Kim Seok Jin lên máy bay đi đến Pháp suốt cả một buổi tối không ngừng nghỉ. Xuống máy bay cũng đã là gần trưa. Không chần chừ thêm, anh nhanh chóng đi tới trung tâm Paris với địa chỉ đã được Kim Taehyung điều tra từ trước. Đây là số nhà ở chung cư cao cấp của Jung Hoseok và Park Jimin. Kim Taehyung cũng không muốn Kim Seok Jin đi gặp thẳng RM, vì rất nguy hiểm và có lẽ cũng không thể, cho nên hắn chỉ muốn anh đến đó để chuyển lời tới họ rằng Kim Taehyung rất muốn gặp RM mà thôi.
Nhưng tiếc là.
" Xin lỗi cậu Kim, nhưng Jung thiếu đã đưa cả cậu Park cùng đến Hàn Quốc rồi."
Kim Seok Jin tìm đến nhà không gặp thì liền đến cả công ty của họ, nhưng cũng không thể gặp được. Chưa biết phải giải quyết thế nào, anh liền lấy điện thoại gọi đến cho Kim Taehyung.
" Tôi nghe."
" Kim tổng, Jung Hoseok và Park Jimin đều đã đến Hàn Quốc vào hôm qua rồi ạ. Giờ chúng ta nên làm gì tiếp đây."
" Được, cậu cũng vất vả rồi. Về nghỉ ngơi đi."
" Dạ."
Kim Seok Jin tắt máy, sau đó lịch sự cuối đầu chào những người vệ sĩ vừa trò chuyện với cậu rồi quay đi. Lúc này, Kim Taehyung cũng bắt đầu đắn đo suy nghĩ, Jung Hoseok và Park Jimin đột nhiên lại đến Hàn Quốc. Vui chơi? Không, chắc chắn còn mục đích khác. Nhưng nếu vậy cũng không ảnh hưởng gì, bởi Kim Seok Jin là muốn chuyển lời đến RM. Điều này không cần phải qua Hoseok và Jimin vì chẳng phải là bàn bạc buôn bán gì, vậy nên những tên vệ sĩ kia cũng có thể trực tiếp nhận lời. Nhưng họ lại từ chối.
Vậy có nghĩa là, cả RM cũng không còn ở Pháp.
Hay có thể phán đoán rằng hắn ta đang ở Hàn Quốc, cùng Park Jimin và Jung Hoseok.
________
" Đi bar không?"
Tin nhắn từ Park Jimin gửi đến Jungkook. Cậu đang ngồi nhởn nhơ buồn chán trong phòng làm việc. Thấy được lời mời này dĩ nhiên là thích như mèo thấy mỡ vậy. Cậu nhanh chóng tìm áo khoác mặc vào rồi mở cửa đi ra xe.
Jung Hoseok và Park Jimin ấy thế mà lại đến Hàn Quốc nhanh như vậy, lại còn Kim Namjoon thường ngày không thích đi chơi xa, hôm nay cũng theo chân hai kẻ thích yêu đương này mà chấp nhận rời Paris.
Bước chân xuống xe, trước mắt cậu là quán bar lớn nhất ở Seoul, cũng là quán mà Park Jimin vừa gửi địa chỉ đến. Jungkook vui vẻ bước vào bên trong. Vừa vào thì đã thấy cảnh tượng Jung Hoseok cùng Park Jimin ôm chặt lấy nhau mà tình tứ, để lại Kim Namjoon ngồi trơ trọi bên cạnh nhấm nháp ly rượu. Xem ra cũng đã khá quen rồi.
" Mới đến mà hiểu biết nhiều nơi quá nhỉ?"
" Đương nhiên, tao đây cũng là người Hàn Quốc mà."
Jimin vui vẻ chào đón người bạn lâu ngày không gặp của mình bằng một cái giang tay nhưng Jungkook chỉ đáp lại y một tiếng chào rồi quay mặt làm ngơ. Thật quá vô tình mà, Jungkook không thèm nói chuyện với Park Jimin, cậu xoay qua hỏi Namjoon.
