Trần Húc Chi giờ phút này đang ở Giới Luật Đường xem tình báo.
Tình báo ở Đại Nhật Tiên Tông chủ yếu chia làm hai bộ phận, một bộ phận là Giới Luật Đường tự mình thu thập, tu sĩ Giới Luật Đường làm bất luận nhiệm vụ cùng hành động gì cũng cần duy trì tình báo, bọn họ không có khả năng đem tình báo liên quan đến sinh tử hoàn toàn phó thác trên người của Huyễn Thiên Bộ.
Bộ phận khác tất nhiên là Huyễn Thiên Bộ của Huyễn Nguyệt phong.
Trước đó Trần Húc Chi dưới sự dẫn dắt của Sóc Nguyệt đã hiểu biết đại khái kết cấu tổ chức của Huyễn Thiên Bộ.
Tình báo Huyễn Thiên Bộ thu thập chủ yếu là để tiện đối ngoại, ở ngoài phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông còn có nhiều khu vực rộng lớn, tỷ như ma môn, tỷ như tông môn đồng môn Thái Tố Cốc, lại tỷ như đại tông môn Thái Sơ Kiếm Tông xa xôi cường đại vân vân.
Rất nhiều đệ tử tông môn cả đời đều không rời đi phạm vi thế lực của tông môn, cho nên những tình báo đó đều thu thập từ hai phương diện.
Một là mở cửa hàng, tỷ như mở cửa hàng cùng thương đội cùng thành thị của người phàm tục; một cái khác chính là dựa về tiền bối thực lực Nguyên Anh trở lên của tông môn truyền lại tin tức.
Cho nên đệ tử tông môn ở Huyễn Thiên Bộ cần phải vùi đầu vào trong cuồn cuộn tư liệu, phân tích tình báo, quan trọng nhất chính là loại tình báo này không nhất định sẽ có tác dụng ngay lập tức, giống như trận pháp bảo vệ tông môn hàng ngày, không chỉ cần mỗi ngày căn cứ theo tình báo mới nhận được để đổi mới, còn phải không ngừng phân tích tình báo hoàn toàn mới, mà tình báo đã dùng cũng không thể vứt bỏ, bọn họ cần căn cứ vào biến hóa của tình báo để phân tích nguyên nhân biến hóa.
Trần Húc Chi sau khi biết đại khái nội dung công tác của Huyễn Thiên Bộ, liền minh bạch vì sao Sóc Nguyệt sư tỷ không làm loại công việc này, nàng thiên tính đơn thuần, không thích loại chuyện phí đầu óc này, trách không được sau khi Linh Nguyệt chưởng tôn mất tích, tiếp nhận Huyễn Thiên Bộ lại là Lục sư đệ vừa mới thành niên, mà không phải Sóc Nguyệt sư tỷ.
Cùng lúc đó, Trần Húc Chi cũng minh bạch vì sao sau khi y tiến giai Kim Đan, Sóc Nguyệt có vẻ đặc biệt cao hứng.
Bởi vì có thể đẩy phần công việc này cho Trần Húc Chi nha!
Trần Húc Chi ném một cái đại đại xem thường, nghĩ đến hiện giờ người xử lý chính vụ là Bạch Anh chưởng tôn, không khỏi lộ ra một biểu tình đắc ý dạt dào.
Nhìn xem Sóc Nguyệt sư tỷ còn dám trốn công việc không!
Đối lập với tình báo Huyễn Thiên Bộ thu thập, tình báo của Giới Luật Đường có vẻ hiệu suất cao hơn.
Phạm vi tình báo Giới Luật Đường thu thập chủ yếu là đối nội.
Một chút biến hóa tu vi của đệ tử trong Đại Nhật Tiên Tông, truyền thừa của tiểu gia tộc trong tông môn, cùng với chuyện phát sinh trong phạm vi thế lực tông môn, thay đổi của những tông môn phụ thuộc vân vân.
Bởi vì nguyên nhân khoảng cách, tình báo mà Giới Luật Đường truyền lại dị thường nhanh, tỷ như lệnh truy nã Giản Thành lúc trước, cơ hồ chỉ trong một đêm thông qua truyền tống trận cự ly ngắn, truyền khai khắp toàn bộ trong phạm vi thế lực của tông môn.
Trần Húc Chi mới vào Giới Luật Đường, y cần nhanh chóng tăng lên thực lực của mình, đồng thời tạo uy tín.
