Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 357




Sắc mặt Tô Diễn cứng đờ nói: "Tuyết Lạc, người này thật ra..."

Ninh Tuyết Lạc cười khẽ: "Diễn không cần xin lỗi! Anh đối tốt với em như nào em đều biết cả!"

Những người khác cũng rối rít trêu chọc: "Ai ui, xấu hổ gì chứ! Chiều vợ cũng chẳng phải chuyện lạ nha! Lúc nãy chúng tôi còn tưởng tên nghèo kiết xác theo đuổi Ninh Tịch mời tới chứ, cô ta có cái phúc đó sao? Cười chết tôi, cô ta sao có thể so với mỹ nhân Tuyết Lạc của chúng ta chứ!"

"Đúng đó đúng đó! Chỉ là bất ngờ này của Tô Diễn lớn quá! Khiến chúng ta giật cả mình!"

"Còn không đúng sao, xem những phóng viên ẩm thực kia kích động cỡ nào kìa!"

...

Tô Diễn vốn muốn giải thích nhưng mọi người cứ xúm vào khen ngợi, Ninh Tuyết Lạc cũng dùng vẻ mặt sùng bái nhìn gã cho nên gã cũng không có cơ hội nói ra sự thật rằng: người này không phải do gã mời tới.

Nhưng thế thì ai là người mời?

Chẳng lẽ chủ khách sạn mời đến, để bán cho gã một cái ân tình?

Cũng không phải là không thể...

Nghĩ thế rồi Tô Diễn cũng an tâm, bày ra vẻ khiêm tốn và không lại phản bác tâng bốc của mọi người.

Trong góc, Tiểu Đào bi phẫn nói: "Đồ không có tiền đồ! Tức chết em rồi, ngay cả sư phụ cũng mời đến, đồ ăn có ngon hơn nữa em cũng không ăn..."

Ninh Tịch thở dài một tiếng, vỗ vỗ lưng Tiểu Đào trấn an, đồng thời trong mắt cũng xẹt qua một tia hoài nghi.

Cô cũng từng nghe qua vị thực thần Alain này, nhưng mà theo lý thuyết thì bữa tiệc nhỏ như này thì dù có dựa vào quy củ xếp hàng của ông ấy cũng không có khả năng mời ông ta đích thân tham dự mới đúng, rốt cuộc là Tô Diễn làm cách nào mà mời được ông ta?

Nếu ngay cả sư phụ cũng ra trận thì đương nhiên William Fei cũng nhường ra vị trí bếp trưởng.

Trong hội trường được xếp thêm một sân khấu kiểu mở, nhìn dáng vẻ có lẽ là chuẩn bị nấu ăn tại chỗ luôn.

Đây chính là một bữa tiệc cho cả thị giác và vị giác mà!

Trong hội trường, tất cả mọi người đều mong ngóng mà nhìn chằm chằm Alain, miệng cũng không khống chế được mà nước bọt cứ ứa ra, mong chờ một bữa tiệc có một không hai.

Nhưng mà chẳng biết tại sao Ailain không hề đi tới vị trí đầu bếp chính do William Fei nhường lại mà đi tới vị trí phó bếp của William Fei.

"Sư phụ, ngài đây là?" William Fei khó hiểu.

Alain nghiêm mặt nhìn đệ tử: "Con có thể rời đi bữa tiệc này rồi, tối nay ta sẽ làm phó bếp."

"Cái gì?!" William Fei khiếp sợ: "Ngài... ngài làm phó bếp? Không phải ngài là đầu bếp chính tối nay sao?"

"Không phải." Alain phủ nhận.

"Vậy... tối nay ai là đầu bếp chính?" William Fei hoàn toàn trợn to mắt.

Vẻ mặt Alain thành kính nói: "Chờ một lát nữa ngài ấy đến thì con sẽ biết."

Nói xong ông dừng một chút, rồi nhìn đệ tử của mình nói: "Đây cũng coi như là một cơ hội học hỏi hiếm có, lát nữa con đứng một bên mà nhìn cho kỹ."

William Fei nghe vậy thì sắc mặt có chút khó coi. Rốt cuộc là ai mà khiến anh ta không có cả tư cách làm phó bếp, chỉ có thể đứng một bên mà nhìn?

Người trẻ tuổi đã thành danh khó tránh khỏi có chút tâm cao khí ngạo. Chịu khuất nhục như thế nhưng lại không dám cãi lời sư phụ nên chỉ có thể không cam lòng mà lùi đến một góc: "Dạ, con đã biết!"

Khách khứa thấy William Fei lui xuống, sau đó Alain thay thế vào... mấu chốt là William Fei ngay cả một vị trí để đứng cũng không có chỉ có thể đứng một góc...