“Con đi rót cho mẹ ly nước.” Mẹ Doãn có chút không tiếp thu nổi sự thật vừarồi, đưa tay chỉ Doãn Triệt, bộ dạng giống như đang sai bảo người giúp việc.
Doãn Triệt ngoan ngoãn đi rót nước, Trần Hi
nhìn thấy dáng vẽ lủi thủi củaDoãn Triệt, trong lòng nhất thời thư thái không ít.
“Nếu như tôi cũng đã biết, tôi cảm thấy mình cũng nên làm việc gì đó.” MẹDoãn nhìn về phía Trần Hi, trong ánh mắt bà thế nhưng lại hàm chứa một chútthỉnh cầu.
Trần Hi hơi chần chờ một chút, ánh mắt cô cùng mẹ Doãn giao nhau. Đột nhiênTrần Hi cùng mẹ Doãn nhìn nhau cười một tiếng, ẩn ý trong đó không cần nói rahai người cũng tự hiểu.
“Xin giữ bí mật giúp con, sau đó đối với người phụ nữ của Trần gia khá hơnmột chút.” Khóe miệng Trần Hi mang theo ý cười.
“Con cũng thật xấu tính, nhưng mà bất quá tôi lại thích.” Trên mặt mẹ Doãndường như nở hoa, bà đảo mắt nhìn qua Doãn Triệt đang uể oải bước tới.
Doãn Triệt bưng nước trở lại, nhìn thấy Trần Hi cùng mẹ Doãn vô cùng vui vẻ,anh đột nhiên có ảo giác, giống như mình xuyên qua thế giới liêu trai, không cẩnthận đi nhầm vào hang hồ ly, trong đó một hồ ly mẹ cùng với hồ ly con đang cùngnhau bày mưu tính kế.
“Chuyện gì mà cười vui vẻ như vậy.” Doãn Triệt đặt ly nước trước mặt mẹDoãn.
“Chuyện của phụ nữ, đúng rồi con đem rượu đỏ của cậu nhỏ khui một chai, mẹmuốn cùng Trần Hi uống vài chén. Con đi chuẩn bị thêm một ít cánh gà, khoai tâyvà mấy thứ ăn vặt nữa, chúng ta muốn hàn huyên tâm sự một chút.” Mẹ Doãn vừa chỉthị Doãn Triệt, Doãn Triệt nhìn Trần Hi một cái, cầu cứu như kỳ vọng cô có thểtiết lộ chút ít thông tin.
Trần Hi hướng Doãn Triệt nhe răng cười một tiếng, “Làm thêm một ít hành tâychiên vòng… hôm nay em muốn cùng dì uống không say không về.”
Mắt Doãn Triệt lộ ra vẽ uy hiếp, giống như muốn cảnh cáo Trần Hi, xem lát nữaanh sẽ xử lý em thế nào.
“Vẻ mặt của con là gì thế, con dám khi dễ Trần Hi, mẹ đây sẽ đoạn tuyệt quanhệ mẹ con với con, dù sao đàn ông Doãn gia các người không có người nào tốt cả.”Mẹ Doãn trợn mắt liếc Doãn Triệt.
“Mẹ, con đi ngay còn không được sao.” Doãn Triệt đưa hai tay lên đầu ra vẽđầu hàng.
Trần Hi cố ý không nhìn tới ánh mắt hung hăng của Doãn Triệt, cô đi tới trướctủ rượu, chọn một chai rượu đỏ, dùng đồ khui rượu mở nắp rượu ra. Sau đó lấy haicái ly nhỏ từ trên kệ, lại từ bên cạnh Doãn Triệt đi trở về chỗ mẹ Doãn.
“Dì à, rượu này mùi vị không tệ, chúng ta uống cái này trước đã. Doãn Triệt,anh nói xem đúng không?” Trần Hi cố ý đưa chai rượu lên cho Doãn Triệt nhìn, đâychính là loại rượu tối qua Doãn Triệt dùng để làm chuyện xấu xa kia.
Doãn Triệt không nói gì, anh nhìn nhìn Trần Hi, Trần Hi bên ngoài nhìn anhtươi cười nhưng trong lòng không cười, sau đó chuyên chú nhìn mẹ Doãn, cũngkhông thèm để ý tới anh nữa.
Doãn Triệt thở dài, anh cầm điện thoại lên, bỏ đi gọi thức ăn.
Trần Hi cùng mẹ Doãn cụng ly, cô phát hiện dù là mẹ chồng và nàng dâu, nhưnghai người có rất nhiều đề tài để tâm sự, nhất là chuyện về những người đàn ôngbên cạnh mình.
@@@@
“Bốp. . . . . .”
Trần Tuyết Lệ đưa tay che mặt mình, cô hướng Trần Xương hỏi. “Ông đánhtôi?”
