Chọc Nhầm Nam Nhân Yêu Nghiệt

Chương 30




"Tôn, Tôn chủ, Vô Trần kiếm không phải là......" Bành Trăn tung hoành yêu giới từ trước đến nay, là một người Diễn - đàn - Lê - Quý - Đônsinh tử không màng, thế nhưng lại vì ba chữ kiếm Vô Trần kia mà sợ tới mức lắp ba lắp bắp, mãi vẫn chưa nói ra được một câu hoàn chỉnh.

"Có vấn đề gì?" Yêu Thần tùy ý liếc mắt nhìn Bành Trăn một cái, không chút để ý hỏi.

Chỉ một cái liếc mắt, rõ ràng giống như ánh mắt trời ngày xuân, lại khiến Bành Trăn sợ tới mức lập tức lắc đầu liên tục: Diễn - đàn - Lê - Quý - Đôn"Không có vấn đề, không có vấn đề gì cả."

Đây là của Tôn chủ, Tôn chủ Diễn - đàn - Lê - Quý - Đônthích cho ai thì cho.

Chỉ là, thứ đó nếu xuất hiện trong hội luận phẩm.... Bành Trăn không biết cảm xúc hiện tại của mình là gì, trừ bỏ sựDiễn - đàn - Lê - Quý - Đôn khiếp sợ, nhiều hơn là một lại cảm giác xem kịch vui cười trên nỗi đau người khác.

Hắn thật chờ mong phản ứng của những người kia.

Lúc này động tĩnh trong Liễu phủ ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôncòn lớn hơn cả nơi này.

Vết thương của Liễu Hâm Dung vừa tốt lên đã bị sự lộn xộn của nàng làm cho nứt toét ra, máu tươi chảy không ngừng.

"Phụ thân, người vừa nói cái gì?" Liễu Hâm Dung căn bản là bất chấp thương thế trên người, không thể tin ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đônđược trừng lớn hai mắt, cho rằng đầu óc của phụ thân nhà mình đã bị hỗn loạn, nên mới có thể nói ra những lời hoang đường như thế.

"Ta nói๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn, sẽ đối tốt với Liễu Lan Yên một chút." Liễu Tấn Lợi đau lòng nhìn nữ nhi nhà mình, vội vàng sai nha hoàn mang thuốc trị thương tốt nhất đến, cầm máu cho nàng.

Liễu Hâm Dung vẫn cố chấp không màng đến vết thương trên người, vội vàng ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đônép hỏi: "Phụ thân, dựa vào cái gì mà phải đối xử tốt với con ngốc kia? Dựa vào cái gì?"

"Hiện tại nàng ta là người được Yêu Thần xem trọng, chúng ta đương nhiên phải đối tốt với nàng ta, cho dù thế nào, đối tốt với nàng, sẽ chỉ mang đến cái lợi cho๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn chúng ta." Liễu Tấn Lợi an ủi Liễu Hâm Dung, "Nữ nhi à, phụ thân biết con không thoải mái, trước hết cần phải nhẫn nhịn."

Liễu Hâm Dung cúi đầu xuống, không ai thấy được biểu cảm của nàng, khiến cho Liễu Tấn Lợi khẩn trương vạn phần không ngừng dò xét ๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đônnàng, sợ nàng luẩn quẩn trong lòng rồi lại làm ra chuyện dại dột gì đó.

Liễu Tấn Lợi vừa định khuyên thêm hai câu, Liễu Hâm Dung đã mở miệng trước: "Phụ thân, con đã biết. Để cho con yên lặng một chút."

Liễu Hâm Dung nói nhưDiễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đôn vậy, Liễu Tấn Lợi cho là nữ nhi của mình đã nghĩ thông suốt, chỉ là còn chút khó chịu trong lòng mà thôi.

"Nữ nhiDiễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đôn ngoan, trước cứ nhịn một chút, vì cuộc sống sau này của chúng ta. Chỉ cần chúng ta có thể đứng vững được, sẽ không cần như thế nữa."