" Anh không lo cho cái đống vàng ở Pháp nữa sao? Lại còn đi sang Hàn Quốc cùng hai con người sến sẩm này."
" Hiện tại thì đang có một người đã bắt đầu ngang nhiên giao hàng ở Pháp, còn cướp đi một vài mối làm ăn nữa, em đang ở Hàn thì anh phải ra mặt lo vụ này rồi."
" Người đó cũng ở Hàn Quốc ạ?"
" Ừ, tên là V."
______
" Tên RM đó có lẽ không còn ở Paris nữa."
"..."
" Vậy bước kế tiếp nên làm thế nào đây?"
"..."
" Kim..Kim tổng?"
Kim Taehyung thậm chí còn chẳng nghe thấy lời nói của Kim Seok Jin, mắt hắn chằm chằm hướng về phía trước, đằng xa nơi có bốn con người đang vui vẻ không ngừng uống rượu nhảy múa theo điệu nhạc sập sình của quán bar. Nhìn con người đang tự nhiên mời rượu đùa giỡn với những người đàn ông khác, thật khiến Kim Taehyung bực bội trong lòng. Càng ngày lại càng không vừa mắt, kết quả chỉ thêm vài phút sau không biết vì đâu mà Kim Taehyung đã đen mặt đứng sừng sững trước mắt Jeon Jungkook rồi. Bỏ lại Kim Seok Jin đang ngơ ngác nhìn theo bóng dáng lão đại của mình.
" Sao? Không phải là giận em rồi à?"
Jeon Jungkook nhìn thấy Kim Taehyung thì liền nhởn nhơ hỏi, giọng nói nghe có vẻ đã ngà ngà say rồi. Lại thêm nét mặt cậu biểu lộ thái độ vô cùng giễu cợt đối với hắn. Kim Taehyung thở một cái, hắn vác Jungkook lên trên vai đi ra ngoài, tiến đến xe của mình. Thả cậu xuống chiếc ghế phụ còn bản thân thì cũng ngồi vào ghế lái. Sau đó liền nhanh chóng chạy đến trên Jeon Gia. Trên đường đi, Jeon Jungkook dĩ nhiên là không ngừng làm loạn.
" Thả em xuống xe!"
"..."
" Vậy thì em tự xuống."
Jungkook mở cửa xe ra khi xe vẫn còn đang lăn bánh chạy vù vù trên đường, hai chân thò ra muốn nhảy xuống. Kim Taehyung giật mình thắng xe lại. Hắn vội kéo lấy Jungkook vào trong xe, cài dây an toàn rồi khoá cửa xe lại. Xong xuôi tất cả mới tiếp tục lái xe chạy tiếp.
" Kim Taehyung!!"
" Ngồi yên."
" Thả xuống!"
" Tôi bảo ngồi yên!!"
Jungkook tức giận nhào sang xoay tay lái để xe tấp vào lề đường. Kim Taehyung bất đắc dĩ đành phải đạp thắng, bằng không xe sẽ tông vào rào chắn mất. Jungkook thấy xe dừng lại thì hài lòng, cậu với tay tới phía công tắc định mở khoá cửa thì lập tức bị Kim Taehyung giữ lại.
" Về nhà đi, cha em đang lo lắng."
" Không về!"
" Jeon Jungkook. Đừng có bướng nữa, những chỗ đó không dành cho em."
" Anh lo cho em à?"
Jungkook nhướn mày, thẳng thừng hỏi. Kim Taehyung chợt im lặng, đơn giản cũng vì không biết nên trả lời làm sao đây.
Lo lắng, có không nhỉ.
Jungkook chồm tới gần gương mặt Taehyung, cậu mỉm cười nhìn lấy đôi môi hắn, sau đó hôn thật nhanh vào nó một cái. Ánh mắt cậu say đắm nhìn vào hắn, một lúc sau Jungkook mỉm cười, không nhanh không chậm nói.
" Đừng tham lam quá, anh đã có Jeon Hanji rồi."
Jungkook ngồi thẳng dậy, cậu mở cửa chạy ra ngoài. Thì ra là nhân lúc Kim Taehyung đang mất tập trung mà ấn nút mở khoá. Nhìn theo bóng người đang dần rời khỏi, Kim Taehyung trong lòng bắt đầu mang theo biết bao muộn phiền.