“Đúng chính là đánh cô, cô nghĩ như thế nào mà muốn hạ thuốc mê Doãn Triệt,lại còn cho cái bà già đó biết ý đồ của mình?”
“Tôi nghĩ mình có thể đối phó được với Doãn Triệt, còn ngày ngày nịnh nọt mẹhắn, nhưng cuối cùng vẫn không lấy được lòng hắn, ông cũng không phải là khôngbiết, ngoại trừ chiêu này thì ông có thể chỉ tôi phải làm gì?” Trần Tuyết Lệnhìn thẳng vào mắt Trần Xương.
“Thôi được rồi, tới đây mát xa cho tôi, hợp đồng cũng vừa mới ký kết, khôngcó được sự ủng hộ của Doãn gia, chúng ta cái gì cũng không làm được, muốn hoàntoàn thoát khỏi trói buộc của Trần gia, chỉ có cơ hội lần này thôi.”
Trần Xương ngồi trên ghế tựa bấm bấm huyệt thái dương, Trần Tuyết Lệ thấy thếchủ động đi tới, vươn tay theo thói quen xoa bóp cho Trần Xương.
Trần Xương đưa tay lấy bao thuốc lá, Trần Tuyết Lệ khéo léo lấy ra một điếuđốt cho ông ta, sau đó đưa đến khóe miệng Trần Xương. Trần Xương hít sâu mộthơi, nhả ra một làn khói trắng, ông ta vỗ vỗ mu bàn tay Trần Tuyết Lệ.
“Cô nên đi tìm bà Doãn thử lại lần nữa, nếu quả thực là bất đắc dĩ, chúng tacòn phải nghĩ biện pháp khác.”
“Được, tôi sẽ gọi điện cho bà ấy.” Trần Tuyết Lệ đáp lại một tiếng, cầm túilên tỏ ý muốn đi.
“Chờ một chút, cô còn nhớ lão tam của Lưu gia không, hắn ta vẫn luôn quan tâmcô, mặc dù gia cảnh nhà hắn không so sánh được với Doãn gia, nhưng có vẫn cònhơn không, có đúng không?” Trần Xương vừa nói vừa gạt phần thuốc lá đã hút.
“Hắn là cái tên biến thái, ông không thể làm như vậy, dù sao tôi cũng là congái ông đấy.”
“Có con gái nào lại lên giường với cha mình sao?” Trần Xương cười cười. “Đilàm cho tốt chuyện của cô đi, giải quyết xong thì coi như không có chuyệngì.”
@@@@
“Ừ. . . . . . Để tôi suy nghĩ một chút, nghĩ xong sẽ gọi lại cho cô.” Mẹ Doãnđể điện thoại xuống, nhìn Trần Hi một cái, cầm ly rượu lên uống một hớp, “Đanguống vui vẻ, Trần Tuyết Lệ lại gọi điện làm phiền, con nói xem dì có phải nênlạnh nhạt với cô ta một chút không?”
“Dì đã làm như vậy rồi đó thôi, dì so với tưởng tượng của con còn làm tốthơn.”. Trần Hi nâng ly cụng với mẹ Doãn, hai người nhìn nhau cười một tiếng,cùng uống cạn ly rượu.
Doãn Triệt lắc đầu một cái, thật là không biết hai người phụ nữ này sao lạicó nhiều đề tài để nói như vậy. Anh nhìn thời gian, đã sắp chín giờ rồi, nếubình thường giờ này anh ở nhà, đã sớm cùng Trần Hi lăn lộn trên giường rồi. Thờigian tốt như vậy lại bị phá đám, Doãn Triệt thở dài, chuông cửa vang lên, đoánchừng là người giao đồ ăn.
Trần Hi nhìn bóng lưng bận rộn của Doãn Triệt, trong lòng không phải nói cómột cảm giác thoải mái. Nhìn thấy ly rượu của mẹ Doãn đã cạn, Trần Hi cầm chairượu lên rót thêm cho bà, tiếp tục nghe mẹ Doãn kể chuyện những người đàn ôngcủa Doãn gia.
Một đêm này đối với Trần Hi mà nói có thể cũng coi là khách và chủ đều vuimừng, nhưng mà đối với Doãn Triệt vậy thì quả thực là một cuộc cơn ác mộng, haingười phụ nữ xem anh như giúp việc mà sai bảo kêu lui gọi tói, anh vẫn không thểphản kháng, dù là có chút không tình nguyện, không nghĩ tới mẹ mình lại lôichuyện xấu của đàn ông Doãn gia kể cho Trần Hi nghe.
Doãn Triệt quyết định, chờ sau khi kết hôn, anh nhất định phải tìm căn hộ nàoxa nhà mình mà mua, tốt nhất là một hướng đông, một hướng tây.