Liễu Tấn Lợi đau khổ khuyên nhủ đối lấy một tiếng "Dạ" khẽ của Liễu Hâm Diễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý ĐônDung, Liễu Tấn Lợi biết lúc này Liễu Hâm dung không thoải mái, nhưng thấy nàng đã đồng ý, hắn cũng không nói thêm gì nữa, than nhẹ một tiếng rồi rời đi.

"Các ngươi đều đi xuống đi. Hoàn Thúy, ngươi ở lại."Diễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đôn Đợi đến khi Liễu Tấn Lợi rời đi, Liễu Hâm Dung đuổi hết tất cả nha hoàn trong phòng ra ngoài.

"Tiểu thư, người phải kiên nhẫnDiễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đôn một chút." Hoàn Thúy nhẹ nhàng bôi thuốc trị thương cho Liễu Hâm Dung, giúp nàng cầm máu cho miệng vết thương.

Đợi đến khiDiễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đôn băng bó lại vết thương xong, Hoàn Thúy đỡ Liễu Hâm Dung nằm xuống: "Tiểu thư, người đừng kích động, lão gia cũng chỉ xài kế tạm thời mà thôi."

"Khổ sở?" Liễu Hâm Dung cắn răng cười lạnh: "Lúc phụ thân của Liễu Lan Yên làDiễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đôn Đại trưởng lão, người khác nói chúng ta hưởng hào quang của bọn họ. Đợi đến khi cha ta ngồi lên vị trí Đại trưởng lão, còn phải nuôi dưỡng con đần độn Liễu Lan Yên sao?"

"Con ngốc đó dựa vào cái gì mà có hôn ước với vương gia Dư Cận Diễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý ĐônThước chứ? Dựa vào cái gì mà dược Yêu Thần coi trọng?" Hai mắt Liễu Hâm Dung phát ra hận ý oán độc: "Lúc bọn họ thịnh vượng thì cho tiền cho đồ châm chọc chúng ta, hiện tại Diễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đônbọn họ nghèo túng, còn làm kẻ đần độn chắn trước mắt ta. Không có cửa đâu!"

Liễu Hâm Dung cắn răng Diễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đônphát ra âm thanh lạnh lùng: "Nếu Liễu Lan Yên đã muốn tham gia hội luận phẩm, đến lúc đó ta sẽ cho nàng ta biết, thế lực của phụ thân nàng đã không còn, nàng đã không cònDiễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đôn là nữ nhi của Đại trưởng lão được người người kính ngưỡng nữa. Người đó là ta!"

"Tiểu thư, ý của người là......" Hoàn Thúy vừa nghe, đã rõ, nhất định là tiểu thưDiễn ๖ۣۜĐàn Lê ๖ۣۜQuý Đôn không từ bỏ ý đồ rồi.

"Xảy ra thương vong trong hội luận phẩm là chuyện rất bình thường." Liễu Hâm Dung cười âm hiểm, trong mắt chứa đầy hàn ý, giống như một con rắn độc âm hiểmDiễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐôn luôn nấp mình trong bụi cỏ, chờ thời cơ đến liền công kích con mồi.

Cùng thời gian đó, Liễu Lan Yên cúi đầu nhìn cốc nước trước mặt, bên trong đang chiếu cảnh tượng xảy ra trong phòng Liễu Hâm Dung, thở dài mộtDiễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐôn tiếng đầy xa xăm, lẩm bẩm: " Thấy được không? Phụ thân, lúc trước người cho rằng tình nghĩa huynh đệ là quan trọng nhất, xem ra trong mắt bọn họ, đó chỉ là vũ nhục bọn Diễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐônhọ mà thôi."

Chia xẻ những thứ tốt với bọn họ, ngượcDiễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐôn lại trở thành vũ nhục, aii......

"Tiểu thư, tiểu thư, người đã Diễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐôntrở lại sao?" Thanh âm của Tần Tụ vang lên, cửa phòng chợt bị đẩy ra.