Cái gọi là tân quan tiền nhiệm ba đốm lửa........ loại chuyện này tuyệt đối không nhìn thấy trên người của Trần Húc Chi.
Giới Luật Đường có thể phát triển nhiều năm dưới sự chỉ huy của Diệp Vô Cấu đầu óc nước vào nhiều năm như vậy, tuyệt đối không đơn giản, chính như y hiểu biết Giới Luật Đường, rất nhiều chấp sự cùng đội trưởng của Giới Luật Đường cũng hiểu y, không phải chỉ là mấy chữ trên tình báo cùng tin vỉa hè, mà là muốn đối mặt đối diện cùng nhau tự mình thượng thủ tỷ thí một phen.
Chuyện này đều cần thời gian.
Trần Húc Chi một chút cũng không nóng nảy, đã không còn lo lắng sẽ chết dưới tay của Giản Thành trong nguyên tác, y hiện tại dị thường có kiên nhẫn.
Y hiện tại đang xem danh sách đội ngũ tiểu đội Giới Luật Đường, cùng với ký lục nhiệm vụ mà Giới Luật Đường ra.
Loại tư liệu hạng nhất này chỉ có đường chủ Giới Luật Đường có thể xem.
Trần Húc Chi một bên xem một bên nói chuyện phiếm với Giản Thành.
Y liền sẽ dò hỏi Giản Thành người nào đó trên danh sách, muốn có được cái nhìn của Giản Thành.
Trong nguyên tác Giới Luật Đường vẫn như cũ là địa bàn của Diệp Vô Cấu, chỉ là Giản Thành làm bạn lữ của Diệp Vô Cấu, tất nhiên hiểu biết một vài chấp sự của Giới Luật Đường, tiểu thuyết không có miêu tả cái nhìn cùng hoạt động tâm lý của Giản Thành đối với những người này, chuyện này Trần Húc Chi đành phải hỏi trực tiếp.
Vừa lúc thằng nhãi Giản Thành này từ sau khi đi ra từ đầm lầy Vân Vụ cũng không tính toán lập tức về tông môn, tựa hồ muốn đi một chuyến đến phía tây.
Hắn nghỉ chân ở một tiểu thành gọi là Dương thành, tìm một cửa hàng đi vào, gọi một bát mì thịt bò lớn cùng một đĩa bánh nướng, đang định ăn chút khói lửa nhân gian.
Vì thế Trần Húc Chi liền trực tiếp hỏi: "Lâm Trọng này thế nào?"
Giản Thành cắn bánh nướng nói: "Qua loa đại khái đi, gã có chút cảm giác tiếu diện hổ, nàng thực tín nhiệm gã, sau này Lâm Trọng này trở thành một trong ba đại chấp sự của Giới Luật Đường, trực tiếp hội báo cho Diệp Vô Cấu."
Trần Húc Chi nghe xong ân một tiếng, nhìn kỹ lý lịch của Lâm Trọng, gã hiện tại vẫn là tiểu đội viên bình thường xử lý sự vụ tông môn, hiện tại Hà Minh bị Bạch Anh chưởng tôn cưỡng chế trở về Tinh Hải phong xử lý sự vụ, Lâm Trọng liền tiếp nhận vị trí của Hà Minh, trở thành một tiểu đội trưởng.
Trần Húc Chi ghi nhớ Lâm Trọng này, tiếp tục xem lý lịch của đội viên tiếp theo.
Nhưng vào lúc này, Giản Thành cao hứng phấn chấn mà nói với y: "Ai, sư huynh, bánh nướng của Dương thành đặc biệt ngon, có hạt vừng, ngũ vị hương, hạnh nhân, đường đỏ!"
Trong đầu Trần Húc Chi nháy mắt xuất hiện nhiều hình ảnh, tỷ như mỳ thịt bò, tỷ như một đĩa bánh nướng kia, tỷ như nước chấm ngũ vị hương nhìn qua rất ngon kia, lại tỷ như bình rượu được đặt bên cạnh = =
Mẹ nó.
Trần Húc Chi nghiến răng, chỉ có thể nhìn không thể ăn, quá đáng ghét!
Y tức giận nói: "Mang cho ta vài cái bánh nướng, ta muốn đường đỏ."
Giản Thành nghe xong liên thanh nói được, hắn cười như là hồ lỳ, a nha, sư huynh cư nhiên thích ăn ngọt!
