Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1566




Vở kịch hỗn loạn sau giải Kim Tông rốt cuộc cũng chấm dứt, công việc của Ninh Tịch cũng bước vào nề nếp.

Có hai giải thưởng chống lưng thì Ninh Tịch ngày hôm nay chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh. Dĩ nhiên là yêu cầu của cô đối với bản thân mình cũng cao hơn.

Lâm Chi Chi lựa chọn kịch bản phim và quảng cáo cho cô cũng càng thêm cẩn thận.

Lâm Chi Chi suy xét hồi lâu rồi cuối cùng vẫn đem kịch bản phim mới đẩy tới cạnh Ninh Tịch: "Ninh Tịch, chị đề nghị em thử tham gia bộ phim này."

"Phim mới của Giang Hành Chu?" Ninh Tịch liếc kịch bản một cái.

Chỉ cần ba chữ Giang Hành Chu này thì cơ hồ tất cả người trong giới giải trí đều cảm thấy sống lưng run rẩy.

Lúc quay phim, đạo diễn Giang thực sự là quá đáng sợ, ngay cả Tống Lâm lăn lộn đến địa vị nhu kia mà bây giờ nhắc tới đạo diễn Giang vần còn thấy sợ nữa là.

Lâm Chi Chi nói: "Vai chính của phim này là một bà mẹ bị mù, nói về cuộc đời của bà ấy từ nhỏ cho tới khi đã già! Chị cũng đã đọc qua, kịch bản này cực kì tốt lại là phim do đạo diễn Giang quay nữa! có thể nói chắc chắn sẽ lẩy đuợc các giải thưởng trong nước, nhưng mấu chốt nhất là bộ phim này có thể sẽ nhắm tói bốn giải thưởng quốc tê lớn nhất! Đương nhiên cũng vì lí do này mà lựa chọn diễn viên cũng rất nghiêm khắc! Chắc chắn sự cạnh tranh lần này sẽ cực kĩ khốc liệt!"

Ninh Tịch lật lật xem kịch bản, vừa đọc một đoạn đầu thì đã bị hấp dẫn: "Kịch bản này đúng là thực sự rất tốt! Hoàn toàn khác với Thiên Hạ hay Người Tìm Mộng, nó không có quá nhiều những kịch tính quanh co mà cả bộ phim chỉ nói về cuộc đời một bà mẹ và một đứa trẻ! Nhưng kiểu vai diễn này mới thật sự khảo nghiệm khả năng diễn xuất của diễn viên!"

Lâm Chi Chi gật đầu: "Nêu là người khác thì chị sẽ chọn bộ khác ổn thỏa hơn, ví như bộ phim của đạo diễn Lâm chẳng hạn! Nhưng mà chị cho rằng em rất phù hợp với bộ phim Mẹ này."

Trong mắt Ninh Tịch lập tức ánh lên sự hiếu chiến đã lâu không thấy: "Chọn cái này đi! Dù thế nào thì em cũng phải đi thử vai cái đã! Nếu không được thì chúng ta chọn những cái khác sau!"

"Được, vậy cứ quyết định thê nhé, em về chuẩn bị một chút."

"Dạ!"

Ninh Tịch vừa mới rời đi không bao lâu thì di động đột nhiên vang lên.

Cô tùy tiện liếc nhìn màn hình một cái cuối cùng lại sợ hết hồn, hồn vía cũng sắp thăng thiên luôn!

Tống... Tống Lâm!!!

Là nữ thần Tống Lâm của cô!!!

Lần trước ở hậu trường lễ trao giải thì hai người có trao đổi số điện thoại, nhưng cô nào dám đi quấy rầy nữ thần chứ. Không ngờ nữ thần lại chủ động gọi điện cho cô thật sao?

Ninh Tịch hít vào thở ra mấy lần mối đủ cam đảm để nhận điện thoại: "Alo... Tống... Tống tiền bối?"

"Là tôi, bây giờ em có tiện nghe máy không? Không quấy rầy em chứ?" Đầu di động bên kia vang lên giọng nói vô cùng ý nhị.

"Không quấy rầy gì hết! Không có không có không có! Tống tiền bối có việc gì cứ nói!" Ninh Tịch vội vàng mở miệng.

Đầu bên kia vang lên một tiếng cười khẽ, dường như Tống Lâm bị phản ứng đáng yêu của Ninh Tịch chọc cười: "Cũng không phải chuyện gì lớn đâu, chỉ là muốn nói chuyện với em một chút thôi, em đang chuẩn bị quay phim mới sao?"

"Em vừa mái bàn với quản lý xong ạ, trước mắt em đang chuẩn bị đi thử vai cho bộ phim Mẹ của đạo diễn Giang." Ninh Tịch thành thật trả lời.

"Phim đó à... ừm, cũng không khác những gì chị đoán."

"Thật ra thì khả năng cũng không lớn lắm... chắc chắn người tham gia thử vai lần này toàn là cao thủ rồi..." Ninh Tịch gãi gãi đầu một cái rồi thành thật nói.

Hiện tại, có nói tất cả tinh anh của giới giải trí đều tham gia tranh giành vai diễn trong phim này cũng không quá đáng, diễn xuất của Ninh Tịch tuy không tệ nhưng với nơi đầm rồng hang hổ như giới giải trí thì cũng có không ít thiên tài. Cô càng đến gần đỉnh của kim tự tháp thì càng tiếp xúc với những người lợi hại hơn, dĩ nhiễn, càng có tính khiêu chiến thì lại càng khiên Ninh Tịch thêm hưng phấn.

Đầu bên kia Tống Lâm nói: "Vừa hay, trong phim này chị cũng đóng một vai, nhưng mà là nhân vật phụ thôi, đã quyết định rồi."

"Thật ạ?" Ánh mắt Ninh Tịch lập tức sáng như hai ánh đèn pha: "Vậy nếu em thành công thì sẽ được đóng phim chung với nữ thần rồi!"

Tống Lâm nghe vậy cũng rất vui vẻ: "Đúng là như vậy!"

"Tông tiền bối, em nhất định sẽ cố gắng hết sức mình ạ!" Nhất thời động lực của Ninh Tịch đã được nạp đầy.

"Ninh Tịch, tối hôm nay... em có rảnh không?" Tông Lâm đột nhiên hỏi một câu vói giọng điệu cực kỳ nhu hòa, thậm chí còn mang theo cảm giác dụ dỗ. Ngay cả một người phụ nữ như Ninh Tịch nghe thấy cũng bủn rủn cả chân tay.