Hai mắt anh đột nhiên tỏa sáng, hình như khu biệt thự Tây Giao cũng không tệlắm, anh suy tính có thể nên mua một căn, anh cũng không tin, hai người phụ nữnày có thể vượt qua cả thành phố mà tìm nhau tâm sự.
Đúng rồi, Doãn Triệt cười cười, nhất định phải tìm nơi nào giao thông khôngthuận tiện, tốt nhất là luôn luôn kẹt xe, như vậy càng có thể ngăn chặn mẹ chồngcon dâu ngày ngày gặp mặt.
Doãn Triệt liếc nhìn hai người trong nháy mắt đã uống sạch ba chai rượu, anhmở máy vi tính bắt đầu dò tìm nhà ở, trong lòng một mực gào thét, nhất định phảitranh thủ càng nhanh càng tốt, thừa dịp hai người chỉ mới gặp nhau lần đầu,không nên để tiếp xúc thường xuyên.
@@@@
Qua ngày sau, mẹ Doãn ngủ thẳng giấc đến buổi trưa mới ra khỏi giường, ngườita nói rượu vào thì nỗi buồn càng thêm buồn, bà chính là minh chứng sâu sắcnhất, nhưng rượu càng uống lại càng hưng phấn, bà không kiềm chế được.
Mẹ Doãn kéo cửa phòng ra, Trần Hi đang trong phòng khách xem máy vi tính đánhnhau gì đó.
“Dì à, dì tỉnh rồi, để con đi làm chút cháo nóng cho dì. Con đã pha ấm tràtrái cây rồi, dì đến đây uống một chút đi.” Trần Hi đứng dậy đi vào bếp, mẹ Doãncó chút thụ sủng nhược kinh, bà phát hiện Trần Hi đối với việc chăm sóc bà nhưlà lẽ đương nhiên.
Trên nguyên tắc mà nói, Trần Hi bất quá cũng chỉ là cùng con trai mình nóichuyện yêu đương, một người con gái đảm đang hiền thục như vậy quả thật khó tìm,nấu ăn thì không cần phải nói, còn tôn trọng chăm sóc trưởng bối tốt nhưvậy.
Mẹ Doãn nâng tách trà lên uống một hớp, bà vui mừng phát hiện ngẫu nhiên lạiđúng khẩu vị yêu thích của mình, độ ngọt cũng vừa phải, giống như bình thườngnhững người giúp việc trong nhà chuẩn bị cho bà.
Sau khi nấu cháo xong, Trần Hi lại kêu mẹ Doãn đến ăn, đây đối với mẹ Doãn mànói đúng là kinh hỉ, cháo trứng muối thịt nạc vừa đúng ngay món bà thíchnhất.
Mẹ Doãn phát hiện đối với người có khả năng trở thành con dâu mình là Trần Hinày, bà càng nhìn càng thấy hài lòng.
Chuông điện thoại chợt vang lên, phá vỡ không khí hòa thuận trong phòng.Tiếng chuông là từ trong túi mẹ Doãn truyền tới, nhìn qua là số của Trần TuyếtLệ.
Mẹ Doãn khẽ cau mày, hôm qua đã nói là mình sẽ liên lạc lại, cô bé này thếnào mà một chút kiên nhẫn cũng không có.
“Alo. . . . . .”
Sau khi điện thoại được kết nối, Trần Tuyết Lệ nghe ra giọng mẹ Doãn tựa hồcũng không phải là vui vẻ.
“Dì à con là Tuyết Lệ, hôm nay con đến nhà thăm, nhưng chỉ thấy mỗi chú ởnhà, nghe nói hai người giận nhau, dì không sao chứ?”
“Không có việc gì.” Mẹ Doãn đáp một tiếng.
“Dì bây giờ đang ở đâu, con đi tìm dì, một mình khẳng định là rất nhàmchán.”
Mẹ Doãn nhíu mày, người này thật sự là kỳ quái, khi cảm giác một người làngười tốt, thì cô ta nói điều gì cũng cảm thấy xuôi tai, nhưng đã phát hiện rabản chất của cô ta, thì mỗi một câu nói đều nghe giống như có dụng ý khác.
Thật bất hạnh, Trần Tuyết Lệ bây giờ trong mắt mẹ Doãn chính là người xấu,nên mỗi lời cô ta nói, mẹ Doãn cũng cảm thấy hư tình giả ý.
Mẹ Doãn nhìn lướt qua Trần Hi, bà phát hiện lúc mình vừa nghe điện thoại, côđi đến phòng khách mở tivi, còn cố ý điều chỉnh âm thanh không lớn không nhỏ,vừa đủ có thể không nghe được cuộc trò chuyện của bà.