Này thật đúng là không tưởng được ~
Giản Thành đã bắt đầu tính toán có nên mang một phần điểm tâm nhìn thấy dọc đường đi cho Trần Húc Chi hay không.
Nhưng vào lúc này, kim âm dương song kiếm liên thông thần hồn của hai người đột nhiên rung động một chút, kiếm linh tiểu Kim đột nhiên chắn trước Trần Húc Chi cùng Giản Thành.
Hắn kinh ngạc nói: "Làm sao vậy tiểu Kim?"
Người tới tất nhiên là Cung Thiên Trọng.
Cung Thiên Trọng sợ chuôi linh kiếm mạc danh xuất hiện ở thần hồn này đâm hắn một cái.
Vậy thì Kim Đan hắn mới kết thành liền có thể vỡ thành tám mảnh.
Máy mà Giản Thành mở miệng ngăn lai chuôi linh kiếm này: "Tiểu Kim, dừng tay."
Cỗ linh lực đại biểu cho Giản Thành hơi hơi rung động một chút, tiến lên dạo vòng quanh Cung Thiên Trọng một vòng, nói với tiểu kiếm hai màu xanh đỏ: "Nhớ kỹ người này, về sau theo dõi hắn, không có ta cho phép, đừng để cho hắn tiến vào."
Cung Thiên Trọng: "..............."
Mẹ nói, đột nhiên không muốn báo tin nữa.
Trần Húc Chi hơi hơi nhíu mày, y buông văn kiện trong tay, đặt toàn bộ lực chú ý lên người Cung Thiên Trọng.
Tuy rằng giữa y cùng Cung Thiên Trọng có khế ước huyết huyền, nhưng nói thật, y cũng không tin tưởng Cung Thiên Trọng.
Không có ai so với y càng minh bạch nghệ thuật ngôn ngữ, nếu y muốn tình báo từ Cung Thiên Trọng, Cung Thiên Trọng sẽ không cự tuyệt, nhưng nếu động chút tay chân trên tình báo, dùng bút pháp điểm xuân thu, vậy hậu quả tạo thành chính là chí mạng.
Cho nên từ sau khi Trần Húc Chi trong lúc vô ý luyện hóa huyết huyền, liền chưa từng chủ động đi tìm Cung Thiên Trọng.
Y lẳng lặng 'nhìn' Cung Thiên Trọng, không nói một lời.
Nhưng thật ra Giản Thành, có lẽ bởi vì Cung Thiên Trọng biết bí mật nhở của Giản Thành, nên thái độ đối với Cung Thiên Trọng rất là bình thản.
Hắn hỏi: "Sao đột nhiên lại đây? Có việc?"
Cung Thiên Trọng bĩu môi: "Hai việc."
Ngữ khí của hắn nghiêm túc một chút: "Chuyện thứ nhất, sư phụ trên danh nghĩa kia của ngươi, trên thực tế là sư huynh Tiêu Thâm Thủy lại bị bắt, ở tông tay Yến Phi, sẽ bị bắt trở thành mồi nhử Lan Hải chưởng tôn."
"Cái gì? Hắn lại bị bắt?!"
Giản Thành không thể tưởng tượng, vừa định phản bác, đột nhiên nhớ tới tu vi của Tiêu Thâm Thủy, lại cứng họng.
Nếu ma tu thật sự hạ quyết tâm phái ra một ma tu đi bắt Tiêu Thâm Thủy, Tiêu Thâm Thủy bất quá chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, khẳng định trốn không thoát đối phương đuổi bắt.
Tâm tình Giản Thành chìm vào đáy cốc, chẳng lẽ Tiêu Thâm Thủy chú định sẽ tử vong?
Cung Thiên Trọng cười lạnh: "Vì sao lại không bị bắt? Thực lực của hắn so với ngươi cùng Trần đạo hữu kém hơn nhiều."
Đây là lời nói thật, Tiêu Thâm Thủy chủ tu sinh sinh bất tẫn hỏa, thời gian phi hành lâu, kinh nghiệm chạy trốn phong phú, nhưng là lực công kích không cao, nếu vây tu sĩ vây khốn hắn có tu vi tương đương, hắn còn có thể bằng vào khả năng của mình mạnh mẽ chống đỡ, nhưng một khi gặp phải tập kích chợt bùng nổ, Tiêu Thâm Thủy tất nhiên không thể chịu được.
