Chọc Ghẹo Oan Gia Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 1-1: Đôi điều từ editor




• Editor dò mìn cho mọi người:

~ Công thụ lúc đầu thật sự thật sự làm khổ nhau, ngứa mắt nhau từ nhỏ (không đâu tin tui đi!) nên đoạn đầu hình thức ở chung của cả hai sẽ hơi lạ lùng =))) Không phải kiểu hắn sống thì ta chết mà là kiểu một ngày không chọt nhau vài lần thì sống không vui ấy, với lại cả hai đã quá hằn sâu tư tưởng oan gia cho nhau rồi dẫn đến hơi đầu gỗ, nên đừng quá nghiêm túc về vấn đề này, chỉ cần kiên nhẫn đọc tới giai đoạn sau là sẽ bị bội thực đường, không show ân ái mù hết mắt cún độc thân thì không ngừng =))

~ Có ý kiến cho rằng công chỉ được vũ lực chứ không có đầu óc, về việc này tui chỉ muốn nói là không hề luôn, còn lí do thì đọc về sau tác giả sẽ miêu tả đến.

~ Lại có ý kiến thụ mang buff may mắn. Này cũng có lí do, những chương gần cuối sẽ nói luôn.

~Review dưới tình huống không spoil:

Về tuyến tình cảm của công và thụ, mọi người phải hết sức kiên nhẫn và nhớ kĩ, quan hệ đối đầu của hai người đã kéo dài hơn chục năm, cả hai đều nghĩ mình không có xu hướng dành tình cảm đặc biệt cho một người nào đó. Cả hai chơi khăm và hại nhau rất nhiều rồi nên tâm lí đề phòng người kia “trả thù” là thâm căn cố đế rồi. Việc đu bám trêu chọc nhau cũng là thói quen hình thành sau bao năm tháng, nên cả hai không thấy có vấn đề gì là hợp lí nha =))

Dưới góc nhìn thượng đế của người đọc thì chúng ta biết cả hai là một đôi, nhưng chính hai người thì không, nên việc gạt cái sự chơi xấu qua một bên và yêu nhau đối với cả hai nó đúng khó ý. Bản thân mình ban đầu đọc còn thấy khó chịu với tâm lí cố chấp của thụ với công, cũng thấy nôn nóng lắm luôn nhưng đọc về sau thì hiểu rõ hết tại sao nó lại thế, và tự thấy mừng vì ban đầu đã không drop giữa chừng.

Đọc dần sẽ thấy công có những cảm xúc không tên từ tận “…” (không spoil nha =))), thụ lại theo bản năng mà vô cùng tin tưởng và có vài hành động thân mật với công mà chính bản thân cũng không định nghĩa được. Câu chuyện tương ái tương sát từ nhỏ của cả hai sẽ được tác giả rải từng chút một giữa các màn chơi, nên đừng vội nhé.

Lí do chính để ban đầu mình không drop là các màn chơi Rubik, mỗi màn đều rất kịch tính, các đoạn trốn chạy và chiến đấu có tiết tấu dồn dập và kích thích, các chi tiết suy luận về cách qua màn cũng rất tuyệt. Truyện thuần kinh dị nhé, mỗi màn đều là đấu với ma, quỷ. Những đoạn kinh dị miêu tả rất hay, đủ để làm người đọc rợn tóc gáy nếu đọc về đêm. Cái cuốn hút còn là sự lanh lợi và nhây của thụ đối với quái quỷ, tư duy người thường không thể bắt kịp, những lúc như thế vô tình sẽ tạo thành chi tiết hài hước, điều tiết dây thần kinh đang căng thẳng của mọi người. Công cũng làm quỷ quái cạn lời nhưng bằng nắm đấm, đủ thô bạo =))

Chỉ có thể tiết lộ một tẹo với mọi người, đến màn chơi thứ 5 và 6 là thính của hai người rải rắc tá lả rồi nha~

LƯU Ý:

Công tên Nhiếp Uyên, thụ tên Kỷ Vô Hoan.

Thụ sẽ gọi công là Viên Viên, Hán Việt có nghĩa là “tròn”, đồng âm với chữ Uyên trong tên của công. Mình để nguyên vì nghe thuận tai hơn

Thụ có biệt danh Da Da, Hán Việt là “bì”, nghĩa đen là “da”, cũng có nghĩa là bướng, nghịch, lì, nhây,… nên mình để nguyên nhé, vì không có gì thay thế cái biệt danh này cả. Còn nếu nó là động từ trong câu văn bình thường đương nhiên là mình sẽ thay tuỳ trường hợp.