Xe dừng trước biệt thự Lục Vân.
Thiên Duệ nhanh chóng mở cửa xe vòng qua mở cửa bế Hàn Khiết đi vào nhà còn Tiểu Hàn để cho Quản gia.
Anh khẩn trương đặt cô xuống giường, nhìn khuôn mặt tái nhợt vì đau của cô càng làm anh sốt ruột cùng đau lòng. anh lo lắng hỏi nhiều thứ làm cô không biết trả lời như thế nào?.
" Em bị làm sao vậy nói anh nghe, có đau lắm không, đau chỗ nào nói anh nghe "
Hàn Khiết cố gắng cơn đau của mình mà trả lời trấn an anh
" Anh đừng làm quá như thế, em chỉ là tới kỳ kinh nguyệt mà thôi "
Nhắc đến đây anh mới chợt nhớ ra, lấy điện thoại trong túi áo ra xem lịch. đúng rồi hôm nay là ngày Bà Dì của vợ anh tới thăm đây mà, tại sao anh lại bất cẩn như thế chứ.
" Vậy em đau chỗ nào nói anh nghe "
anh có hơi luống cuống hỏi cô.
Nghe vậy Hàn Khiết cảm động muốn khóc khi được chồng quan tâm cô bắt đầu nũng nịu với anh
" Bụng em rất đau và cả đau lưng nữa thật khiến em rất khó chịu "
" Vậy bây giờ anh phải làm sao " nói thiệt về phương diện này Lục Tổng anh thật không biết cách giải quyết, nếu nói về kí hợp đồng hay giấy tờ gì đó anh có thể làm trong nốt nhạc, nhưng khi đối diện với kỳ sinh lý của vợ thì anh muốn giơ tay đầu hàng ngay lập tức.
Thấy trong sự bối rối hay luống cuống trong mắt anh làm Hàn Khiết phì cười đến nỗi quên cả đau bụng.
" Em cười cái gì " Thiên Duệ nhíu nhíu mày trừng mắt với cô.
" Thôi được rồi, anh không làm gì cả ở đây đợi em " cô cố gắng gượng dậy định đi vào nhà vệ sinh lại bị anh giữ lại
" Em định đi đâu "
" Đi vệ sinh " cô nghiêng đầu khó hiểu nhìn anh, anh không nói không lời nhứt bổng cô lên tiến vào nhà vệ sinh.
" Được rồi, em giải quyết đi anh ra ngoài đứng ở cửa đợi em "
" Được "
Như đã nói, anh nghiêm túc vòng tay người dựa vào cửa để đợi cô, chưa được mấy phút thì Hàn Khiết ló đầu làm anh giật bắn cả mình
" Làm sao vậy "
" Ừm... cái đó... cái đó....hết rồi " cô ấp úng nói vừa ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào anh.
Thiên Duệ như khó hiểu nhìn cô chằm chằm, rồi nhàn nhã hỏi
" Hết rồi?, ý em là sao "
Cũng phải, cô nói như thế cũng khó hiểu đối với anh huống chi anh là đàn ông làm gì biết mấy thứ đó được chứ.
cô đành phải nói thẳng vậy huống hồ bọn họ là vợ chồng.
" Aiyaa... thật ra là trong nhà đã hết ban vệ sinh rồi "
Thiên Duệ như hiểu ra vấn đề, đưa tay lên miệng giả bộ ho nhẹ
" Khụ...em ở đây đợi anh " sau đó anh cầm áo khoác vừa mới cởi ra quăng xuống giường rồi lấy mặc vào
" Anh tính đi đâu vậy "
" Anh ra ngoài mua đồ cho em, để người khác mua anh không yên tâm "
Không để Hàn Khiết nói thì anh đã mất dạng, cô mỉm cười nhìn cánh cửa vừa đóng lại, cô rơi vào trầm tư không biết kiếp trước cô là một người như thế nào mà kiếp này lại được ông chồng hết mực yêu chiều, cưng sủng cô như bảo vật vậy.
Bước chân thon dài của anh bước vào cửa tiệm tạp hóa gần đây, không cần người chỉ dẫn anh đã đến quầy bán ban vệ sinh, Trợ lý đẩy xe đẩy bước theo sau anh
À quên, đây là trợ lý mới của Anh do Lãnh Phong tuyển dụng, anh ta tên là Dương Kiệt anh ta có bộ não rất thông minh và rất lanh lợi trong công việc điều này làm cho Thiên Duệ rất hài lòng về anh ta.
