Bọn họ bắt đầu bàn tán xôn xao về cô
"Này, cô gái đi với Thư ký Lãnh kia là vợ của Lục Tổng sao, nhìn cô ta thật xinh đẹp"
"Mà sao trước giờ tôi không thấy cô ta đến đây"
"Nghe nói cô ta với Lục Tổng kết hôn bí mật chuyện đó là thật sao"
"Ừ ừ hình như cô ta bị Lục Tổng ép cười nên đâm ra hận ngài ấy"
"Tôi thấy tội cho ngài ấy ghê, ngày nào cũng phải đem Tiểu Thiếu Gia tới công ty làm việc để tiện chăm sóc"
Hàn Khiết lúc đầu nghe những lời bọn họ nói cũng không quan tâm cho lắm cứ bỏ ngoài tai, nhưng khi nghe những lời cuối của họ nói, cô như chết lặng cảm thấy lòng ngực bên trái mình lại nhói đau, cô muốn đi thật nhanh để gặp anh muốn ôm anh vào lòng.
Sau khi cô rời đi thì lại nghe giọng nói uy nghiêm vang lên của Ái Nhiên.
"Các người không muốn kiếm tiền nữa sao"
"Không …không, Trưởng phòng chúng tôi đi làm việc ngay đây"
Sau đó bọn họ nhanh chóng giải tán.
Ái Nhiên lặng lẽ mỉm cười thì thầm
"Hàn Khiết cậu thay đổi thật rồi, giờ tớ đã chứng kiến những lời anh hai nói rồi"
…
"Thiếu phu nhân cô hãy ngồi đây chờ, tôi đi báo lại với Lục Tổng cô tới"
Lãnh Phong chỉ vào ghế giành cho khách trong phòng của anh.
"Ừm, được".
"Vậy tôi xin phép"
cô không nói gì chỉ gật đầu nhẹ
Chờ cánh cửa đóng lại cô mới đưa mắt quan sát phòng làm việc của anh, cô thật không ngờ nó lại to đến vậy to hơn phòng ngủ của cô ở nhà nữa, nhìn qua tấm kính sau ghế chủ tịch của anh thì có thể nhìn thấy các tòa nhà thấp gần đây và những xe cộ qua lại, chắc về đêm nó còn đẹp hơn đây...
Đang mải mê quan sát bất ngờ phía sau giọng nói âm trầm quen thuộc vang lên nghe có vẻ là dịu dàng
Hàn Khiết quay đầu lại thấy anh đang đứng dựa lưng vào cửa hai tay đút vào túi quần nhìn vào thật cuốn hút và quyến rũ.
Cô không ngần ngại mà chạy đến ôm anh, ấm ức nói.
"Thiên Duệ, vất vả cho anh rồi"
Anh không bất ngờ gì mấy trước lời nói của cô là vì Lãnh Phong đã báo lại những gì xảy ra ở đại sảnh
Anh biết cô đang nói điều gì nên cũng dang tay ôm cô vào lòng
"Không vất vả, em tìm anh có việc gì" anh thật không ngờ cô lại đến công ty tìm anh..
"À. anh mau lại đây, em có mang cơm đến cho anh đây"
Cô nắm tay anh đi qua ghế ngồi mà không màn đến cái người đang nhìn chằm chằm vào cánh tay
Anh có thể cảm nhận được bàn tay cô rất nhỏ nhắn vừa đủ tay anh nắm.
"Anh ngồi xuống đây hôm nay em nấu rất nhiều món, anh nhất định phải ăn hết đấy"
Cô đến đây để đưa cơm cho anh sao?
"Ừ, anh biết rồi"
Làm sao mà anh có thể bỏ phí được chứ, đồ cô nấu anh nhất định phải ăn hết, đây cũng là lần thứ hai anh ăn đồ cô nấu.
"Nào, thử miếng sườn kho xem có vừa miệng anh không"
"Được". anh nhanh tay lấy đũa gắp một miếng sườn bỏ vào miệng cảm thán nghĩ -"Ừm, rất ngon, rất vừa miệng"
"Thấy sao" cô trông rất mong chờ câu trả lời của anh.
"Ừm, cũng không tệ"
Gì chứ! không tệ là sao, ý anh là không ngon sao, nhìn thấy sắc mặt cô trầm xuống anh luống cuống nói
"Ý anh là rất ngon, tại anh tiết kiệm lời khen được chưa"
Anh cười như không cười nhìn cô, Hàn Khiết thì bĩu môi liếc anh một cái không nói gì.
"Em không ăn sao"
"Em không đói, anh mau ăn đi kẻo nguội"
"Ừm"
Cô ngồi đối diện với anh nên có thể ngồi ngắm anh ăn, sao anh lúc nào cũng phong thái ngay cả ăn cũng rất soái, anh đang cúi đầu ăn cũng cảm nhận cô gái ngốc kia đang nhìn anh say mê, làn môi anh không tự chủ mà nhếch lên..
.......
Nhà Trẻ ***Anpanman***
" Này, Thiên Hàn cậu nói xem làm gì để crush chú ý đến mình"
Tiểu Hàn đang ngồi chơi xếp hình thì một cậu nhóc xuất hiện chạy đến chỗ cậu hỏi.
"Đàm Nhất Thiên, cậu lại định làm gì"
Người tên Đàm Nhất Thiên kia là bạn chơi thân của Tiểu Hàn cũng là con của Đàm Tổng, Đàm Nhất Phàm..
Đàm Nhất Phàm và Lục Thiên Duệ là đối tác làm ăn lâu năm nên cũng coi là bạn thân trên thương trường...