyện, được 1 lát thì Linh quay qua Nhi lên giọng bà chủ
“Osin mà được ngồi chơi thảnh thơi vậy sao? Cậu đi lau nhà đi nhà bẩn quá rồi này” Nhi đặt điện thoại xuống bàn đi lấy cây lau với cái xô đựng nước ra lau nhà, lau đi lau lại nhưng chỉ lau mỗi chỗ lúc nãy Linh chỉ
“Sao cậu lau có mỗi 1 chỗ đó thôi vậy” Linh gắt lên
“Thì cậu bảo tôi lau mỗi chỗ này thôi mà” Nhi trả lời vẫn đưa cây lau đi lau lại chỗ đó
“Cậu... Bực mình quá đi, thôi đi vô chuẩn bị cơm tối đi” Linh ra lệnh y như bà chủ ngôi nhà này vậy
“Nam cậu vô nấu đi” Nhi nói với Nam, dù không biết Nhi định bày trò gì nhưng Nam vẫn ngoan ngoãn đứng lên đi vào bếp, Linh thấy lạ sao bảo Nhi đi mà Nam lại đi
“Nam đứng lại” Linh hét lên nhưng Nam vẫn bước đi
“Nam, dừng lại đi xíu tôi nấu cho” Nhi nhẹ nhàng nói Nam liền lập tức quay lại, Nhi quay qua Linh
“Cậu thấy sự khác biệt giữa tôi và cậu thế nào rồi chứ. Còn bầy giờ cảm phiền cậu đi ra đây với tôi” Nhi nói kéo Linh ra ngoài sân, Nam cũng tò mò đi theo hóng chuyện
“Dẫn tôi ra đây làm gì?” Linh khoanh tay trước ngực nói. Nhi không nói gì cầm xô nước lúc nãy nhúng cây lau mấy lần làm nước đục ngầu, cầm lên đổ thẳng từ đầu Linh xuống, Nam trợn tròn mắt đúng là không nên trêu đùa với Nhi mà
“Mát không?” Nhi nhìn Linh bây giờ đang ướt như chuột lột tốt bụng hỏi
“Cái con này, mày ngữa đòn rồi phải không?” Linh đưa tay định tát Nhi nhưng bị Nhi nắm lại, Nhi lạnh giọng lại nói
“Tôi là osin nhà này và cũng là chủ nhà này cho nên cậu biết điều 1 chút” Thả tay Linh ra Nhi đi ra mở cổng nói tiếp
“Hôm nay chủ nhà không tiếp khách mời khách về cho” Nhi chỉ tay ra cánh cổng mở sẵn nhìn Linh nói, Linh hậm hực đi ra. Nhi đóng cổng lại rồi vui vẻ đi tới chỗ Nam
“Cậu thấy được sự độc ác của tôi chưa?” Nhi nói, Nam gật đầu
“Ác thật đấy, nhưng mà cậu chưa ác bằng tôi đâu. Tôi nghĩ cái nước lúc nãy cậu phải thay bằng nước tắm cho con chó nhà mình, rồi nước rửa chén,... hì may ra Linh mới chừa” Nam đứng liệt kê từng loại nước 1 nói
“Ôi thế thì đúng là ác thật đấy” 2 đứa cười rồi khoác vai nhau đi vào nhà. Linh ở trên xe nghiến răng kèn kẹt, tay cuộn chặt thành đấm làm bác tai cũng phải rợn người
“Hoàng Linh Nhi, mày hãy chờ đấy, thù này nhất định tao sẽ trả”