Chờ Ngày Em Nói Lời Yêu Anh

Chương 57




Sân thượng thoáng đãng, yên tĩnh thanh bình.

Từ Hồng Quân ngả người trên chiếc ghế bập bênh, nửa thân trên để trần lộ ra cơ ngực rắn chắc và múi bụng đẹp đẽ. Chiếc áo sơ mi của anh đang phủ lấy cơ thể Thái Y Linh. Cô mệt rã rời, nằm tựa đầu trên cánh tay của Từ Hồng Quân, mi mắt mơ màng ngắm nhìn bầu trời đêm phía trên cao.

Cảnh tượng êm đềm này là tàn dư của trận mây mưa đã diễn ra ba mươi phút trước đó. Dự định cùng anh ngắm sao hoàn toàn trong sáng của Y Linh đã bị Từ Hồng Quân biến thành ý đồ đen tối muốn thử cảm giác lạ. Cô e thẹn sợ người khác trông thấy nhưng rồi không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của anh. Hai thân thể cứ thế quấn quýt lấy nhau, dập dìu chuyển động nhấp nhô. Cơ thể mỹ miều của Y Linh dưới bàn tay và đôi môi anh trở nên mềm mại như làn nước, quyến rũ như cơn gió lại rực rỡ như một bông hoa. Cảm giác hưng phấn mãnh liệt khiến Từ Hồng Quân càng lúc càng vội vã. Anh điên cuồng ra vào trong cô đến khi cảm xúc của cả hai đạt đến sự vỡ ào.

Bầu trời đêm nay đầy sao. Thời tiết vô cùng mát mẻ. Còn điều gì có thể lãng mạn hơn nằm trong vòng tay của người mình yêu ngắm nhìn mỹ cảnh nhân gian.

Từ Hồng Quân nắm lấy bàn tay nhỏ đang áp trên ngực anh, khẽ hôn nhẹ lên đó.

- Y Linh…

- Dạ?

Y Linh nghe Từ Hồng Quân gọi tên, nhưng cô lười biếng không muốn động đậy chỉ phát ra tiếng trả lời rì rầm trong miệng.



Từ Hồng Quân mỉm cười, anh nói:

- Hai ngày nữa là sinh nhật của mẹ anh. Hôm đó sẽ có một bữa tiệc nhỏ tại nhà riêng. Anh muốn em đến tham dự cùng anh, có được không?

Đến lúc này Y Linh mới ngẩng đầu lên nhìn Từ Hồng Quân.

- Hai ngày nữa ạ?

Từ Hồng Quân hôn lên trán Y Linh, xác nhận câu hỏi của cô. Ánh mắt anh có chút bối rối, nhìn vào vẻ mặt cô có ý thăm dò.

- Ừ. Anh muốn nhân dịp này giới thiệu em với ba mẹ… Nếu em thấy chưa sẵn sàng thì đợi dịp khác cũng được. Anh sẽ không miễn cưỡng em đâu…

Y Linh mở to mắt, nhìn anh chăm chú.

Tháng trước Từ Hồng Quân đã đến nhà mẹ cô dùng cơm tối. Ngọc Tú Trinh trong lòng vẫn chưa thật sự chấp nhận mối quan hệ của hai người nhưng bên ngoài cũng đã tỏ ra dễ chịu và thoải mái hơn. Anh cư xử rất tinh tế và lễ phép với mẹ cô, thật không chê vào đâu được.

Bản thân Y Linh lại vô tư chưa từng nghĩ đến việc đi gặp gia đình Từ Hồng Quân. Cô quả thật chưa chuẩn bị tâm lý cho việc này.

Từ Hồng Quân thấy Y Linh im lặng khá lâu, liền có chút hụt hẫng, cho rằng cô sẽ lại từ chối.

Y Linh nhận ra vẻ mặt đang mong chờ của Từ Hồng Quân trở nên thất vọng. Sự mất mát trong đôi mắt anh khiến cô cảm thấy đau lòng.

Y Linh đã xác định rõ ràng tình cảm của bản thân, cô hoàn toàn nghiêm túc trong mối quan hệ với Từ Hồng Quân nên việc đến gặp gia đình anh trước sau gì cũng phải xảy ra, không thể trốn tránh mãi được.

- Em sẽ đi với anh…



Từ Hồng Quân vui mừng ra mặt.

- Em nói thật?

Y Linh cũng vui lây theo anh, cười tươi gật đầu.

- Tất nhiên là em nói thật.

Từ Hồng Quân hạnh phúc cúi đầu chạm môi với cô.

- Y Linh… Anh yêu em. Anh yêu em. Anh yêu em… Sao anh nói bao nhiêu lần cũng không thấy đủ nhỉ?

Bàn tay anh vuốt ve đôi gò má đang đỏ ửng ngại ngùng của cô. Y Linh cảm thấy ngọt ngào, lại có chút buồn cười.

- Anh cứ nói thật nhiều. Em nghe bao nhiêu lần cũng không thấy chán…

Từ Hồng Quân bật cười, cánh tay siết chặt lấy Y Linh. Cô cũng bật cười theo anh. Một mảnh sân thượng đang yên ắng bỗng rộn lên âm thanh vui vẻ.

- Anh có nhìn thấy chòm sao ở kia không?..

Từ Hồng Quân hướng mắt theo ngón tay trỏ của Y Linh.

- … Đó gọi là sao Khuê. Chòm sao mà em thích nhất.

Từ Hồng Quân nheo mắt quan sát, khẽ cau mày, anh thật ra không phân biệt được các chòm sao.

- Tại sao…?

Y Linh thích thú quay sang giải thích với Từ Hồng Quân.

- Có một câu chuyện rất cảm động liên quan đến chòm sao này… Khuê Mộc Lang vốn là một thiên binh, đem lòng yêu một tiên nữ. Luật trời ngăn cấm, hai người bọn họ ước hẹn cùng nhau xuống hạ giới để được nên duyên vợ chồng. Người tiên nữ trở thành công chúa Bách Hoa, vì uống canh Mạnh Bà nên đã mất hết ký ức. Khuê Mộc Lang vì lý do riêng mà lỡ hẹn, chàng chấp nhận biến thành Hoàng Bào yêu quái, mang theo ký ức xuống trần gian đi tìm người mình yêu. Hai người hạnh phúc được mười ba năm thì Hoàng Bào yêu quái bị thiên đình gọi về. Chàng chính là chòm sao Khuê kia, vẫn luôn chung thủy, mãi mãi dõi theo công chúa Bách Hoa dưới trần gian…

Từ Hồng Quân sau khi nghe Y Linh say sưa kể chuyện, khẽ mỉm cười.

- May quá… Nơi này chính là trần gian. Thế nên chẳng ai có thể ngăn cấm anh và em yêu nhau cả.

Y Linh bật cười, gật gật đầu phụ hoạ theo câu nói của anh.

Từ Hồng Quân ngắm nhìn gương mặt của Y Linh. Đẹp hơn bất kỳ vì sao nào trên trời, ánh sáng lấp lánh anh muốn chiêm ngưỡng chính là ánh mắt hạnh phúc của cô.