Út nghĩ ngợi rồi lơ mơ thiếp đi lúc nào không hay. Có tiếng chuông báo thức, Út bừng tỉnh giấc, cũng đã một giờ chiều. Út ăn vội suất bún chả khá ngon lành ở gần nhà nghỉ rồi lên phòng sửa soạn chuẩn bị đến trụ sở Phạm Thanh nhận việc.
Từ nhà nghỉ, Út chỉ cần đi bộ tầm mười phút là đến nơi. Út đi bộ qua một đoạn hồ Giảng Võ rồi rẽ vào một ngõ nhỏ vắng người để ra con phố chính đông đúc nhộn nhịp, cũng là nơi tòa nhà trụ sở tập đoàn Phạm Thanh chuyên sản xuất thiết bị điện tử uy nghi sừng sững tọa lạc.
Bà chủ đã nhắn Út hai giờ chiều nay có mặt ở tầng mười hai, tại phòng giám đốc bộ phận Nhân sự, nơi cô Minh Ngọc, vợ tương lai của cậu Kiên nắm giữ chức vụ này. Út hơi hồi hộp. Vợ tương lai của cậu Kiên không biết thế nào nhỉ, chắc hẳn đó là một người phụ nữ tài giỏi, bởi mới có hai mươi ba tuổi mà cô ta đã được chủ tịch cũng chính là ba cô giao phó cho cô một trọng trách nặng nề như vậy. Có khi nào vì còn trẻ nên cô Ngọc ấy cần có một nhân viên tư vấn pháp luật ở bên chăng, hay chỉ vì cậu Kiên mà cô ta cần đến cô?
Út gõ cửa, một giọng nói dịu dàng êm ái của phụ nữ cất lên:
- Xin mời vào!
Út đẩy cửa bước vào, căn phòng trước mắt Út đúng chuẩn sở hữu của một sếp nữ với khá nhiều vật dụng trong phòng có màu hồng nhạt. Có vẻ, tính cách tiểu thư của vị giám đốc này được lôi tới cả nơi làm việc nghiêm túc.
Út chú ý đến cô gái đang ngồi trên chiếc sô pha da màu hồng phấn đồng bộ với cách bài trí trong phòng. Vị giám đốc mới của Út trông dịu dàng, xinh đẹp và đặc biệt là đài các, rất dễ khiến nam giới muốn yêu chiều cung phụng, chỉ sợ cô nàng quá kiêu kỳ chê bai mà thôi.
Út trấn an bản thân phải bình tĩnh rồi cất lời:
- Chào chị Minh Ngọc, tôi được lệnh từ bà Thủy Tiên, từ hôm nay tôi sẽ làm trợ lý tư vấn pháp luật cho chị.
Cô Minh Ngọc mỉm cười. Gương mặt cô bỗng bừng tươi như hoa đào, thật sự đáng yêu. Út thầm ngưỡng mộ vẻ dịu dàng của cô gái.
- Chào cô Kim, tôi đã đề nghị bác Thủy Tiên tìm giúp tôi một trợ lý, đặc biệt là không chỉ trong công việc.
- Tôi chưa rõ mình cần phải làm những gì?
- Tôi cần một trợ lý toàn thời gian, cô nghĩ sao?
- Tôi…
Út hơi sững lại, Út không ngờ cô gái này lại muốn Út phục vụ cô ta như vậy. Vậy có khác nào Út làm người hầu riêng cho cô ta. Út thực lòng muốn từ chối. Út không muốn lại rơi vào cảnh con sen như ngày nhỏ, phục vụ một nữ chủ nhân, khi quá khứ ám ảnh phục vụ cô Bảo Anh ngày nào vẫn còn đeo bám Út trong những cơn ác mộng.
- Cô yên tâm, tôi không cần ô sin. Tôi cần một người bạn. Ý cô thế nào?
Út còn có lựa chọn nào khác sao? Không phải Út đến với cô ta để giúp cậu Kiên yêu thương cô ta sao? Út khẽ gật đầu, gương mặt ửng hồng xúc động cúi xuống.
Cô Ngọc có vẻ hài lòng trước cái gật đầu ưng thuận của Út. Cô chỉ tay vào chiếc bàn màu trắng nhỏ ở góc tay phải của phòng.
- Cô ngồi kia đi, tôi sẽ đưa tài liệu cho cô xem qua. Có năm người muốn ứng tuyển vào Phạm Thanh. Ba giờ chiều nay, tôi sẽ tham gia phỏng vấn họ. Tôi cần cô ngồi cạnh để hỗ trợ tôi.
- Vâng thưa chị.
- Không cần khách sáo, tôi đã xem qua hồ sơ của cô, chúng ta bằng tuổi, cô cứ gọi tôi như tôi gọi cô là được.
Út gật đầu. Cô bước ra chiếc bàn nhỏ ở góc phòng kia ngồi, kéo laptop từ túi xách đặt lên trên bàn.
Hồ sơ của năm người muốn xin vào Phạm Thanh rất nhanh được cô Ngọc đưa đến trước mặt Út. Út mở ra xem qua một lượt rồi ngạc nhiên một chút.
Trong số năm người đó có một người rất quen mặt, hình như Út đã từng gặp ở đâu đó. Út liền xem quá khứ học tập của người này. Tốt nghiệp đại học loại ưu bên Pháp, cấp ba học Chuyên Khoa học Tự nhiên, còn cấp hai… cấp hai anh ta học trường Ban Mai chính là ngôi trường tư thục của Út và hai cậu ngày nào. Có lẽ… đó là một người quen của Út, một người đã theo đuổi Út suốt bốn năm cấp hai đằng đẵng mà Út có chút ấn tượng. Bạn “hotboy” lớp H ngày đó làm Út thoáng đỏ mặt khi luôn nhìn lén Út với ánh mắt si mê trong giờ thể dục dù cậu Kiên ngồi ngay cạnh Út, rồi ngày lễ nào cũng nhờ một bạn gái trong lớp Út tặng quà cho Út dù chưa một lần tiếp xúc. Út hơi bất ngờ vì có thể gặp cậu ta ở đây, trong tập đoàn Phạm Thanh xa lạ này.
Út cũng chưa rõ mình sẽ phải làm gì bên cô Ngọc trong buổi phỏng vấn diễn ra sau nửa tiếng nữa. Cô đành xem kỹ thêm thông tin của toàn bộ năm ứng cử viên cho vị trí Giám đốc bộ phận Chăm sóc khách hàng mảng Điện thoại di động. Vị trí này trước hết cần một ngoại hình khả ái, khả năng thuyết phục và không thể thiếu sự kiên nhẫn đáng nể trước những thượng đế đủ mọi loại tính cách trên đời, chắc chắn chỉ dựa vào tiếp xúc cũng có thể đoán định phần nào người thích hợp cho vị trí còn trống này bởi sự ra đi của sếp cũ.
Liệu anh ta có thể vượt qua được bốn người còn lại với thân thế không hề thua kém anh ta hay không? Út không rõ tại sao mình lại quan tâm đến điều này nữa. Cô mím môi, gấp lại tập hồ sơ rồi chuẩn bị theo cô Ngọc sang phòng đón tiếp khi cô Ngọc đã đứng dậy sắp xếp lại tài liệu, gật đầu ra hiệu cho Út.