Jeon Jungkook bao giờ cũng vậy, bao giờ cũng chỉ muốn làm theo ý mình.
_________
Jungkook trở về nhà cũng là lúc hơn mười giờ tối, bộ dạng say xỉn cùng cả người toàn mùi rượu. Cậu loạng choạng bước đi muốn về phòng nghỉ ngơi, nhưng khi lên đến hết cầu thang thì đã nhìn thấy Lee Sanghe đứng ở đó. Bà ta đưa cặp mắt sắt bén nhìn cậu, đôi môi chua ngoa cất tiếng hỏi.
" Jungkook. Mày muốn làm loạn sao?"
" Loạn? Ha... làm sao là loạn hả?"
" Tại sao lại luôn muốn tiếp cận Kim Taehyung? Muốn phá đám cưới của chị mày hay sao?"
" Phá đám cưới? Không, thứ tôi muốn là nhìn bà và hai đứa nghiệt chủng kia thân bại danh liệt. Sao hả, nếu có bản lĩnh thì cản tôi lại đi. Ha ha ha."
Jungkook vừa cười vừa đẩy bà ta sang một bên, cả thân người loạng choạng đi đến phòng mình mở cửa rồi bước vào. Để lại một thân ảnh người phụ nữ nghiến răng tức giận nhìn theo. Bà ta không dựa dẫm được vào lão Jeon thì sẽ tự mình làm. Đưa cánh tay vào trong túi áo lấy ra chiếc điện thoại bấm nhanh một dãy số. Trong đêm, giọng bà Sanghe thì thầm mà nham hiểm khẽ cất lên.
" Giết Jeon Jungkook, số tiền hai mươi triệu won sẽ là của cậu."
______
Kể từ ngày Jungkook về điều hành FY, công ty chỉ đi lên chứ không tuột xuống. Điều này làm ông Jeon hết sức hài lòng, trong vài phút vui miệng ông cũng hay nhắc đến việc cân nhắc để cho Jungkook nắm quyền quản lý cả JY. Bà Sanghe tuy miệng thì cười nói vui vẻ nhưng thật ra trong lòng đã nóng ran như lửa đốt chỉ mong sau cậu nhanh chóng biến mất đi cho xong. Bằng không mấy chục năm chịu đựng sống trong ngôi nhà này với danh nghĩa là vợ bé của bà ta đều trở thành công cốc rồi.
" Jungkook, tối nay chúng ta tổ chức một buổi tiệc nhỏ mời Taehyung đến chơi. Con nhớ về sớm để cùng dự nghe chưa."
Ông Jeon cười hiền, bàn tay vỗ nhẹ lên mu bàn tay Jungkook. Cậu vui vẻ gật đầu ý nói đồng ý rồi tiếp tục ăn bữa sáng của mình. Sau khi ăn xong, Jungkook chào mọi người rồi nhanh chóng đến công ty làm việc. Nhìn cách cậu bận rộn như một người thành đạt thật sự, đủ để làm bà Sanghe càng thêm phần muốn giành lại FY cho Ganwon.
Jeon Jungkook đến công ty cũng là hơn tám giờ, lúc này tất cả các nhân viên đều đã yên ổn ngồi vào vị trí mà chăm chú làm việc. Quan sát một lúc sau thì Jungkook cũng quay trở về phòng làm việc của mình. Công việc tuy nhiều nhưng đối với Jungkook thì nó không quá vất vả, bởi những thứ này cũng rất đơn giản, giải quyết chỉ trong chốc lát. Ngày cậu sang Pháp, một tay gầy dựng lên nhiều thứ, đến khi gặp được Kim Namjoon thì đã phải trải qua không biết bao nhiêu khó khăn, những vấn đề ở FY bây giờ đều là cỏn con so với chuyện ngày xưa.
Phải, trong sáu năm rời khỏi Hàn Quốc. Jungkook đã trở thành một ông hoàng trong thế giới ngầm ở Paris. Với cái biệt danh là RM, do chính Kim Namjoon đã đặt cho cậu.
End12.