Tại phòng Bếp
Hàn Khiết đang lây hoai nấu ăn mà anh cứ lẽo đẽo theo sau cô như đứa trẻ theo mẹ đi chợ vậy, thấy cô không làm nữa cứ tưởng cô làm xong anh đi đến ôm cô đằng sau.
"Bà xã em đang nấu gì vậy"
"Em đang làm cơm trộn, hửm. anh đang rảnh mà đúng không"
"Ừm, có cần anh phụ không "
Hàn Khiết đưa rỗ rau cho anh mỉm cười nói. " Nhiệm vụ của anh là nhặt rau giúp em"
"Được "
Anh nhận rỗ rau từ tay cô rồi đi lại ghế ngồi thuần thục nhặt rau, mỗi động tác của anh làm điều toát lên sự tao nhã, bất giác Hàn Khiết nghĩ ngay chuyện hoan ái ban nãy khiến mặt cô đỏ lên không thôi..
15 phút sau.
Cơm trộn đã hoàn tất chỉ cầm muỗng lên ăn là xong, cô với anh ngồi ăn chung cùng một cái tô lớn và nói chuyện phiếm với nhau
" Ông xã này, hay là khỏi mở shop thời trang đi, em muốn đổi nghề "
" Đổi nghề, em tính làm gì " anh nheo đôi mắt lại thắc mắc hỏi.
" Em có một ý tưởng này liệu anh có thích không "
"Em nói đi " anh cũng rất muốn biết cô vợ nghịch ngợm của anh định làm gì.
" Em muốn kinh doanh đồ ăn vặt online"
Cô nghĩ ý tưởng này không tồi, cô sẽ dự định quay một video làm đồ ăn hay bánh ngọt rồi đăng tải lên mạng để mọi người chiêm ngưỡng tài nấu nướng của cô, nghĩ thôi đã làm cô vui rồi.
Thiên Duệ thấy nụ cười vui vẻ của cô thì không nỡ từ chối vì anh không muốn cô phải vất vả, điều kiện thì anh không thiếu, cả một gia tài cho đời kế tiếp cũng không hết hay vợ anh chê không đủ.
" Em thật sự muốn làm việc này " anh hỏi lại muốn biết chắc chắn từ cô.
" Vâng, anh không thích em làm công việc này sao " giọng cô trầm xuống có vẻ như đang thất vọng.
"Nhưng sẽ vất vả cho em " Thiên Duệ vẫn kiên quyết nói.
" Không vất vả, anh cho em làm nhé cứ ở nhà riết chắc em phát điên lên mất " cô bắt đầu giở trò nũng nịu với anh, thấy vậy Thiên Duệ không kìm được mà mềm lòng ngay.
"Thôi được rồi anh đồng ý với em " anh thật hết cách với cô gái này, hở tí là làm cái trò trẻ con làm sao mà anh chịu được đây!
" Cảm ơn ông xã " Cô cười tươi, ông xã cô thật không khiến cô thất vọng mà.
" Em mau ăn đi, còn đi ngủ nữa trời khuya lắm rồi đó " anh nhẹ nhàng nhắc nhở.
" Ừm, em biết rồi "
.....
Sau khi dùng bữa khuya xong thì hai vợ chồng cô đi lên lầu.
lúc này cô ngoan ngoãn như con mèo nhỏ nằm trong vòng tay ấm áp của anh
"Ông xã ngủ ngon" cô ngẩn mặt hôn lên cái cằm của anh.
"Ừm, bà xã ngủ ngon " anh cũng đặt cho cô nụ hôn lên trán.
Ngay sau đó cả hai chìm sâu vào giấc mộng.
Ngày hôm sau.
Hàn Khiết đang mơ màng ngủ thì có một bàn tay mũm mĩm lây người cô dậy
cất tiếng ngọt ngào gọi
" Mami"
" Ưm.. bảo bối ngoan để cho mẹ ngủ " cô không thể dậy nổi mất mới sáng đã cảm thấy cơ thể ê ẩm rồi cử động một chút là đau, nhất là vùng phía dưới
Hàn Khiết rủa thầm cái người đàn đã gây ra chuyện mà sáng nay không thấy tăm hơi đâu, hại cô phải thành ra thế này. anh đúng là quái thú bị bỏ đói lâu năm vậy.