Thiên Duệ đứng nhìn ngắm nghía đang phân vân không biết chọn cái nào cho thích hợp với loại cô thích vì ở đây toàn là ban vệ sinh loại khác nhau, sau một hồi quyết định anh chọn hết và mỗi loại phải khác nhau rồi bỏ vào trong xe đẩy.
Mấy cô gái đứng gần ở đó nhìn anh bằng cặp mắt khác như đang hiểu lầm anh.
" Này cô xem, anh ta có phải là tên biến thái không vậy "
Cô gái kế bên gật gật đầu nói
" Phải đấy, sao tự dưng anh ta lại mua ban vệ sinh nhiều đến vậy không phải biến thái thì là gì "
" Thôi thôi, chúng ta không mua nữa mau về thôi để kịp tránh tên biến thái này làm loạn "
Hai cô gái đó nhanh chóng rời khỏi đây, mà không hề hay biết sát khí đùng đùng đang lan tỏa khắp tạp hóa này, Trợ lý Dương đang cười trộm thì cảm giác khí lạnh đang bao vây mình lập tức ngậm mồm lại,
" Cho cậu 30 giây thanh toán hết cái phần này " sau đó lạnh lùng rời đi để lại cho trợ lý đang méo mó muốn khóc mà khóc không được. Dương Kiệt nhanh chân bốn cẳng chạy đến quầy thanh toán nếu chậm trễ một giây sẽ bị boss Lục xử trảm mất.
......
Bước vào phòng Thiên Duệ đưa tay gõ cửa phòng tắm đưa cái đó cho cô
" Sao anh lại đi lâu vậy,....sao còn mua nhiều đến vậy anh định mua cả tạp hóa của người ta luôn sao " Hàn Khiết ngạc nhiên khi thấy túi đựng ban vệ sinh như khổng lồ này.
" Có sao đâu, nhiêu đây vẫn là ít " anh vẫn bình thản nói giống như cái này mình không mua vậy. Được rồi, nhiêu đây là ít nhưng đó đối với cô là nhiều đấy, xài mấy năm cũng không hết.
cô lắc đầu không muốn đôi co với anh nhanh chóng vệ sinh.
Được mấy chục phút, sau vệ sinh cá nhân Hàn Khiết bước ra thì không thấy anh đâu, cô đi chầm chậm vừa ôm bụng đi lại giường kéo chăn nằm ngủ, lại nghe tiếng mở cửa cô ngước lên nhìn thấy anh đang bưng cái khay gì đó tiến tới ngồi mép giường cạnh cô.
" Em mau ngồi dậy uống trà đường đỏ để đỡ đau bụng, uống xong rồi hãy ngủ"
" Vâng "
Thiên Duệ đưa tay đỡ cô ngồi dậy rồi giúp cô uống, đợi cô uống xong anh đặt chén xuống bàn gần đầu giường, ngay sau đó leo lên giường nằm cạnh cô kéo cô nằm gần mình, Hàn Khiết hơi cựa quậy không muốn nằm gần anh vì cô đang rất khó chịu, anh như hiểu phần nào nên càng kéo cô gần mình hơn.
" Em đừng lộn xộn nằm yên cho anh " vừa nói anh vừa đưa tay đặt lên bụng phẳng lì của cô mà dịu dàng xoa xoa, cô nằm bất động trong lòng anh để mặc anh xoa, Hàn Khiết như hiểu ra ý anh muốn tốt cho cô nên không khỏi cảm động, được vài phút cô cảm giác được bụng không còn đau nữa, cô cảm thán trong lòng Tay ông xã của cô rất thần kỳ nha chỉ vừa mới xoa được một lúc thì đã hết đau,...nhưng mà cái tay này của anh khi làm chuyện vợ chồng thì lại rất hư hỏng.
Cô khẽ cắn nhẹ vào vòng ngực của anh rồi cười khanh khách, anh không nói không rằng mà đánh vào mông cô.
.* Bốp *
Tuy là đánh nhẹ không đau nhưng âm thanh đánh nó lại kêu to nên cô rất xấu hổ chui vào ngực anh khẽ mắng.
" Anh tại sao lại đánh vô mông em, có biết em đang tới tháng không hả "
" Anh biết " hai từ anh biết như muốn cô độn thổ tại chỗ, tại sao anh biết lại vẫn cứ đánh vào đó vậy chứ, thật tức chết mà Hàn Khiết lượm anh một cái rồi nhắm mắt ngủ..