Y Linh đang ngồi trên sô pha trong phòng khách xem tạp chí thời trang thì nhận được cuộc gọi của Từ Hồng Quân.
“Em nghe đây”
“Y Linh, em có đang ở nhà không?”
“Dạ có. Sao vậy anh?”
“Khoảng mười lăm phút nữa thư ký Hà sẽ ghé qua. Em mở két sắt trong thư phòng lấy tập hồ sơ màu nâu đưa cho cô ấy giúp anh được không?”
“Dạ được. Em biết rồi”
Y Linh kết thúc cuộc điện thoại, đi đến thư phòng, mở khoá két sắt. Thỉnh thoảng Từ Hồng Quân vẫn hay nhờ thư ký đến nhà lấy giùm tài liệu khi có việc đột xuất. Nếu Y Linh không ở nhà thì anh sẽ đích thân về lấy bởi mật mã mở khoá chỉ có anh và cô biết được.
Người thư ký trước kia hay đến lấy tài liệu giúp anh là Phạm Minh. Người thư ký hôm nay đến lấy tài liệu là Hà Xuân Hy.
Y Linh cầm theo tập hồ sơ đi ra ngoài phòng khách ngồi đợi cô ta.
Chỉ một ít lâu sau đó, thư ký Hà xuất hiện ở ngưỡng cửa. Cô ta chậm rãi đi đến chỗ Y Linh đang ngồi. Theo phép lịch sự, Y Linh đứng dậy gật đầu chào.
- Chị là thư ký Hà phải không?
Y Linh nhìn lướt nhanh qua Hà Xuân Hy một lượt, quả thật bị ấn tượng bởi vẻ đẹp kiểu trí thức toát ra từ người cô ta.
Hà Xuân Hy mỉm cười đáp lời.
- Phải. Chị đến để lấy tài liệu giúp Hồng Quân.
Y Linh đưa tập hồ sơ cho cô ta, bỗng dưng cảm thấy có chút khó chịu trong lòng. Người phụ nữ này sao lại gọi tên của anh thân mật như vậy.
Xuân Hy nhìn ra được tâm trạng của đối phương, cố tình làm bộ như mình vừa lỡ lời, khẽ lẩm bẩm trong miệng.
- Ui quên mất… Trước mặt người ngoài phải gọi anh ấy là chủ tịch…
Y Linh im lặng, nuốt khan một ngụm nước bọt lớn, quan sát thái độ của thư ký Hà. Cô thầm nhận xét, người phụ nữ này có một điểm rất giống bản thân cô, vẻ bề ngoài dịu dàng mong manh nhưng đôi mắt lại kiêu kỳ, ngạo mạn.
Hà Xuân Hy không hề kiêng dè sự dò xét của Y Linh, ánh mắt đảo một vòng xung quanh, thốt lên lời trầm trồ.
- Căn biệt thự này đẹp thật, được mỗi ngày ở cùng Hồng Quân tại chỗ này quả là chuyện đáng mơ ước.
Cô ta nhìn xoáy vào mắt Y Linh, ra vẻ ngưỡng mộ giả tạo, thật chất lại có ẩn ý khác.
Thái Y Linh kìm chế cảm xúc, mỉm cười bình thản đáp lại.
- Thật may mắn vì ước mơ của người khác lại là hiện thực của em.
Nét mặt Hà Xuân Hy có chút sa sầm khi nghe thấy câu nói này, tâm tình rõ ràng bị kích động nhưng lại rất khéo che đậy. Cô ta nhìn xoáy vào mắt Y Linh, lộ rõ vẻ khiêu khích.
- Em có chắc sẽ không ai thay thế được em chiếm giữ trái tim của Hồng Quân hay không?
Y Linh cau mày, hiểu ý của Hà Xuân Hy.
- Chị không đơn thuần coi anh ấy là cấp trên của mình phải không?
Thư ký Hà không chối bỏ, thẳng thắn thừa nhận.
- Chị tất nhiên coi anh ấy quan trọng hơn như vậy… Chị yêu anh ấy ở mọi phẩm chất. Từ Hồng Quân là người đàn ông có bản lĩnh trên thương trường. Hơn nữa,…
Xuân Hy tiến đến gần, ghé sát tai Y Linh nói nhỏ:
- … kỹ năng trên giường cũng rất tuyệt vời.