Mà cũng đúng ngoài cái ngày anh và cô xảy ra quan hệ ngoài ý muốn kia đã 4 năm thì anh và cô không làm chuyện này, vốn dĩ anh là đàn ông thì làm sao không có nhu cầu được cơ chứ khó khăn lắm anh mới nhịn đến ngày hôm nay.
Nghĩ đến đây cô càng yêu anh hơn, hờn dỗi ban nãy cũng tiêu tan, bớt chợt lại nghe giọng nói non nớt của con trai thì cô mới sực tỉnh dậy.
"Mami dậy nào, ba nói đêm qua mẹ vận động hơi mạnh nên ba kêu con ở nhà chăm sóc cho mẹ " Tiểu Hàn vô cùng ngây thơ nói.
Hàn Khiết nghe từ Vận Động Hơi Mạnh
thì không khỏi đỏ mặt, sao mấy cái loại chuyện như thế này anh cũng nói với con trai cho được, anh không xấu hổ thì cũng nghĩ đến cô chứ, cô thầm khóc trong lòng nhưng sao đó trở lại dáng vẻ hiền hòa nhìn cậu.
" Mẹ không sao, không cần cục cưng phải chăm sóc cho mẹ đâu " cô đưa tay nhéo má phụng phịu của cậu.
" Vậy mẹ đi đánh răng đi, con xuống dưới trước chờ mẹ cùng dùng bữa sáng ạ " nói xong cậu hôn chụt lên mặt cô cười cười rồi xoay lưng rời đi.
Cô nhìn bóng lưng nhỏ bé rời đi thì bất ngờ đưa tay lên mặt mình rồi mỉm cười sau đó đi nhanh vào nhà vệ sinh sợ bảo bối phải chờ lâu.
Phòng ăn
" Bảo bối ăn xong bữa sáng này con cùng mẹ làm một việc này nhé " Hàn Khiết vừa nói vừa gắp bánh bao hấp lên chén cậu, cậu vui vẻ đón nhận.
" Việc gì vậy Mami " Tiểu Hàn tò mò hỏi
" Ăn xong con sẽ biết, mau ăn nhanh nào rồi cùng mẹ đi một nơi "
" Dạ " cậu cũng không thắc mắc hỏi nữa ngoan ngoãn dùng bữa của mình.
Ăn xong cô dẫn Tiểu Hàn đi lên phòng cậu chọn cho cậu một bộ yếm jeans xanh phối hợp với áo thun trắng nhìn trông rất đáng yêu còn phối thêm chiếc nón lưỡi trai kèm theo phụ kiện là balo, tay đeo đồng hồ người ngoài nhìn vào sẽ tưởng nó là đồng hồ bình thường nhưng thực chất nó là để báo dấu hiệu nếu xảy ra chuyện bất trắc còn có thể định vị, vì lo cho con nên Thiên Duệ đã điều người sang Pháp làm.
Nhìn một lượt, Hàn Khiết đưa ra cảm thán nói.
" Con trai của mẹ rất đẹp trai nha "
" Thật sao hả mẹ " nghe mẹ khen thì cậu nhảy dựng lên phấn khởi hỏi lại cô
" Tất nhiên là thật rồi, con trai mẹ lúc nào cũng đẹp trai hết " Hàn Khiết còn đưa tay nhéo hai cái mặt như bánh bao của cậu thì rất muốn cắn.
Tiểu Hàn nghe thế liền vui nhưng nghĩ gì đó mặt cậu lại rầu rĩ
" Trong mắt mẹ con chỉ đứng thứ hai mà thôi "
Nghe giọng buồn bã của cậu thì lo lắng
" Sao bảo bối lại nói vậy, trong mắt mẹ con là người đẹp trai nhất "
Cậu lại phản bác chu chu môi nói.
" Nhưng còn một người mà mẹ cho là người mẹ yêu thương nhất "
Hàn Khiết nheo mắt lại hỏi.
" Ý con nói là ai "