Giản Thành xoa xoa huyệt thái dương, buông đũa xuống, mì thịt bò thơm ngon cũng không còn hương vị.
Hắn hỏi: "Chuyện thứ hai là gì?"
Cung Thiên Trọng nói: "Ba tông ma môn tính toán phục kích Linh Nguyệt chưởng tôn, ta không biết kế hoạch cụ thể, nhưng đã chuẩn bị phát động."
Giản Thành hít sâu một hơi: "Ta đã biết, cảm tạ." Hắn trực tiếp nói với Trần Húc Chi: "Sư huynh, ngươi có thể tra được vị trí của Linh Nguyệt chưởng tôn không?"
Trần Húc Chi vô ngữ nói: "Ta làm sao biết được?"
Lời vừa mới nói ra, trong lòng y liền động.
Giản Thành bình tĩnh trầm ổn nói: "Ta không tin tông môn không biết, nếu ma môn bắt Tiêu sư huynh chuẩn bị dùng hắn tới làm mồi dụ, đã nói lên rằng Lan Hải chưởng tôn đã ở bên cạnh Linh Nguyệt chưởng tôn."
"Một khi đã như vậy, Giới Luật Đường nhất định có người theo dõi chuyện này, hơn nữa là trực tiếp hội báo với Diệp Vô Cấu!"
Trần Húc Chi hơi hơi híp mắt, tròng mắt vừa chuyển: "Ta đã biết."
Giản Thành thở dài: "Đáng tiếc ta hiện tại ở Dương thành, một chốc một lát không thể đuổi về sư huynh ngươi tính toàn làm thế nào? Có thể cứu được Linh Nguyệt chưởng tôn không?"
Trần Húc Chi nhìn lướt qua Cung Thiên Trọng chưa rời đi, dường như không có việc gì nói: "Giao cho ta, ngươi yên tâm." Dừng một chút, y chuyển đề tài: "Lại nói tiếm ngươi chạy đến Dương thành kia làm gì? Đó không phải là phạm vi thế lực của tông môn, gần với trung bộ đại lục."
Giản Thành tức giận nói: "Ta tới dâng hương cho cha mẹ Cung Thiên Trọng a!!"
Hắn lẩm bẩm nói: "Trước đó đã đáp ứng với Cung Thiên Trọng. Thừa dịp Lan Hải chưởng tôn không ở, Tiêu sư huynh lại đi du lịch, Tinh Hải phong không quản nghiêm, ta nếu xuất môn, liền dùng một lần làm xong xuôi mọi việc, ai ngờ đến lại xảy ra loại sự tình này!"
Từ khi phát hiện là bởi vì mình thất ước với Bạch Nguyệt Liên, làm cho kế tiếp phát sinh một loạt sự tình làm người hối hận, Giản Thành liền phát thệ trong lòng, từ nay về sau nói là làm, cho nên sau khi đáp ứng Cung Thiên Trọng, hắn liền bắt đầu một chuyến hành trình đi Tây Nguyệt quốc này.
Chỉ là lời vừa nói ra, dù là Trần Húc Chi hay Cung Thiên Trọng đều ngây ngẩn người.
Trần Húc Chi theo bản năng mà 'nhìn' Cung Thiên Trọng, dù cho y chỉ có thể nhìn thấy đoàn linh khi màu đen, vẫn có thể phát hiện Cung Thiên Trọng chấn động, bởi vì đoàn linh khí màu đen kia nổi lên gợn sóng nhè nhẹ.
Đoàn linh lực màu đen phát ra âm thanh: "........ngài thật sự đi Tây Nguyệt quốc?"
Giản Thành: "Vô nghĩa, Giản Thành ta cuộc đời này nói là làm, đã đáp ứng chuyện của ngươi tất nhiên là phải làm a!!"
Nội tâm Cung Thiên Trọng phảng phất như bị nhiệt lưu chảy qua hắn cư nhiên bởi vì cảm xúc dao động quá lớn, mà cắt đứt liên hệ!
Mở mắt ra, trước mắt là tĩnh thất lạnh lẽo như bình thường, hắn như cũ trở lại sân viện của mình ở tông môn, lẻ loi một mình.
Nhưng mà trong nháy mắt này, hắn lại có loại ảo giác.
Phảng phất như được ngọn lửa vây lấy, ấm áp như xuân.
===========================
Tác giả có lời muốn nói:
Giản Thành cũng muốn tiến bộ upup!