Bàn tay Y Linh siết lại, trừng mắt nhìn cô ta. Người phụ nữ này rõ ràng đang công khai thách thức cô.
Hà Xuân Hy nở nụ cười thoả mãn, nhìn đối phương bị cô làm cho đỏ mặt tía tai, nghẹn họng không nói nên lời. Cô dùng giọng điệu chế nhạo, bồi thêm một câu trước khi rời đi.
- Chị phải mau chóng quay về bên cạnh Hồng Quân đây. Tạm biệt em nhé.
Thư ký Hà bước nhanh ra bên ngoài, đón taxi trở về công ty.
Xuân Hy ngồi trên xe với tâm trạng vừa lòng hả dạ. Bữa giờ cô đang không biết làm cách nào để tiếp cận với Thái Y Linh. Khi nghe Từ Hồng Quân nhờ cô ghé qua nhà anh lấy tài liệu từ tay cô ta, cô đã mừng thầm trong bụng, là anh đã cho cô cơ hội.
Tất cả những lời Hà Xuân Hy đã nói với Thái Y Linh, ngoài cô ta ra không còn ai nghe thấy. Xuân Hy sẽ chối bỏ hết tất cả, biến cô gái kia thành một kẻ nói dối, đặt điều.
Kế hoạch ban đầu của thư ký Hà vốn dĩ chỉ muốn Từ Hồng Quân tự nguyện vì cô mà chia tay với Thái Y Linh. Nhưng tình hình hiện tại khiến cô mất kiên nhẫn, Xuân Hy quyết định phải dùng chút thủ đoạn để nhanh chóng có được tình yêu của anh.
Hà Xuân Hy biết được tính cách Từ Hồng Quân rất ghét bị nghi ngờ tình cảm. Anh đã từng chia tay vài cô nhân tình chỉ vì họ tỏ ra ghen tuông. Thái Y Linh lần này bị cô khiêu khích đến vậy chắc chắn sẽ làm ầm ĩ lên với anh. Vốn dĩ ở công ty, Hà Xuân Hy làm việc rất chuyên nghiệp, không hề có hành động hay lời nói nào quá trớn với chủ tịch. Dựa vào đó, Từ Hồng Quân chắc chắn sẽ cho rằng Thái Y Linh là cô gái ích kỷ, ghen tuông mù quáng khiến anh mệt mỏi. Khi ấy, Hà Xuân Hy sẽ là người luôn ở bên cạnh anh, cùng anh chia sẻ áp lực trong công việc và cuộc sống.
Cứ nghĩ đến tương lai tươi đẹp ấy, trong lòng Hà Xuân Hy lại phơi phới như mùa xuân về.
Cùng lúc đó, Thái Y Linh bỏ dỡ quyển tạp chí đang đọc mà quay về phòng ngủ. Cô nằm trên giường, ôm chiếc gối vào lòng, mắt dán lên trần nhà suy nghĩ vẩn vơ.
Cô biết Từ Hồng Quân là người đào hoa, phụ nữ đeo bám anh rất nhiều. Nhưng từ lúc hai người quen nhau đến giờ, chưa có ai dám ngang nhiên đến trước mặt tuyên bố tranh giành anh với cô như Hà Xuân Hy. Nhìn ánh mắt tự tin đó, Y Linh biết cô ta không nói đùa.
Y Linh tự hỏi bản thân, lúc này nên cư xử thế nào mới là khôn ngoan đây? Người phụ nữ kia không hề tầm thường, nếu cô phản ứng không khéo, nhất định sẽ nhận được kết quả trái với mong muốn.
Y Linh trăn trở tối nay nên trao đổi chuyện này với Từ Hồng Quân như thế nào? Y Linh không nghi ngờ sự chung thủy của Từ Hồng Quân nhưng cứ để mặc mọi thứ tiếp diễn thì Hà Xuân Hy cứ như quả bom nổ chậm, mỗi ngày đều sẽ khiến cô thấp thỏm không yên lòng. Ai mà biết được cô ta sẽ còn làm gì để đạt được mục đích.
Y Linh xoay người lấy điện thoại khi nghe thấy tiếng tin nhắn mới. Từ Hồng Quân báo ở công ty có việc, tối nay anh sẽ về muộn.