"Ai nha, tiểu thư, nước này là để uống, sao lại chọc tay vào." Tần Tụ nâng tay của Liễu Lan Yên lên, vội vàng kiểm Diễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐôntra: "May quá, không có bị phỏng."

"Dì Tần, vừa ra ngoài nhặt củi sao?" Liễu Lan Yên vội vàng đứng dậy nhìn giỏ trúc đặt bên ngoài.

"Không phải, không phải." Tần Tụ lộ ra vẻ mặt kích động lôi kéo cánh tay Liễu Lan Yên: "Là đưa nha Diễn - ๖ۣۜĐàn - Lê - Quý - ๖ۣۜĐônhoàn đến cho tiểu thư, tiểu thư, rốt cuộc người hết khổ rồi."

Tần Tụ căn bản không thèm để ý cuộc sống của mình sẽ như thế nào, chỉ cần Liễu Lan Yên sống tốt là được.

"Nha hoàn? Hết khổ?" Liễu Lan Yên không rõ chân tướng nghiêng đầu nhìn Tần Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý ĐônTụ.

Tần Tụ kích động lau khóe mắt mình: "Tiểu thư, chỉ cần chờ thêm một thời gian nữa, ta sẽ đi tìm Nhị Lão Gia, kêu hắn mau chóng làm xong hôn sự của tiểu thư vàDiễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đôn Vương gia, đến lúc đó, cuộc sống của tiểu thư sẽ khác rồi."

"Ừ." Liễu Lan Yên mơ mơ hồ hồ gật đầu, trong viện Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đônvang lên tiếng ồn ào.

Tần Tụ vừa nghe, vội vàng dặn Liễu Lan Yên một câu: "Tiểu thư, người ở trong phòng nghỉ ngơi trước đi, ta dẫn nha hoàn Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đônmới tới này đi làm quen hoàn cảnh một chút."

Tần Tụ bước nhanh Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đônđến mở cửa, lúc ra cửa, dè dặt cẩn trọng đóng cửa phòng lại, không để tiếng ồn ào bên ngoài làm ảnh hưỡng đến việc nghỉ ngơi của Liễu Lan Yên.

Liễu LanDiễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đôn Yên mỉm cười, chiếu cố? Giám thị thì có.

Nhìn thấy Yêu Thần có hành động kỳ quái đối với nàng, còn có người đi theo Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đônnàng vào rừng kia nữa, cũng là do Liễu Tấn Lợi phái ra đi.

Hiện tại nàng ở trong mắt Liễu Tấn Lợi, chỉ là một quân cờ không hơn Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đônkhông kém, lợi dụng nàng thế nào để đạt được lợi ích lớn nhất, chỉ sợ là chuyện khiến Liễu Tấn Lợi đau đầu nhất lúc này đi.

Bất quá, đừng nói Liễu Tấn Lợi thấy kỳ quái, chính nàng hiện tại cũng nghĩ không ra.

Mục đích tiếp cận nàng của Yêu Thần là gì.

Lẽ ra, lấy thân phận của hắn, còn muốn cái gì nữa Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đônchứ?

Sao có thể cố tình có hứng thú với một kẻ ngốc chứ?

Nghĩ đến Yêu Thần, Liễu Lan Yên theo bản năng sờ lên ngực mình.

Vừa rồi lúc ở trong rừng, trừ hơi thở cô cảm giác được của người Liễu Tấn Lợi phái ra, căn bản không cảm giác được sự tồn tại của Yêu Thần.

Nhưng mà, cô vẫn phát hiện được, bởi vì -- đau lòng.

Cái cảm giác đau lòng kỳ quái này nhắc nhở cô, Yêu Thần đang ở gần đây.

Lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, tuyệt đối không phải là ở yến hội Vương Cung, bởi vì lúc nhặt củi trên núi, nàng cũng từng vài lần có cảm giác đau lòng quen thuộc này, có lẽ những lúc ấy Yêu Thần đang ở một nơi không xa quan sát nàng.

Này, đến cùng là có chuyện gì xảy ra?

Xem ra bí mật trong đó, nàng muốn tìm cơ hội, đào bới thật tốt một phen.