Chờ Ngày Anh Đến Được Không?

Chương 27




Tôi nói mà hai dòng nước mắt cứ lăn dài trên má. Quay đầu chạy thẳng ra cổng, mặc kệ đằng sau bao tiếng gọi không ngừng của Thiện.

Bắt vội chiếc taxi đang đỗ ở lề đường, về nhà với chị gái...

Trời bắt đầu đổ mưa, như thương hại cho chính tình yêu của tôi...

Thanh toán tiền xong, tôi co ro đứng tìm chìa khóa mở cổng. May quá tôi vẫn luôn có một thói quen, nhét chìa khóa sau ốp điện thoại.

Chị Hòa thấy tôi về giờ này thì ngạc ngiên lắm:

- Có chuyện gì thế? Sao hai mắt đỏ ngầu lên vậy?

Tôi không trả lời, ôm chặt lấy chị khóc hu hu như một đứa trẻ vừa đánh mất vài món đồ chơi quý giá.

- Có gì thì nói rõ ràng xem nào. Khóc lóc mãi như thế, ai biết đâu mà lần. Không thì vào thay bộ quần áo khác đi, cả người ướt như chuột không khó chịu à?

Nghe lời chị, tôi vào phòng thay tạm bộ quần áo ở nhà còn sót lại từ hôm tôi sang nhà Thiện. Pha cốc nước ấm ổn định tâm trạng, từ từ kể lại mọi chuyện cho chị gái nghe.

Cả quá trình chị chẳng nói câu gì, mãi đến lúc tôi bảo muốn về quê trốn tránh Thiện thì chị mới lên tiếng:

- Tao nghĩ anh Thiện làm vậy cũng có cái lí riêng của anh ấy. Mày thử nghĩ xem nếu nói hết mọi chuyện với mày ngay từ đầu thì mày có chấp nhận nổi không? Chưa kể trong tình yêu hai người tin tưởng nhau là chính, chứ quá khứ ai mà không có?

- Nhưng...

Chuông điện thoại của chị Hòa reo lên liên tục, màn hình nhấp nháy dãy số quen thuộc. Cứ tắt lại reo, chắc chị sốt ruột quá đành phải lướt nút nghe, mở loa ngoài:

- Hoài đang ở chỗ em, anh không phải lo.

- Anh đang ở ngoài cổng, em cho anh vào gặp Hoài một lúc được không?

- Nó không muốn gặp anh bây giờ đâu. Anh về đi, mai nó bình tĩnh lại anh hãy sang.

- Vậy anh sẽ chờ đến khi nào Hoài bình tĩnh thì thôi.

- ...

Tôi ngó đầu qua khung cửa sổ, chiếc xe đen sì của anh đang đỗ ngang ngược ở giữa cổng thật. Lại nghe tiếng gọi bên tai của chị Hoà:

- Mày không ra thật hả?

- Vâng. Cứ kệ anh ấy.

- Tao không can thiệp vào chuyện này đâu nhé. Quyết định thế nào là ở mày thôi, đừng để sau này phải hối hận...

1 tiếng trôi qua tôi vẫn đứng đó nhình anh. Hai chúng tôi mỗi người một hướng nhìn, nhưng chung quy lại đều không muốn lạc mất nhau...

Thêm 1 tiếng nữa, anh không còn kiên nhẫn ngồi chờ trong xe mà bước hẳn ra ngoài. Toàn thân ướt nhẹp, chiếc áo sơmi mỏng manh đứng giữa trời mưa rào. Làm trái tim tôi không chịu nổi, lí trí không thể cứng rắn hơn nữa. Vội vã lao từ trong nhà lao ra, ôm chầm lấy anh:

- Anh điên rồi sao? Có biết trời đang mưa không?

- Hoài...Xin em hãy tin tưởng anh, anh chưa từng lừa dối em chuyện gì.

- Tin hay không cứ vào trong nhà đã.

- Vậy là em đồng ý tha lỗi cho anh rồi nhé?

- Em đầu hàng kẻ điên như anh.

- Anh điên vì anh yêu em...

___

Riêng về phần Toàn, các cụ ngày xưa dạy cấm có sai nhân quả tuần hoàn không bỏ sót ai. Sau vụ bỏ thuốc tôi không thành công. Anh ta và Nhi cãi nhau một trận to lắm, đến nỗi Nhi còn thuê người đuổi cổ về quê cơ mà. Có điều bản tính ham mê cờ bạc ăn sâu vào máu anh ta rồi, không cách nào cai được. Nghe mẹ tôi dưới quê kể lại anh ta thua cá độ bóng đá những hơn 500 triệu. Phải đi vay nặng lãi. Lúc mọi chuyện vỡ lở, không có tiền trả lãi bị xã hội đen đến tận tận nhà đập phá. Cuộc sống chui lủi như một con chuột. Rồi cái kim trong bọc lâu ngày cũng bị lòi ra. Trốn không nổi bị người ta bắt được, còn già mồm cãi trả. Kết cục bị đánh chấn thương sọ não, may kịp phát hiện đưa đi cấp cứu kịp thời mới giữ được tính mạng. Nhưng di chứng để lại là bị liệt nửa người bên phải, có khả năng phục hồi hay không còn chưa xác định được.

Tin này cũng như tin Nhi bị bắt đi tù đều không làm tôi vui vẻ, thỏa mãn. Hai người họ tuy gây cho ra tôi, bao cay đắng tủi nhục nhưng đồng thời cũng tạo cho tôi và Thiện có cơ hội được ở bên nhau.

Mọi chuyện trên đời đều có cái giá riêng của nó.Sau này dù thế nào, thì tôi vẫn hy vọng hạnh phúc sẽ luôn mỉm cười với tất cả chị em tôi yêu quý...

___

Lời của Chinh: Lại một bộ truyện nữa đã kết thúc. Tình yêu của Thiện và Hoài không gay go, kịch tính nhưng nhẹ nhàng sâu lắng động lòng người. Cá nhân tớ cũng khá tâm đắc về bộ này, mặc dù nó không thành công như tớ mong đợi. Nhưng không sao, được đồng hành với chị em cũng là vui rồi. Còn một số tình tiết nhỏ, tớ sẽ dành cho ngoại truyện (post công khai sau 1 tháng nữa). Cuối cùng xin cảm ơn chị em đã ủng hộ tớ trong thời gian qua, chúc chị em đọc truyện vui vẻ ❤.

26/12/2019.

Chinh Hoàng.

- HOÀN CHÍNH VĂN -