Ấn tượng của mẹ Doãn đối với Trần Hi lại tăng lên không ít, nhìn xem cô vừabiết rõ đạo lý, lại còn dịu dàng, biết săn sóc, còn hiểu được trò chuyện vớingười lớn tuổi, thật là một cô gái tốt.
Nhìn lại người gọi điện thoại cho mình, “tu hú sẵn tổ” còn không nói, đã vậycòn một bụng đầy ý nghĩ xấu xa, rõ ràng con trai mình không thích cô ta, cònđịnh hạ thuốc mê để gạo nấu thành cơm, chuyện gì cũng có thể làm ra. (Tu hú sẵntổ có ý chiếm nhà của người khác)
Dù là trước đây mình cũng bỏ thuốc mê cho cha Doãn, nhưng dù sao cũng là ôngấy quyến rũ mình trước, nhưng với Doãn Triệt vô luận là ép buột hay dụ dỗ ngonngọt cũng không có Trần Tuyết Lệ một chút cơ hội, cô bé này thật đúng là khôngbiết xấu hổ là gì m
à.
Mẹ Doãn trong lòng suy tính, đem Trần Tuyết Lệ so sánh thật kỹ với Trần Himột phen, phát hiện vô luận là ở điểm nào, người thắng đều là Trần Hi.
“Dì à…dì… Dì không sao chứ, dì đứng khóc, có chuyện gì con đi tìm dì, chúngta cùng tâm sự.” Giọng nói Trần Tuyết Lệ lại truyền tới.
“Ai nói là tôi đang khóc.” Mẹ Doãn đang muốn dạy dỗ Trần Tuyết Lệ liền dừnglại, đột nhiên nhớ đến kế hoạch ngày hôm qua bàn với Trần Hi, bà chuyển giọng.“Yên tâm đi, dì lớn tuổi như thế, làm sao có thể khóc nữa, một lát nữa đến quánkia phê ở trung tâm thành phố chúng ta gặp mặt.”
“Được, dì à, con đến đó chờ dì.” Giọng nói Trần Tuyết Lệ cố gắng nhẹnhàng.
Mẹ Doãn cúp điện thoại, đi đến trước mặt Trần Hi: “Trần Tuyết Lệ gọi điệnthoại cho dì, chúng tôi hẹn gặp mặt một chút, con có gì cần dì ra mặt làmkhông?”
“Dì à, sóng to gió lớn gì mà dì chưa từng gặp qua, còn hỏi con giao phó, contin tưởng tất cả dì đều có thể giải quyết.” Trần Hi hướng mẹ Doãn đưa tay ra dấuOK một cái.
Mẹ Doãn nhất thời trong tim thăng lên một loại cảm giác kích thích, nhiều nămlàm bà chủ như vậy, đột nhiên tham gia vào kế hoạch báo thù gì đó, hơn nữa cònliên quan đến yêu hận rối rắm của thế hệ trược, đây chẵng khác gì phim truyềnhình kinh điển.
Mỗi khi xem tivi hay kịch, mẹ Doãn không chỉ một lần nghĩ qua, nếu mình làmột thành viên trong đó sẽ làm thế nào, hôm nay rốt cuộc bà cũng có cơ hội thamgia vào đó, điều này thật đúng là làm cho bà hưng phấn không ít.
@@@@
“Bà ta đồng ý buổi chiều gặp mặt.” Trần Tuyết Lệ cúp điện thoại, đi vào phònglàm việc của Trần Xương.
Trần Xương bỏ hợp đồng trong tay xuống, dang vòng tay ra, ông ta vỗ vỗ lênđùi mình.
Trần Tuyết Lệ thuận theo mà đi tới ngồi trên đùi Trần Xương, Trần xương lấytay vỗ nhẹ gương mặt của cô ta.
“Như vậy là được rồi, dù là sao này cô và Doãn Triệt cưới nhau có lạnh nhạt,còn có tôi có thể thõa mãn, tin tưởng Doãn Triệt dù sao vẫn tốt hơn cái lão tamcủa Lưu gia đó.”
Trần Tuyết Lệ gật đầu một cái.
“Lúc này chớ làm chuyện gì ngu xuẩn, nghe nói hai vợ chồng Doãn gia giậnnhau, chuyện thế nào?”
“Cha Doãn cái gì cũng không nói, người giúp việc cũng không nói rõ lắm, chỉnghe hình như là chuyện tình cảm gì đó trong quá khứ.”
“Chuyện tình cảm trước đây?” Trần Xương ra vẽ suy nghĩ, sau đó nhìn TrầnTuyết Lệ: “Hôm nay nếu bà ta có nói nguyên nhân là gì với cô, nhớ là một chữcũng không bỏ sót nói lại cho tôi biết, hình như có điều gì đó không bìnhthường.”