Cho Em Hạnh Phúc

Chương 11-1




Chập 1:

Tối hôm nay có lẽ là một ngày cũng rất trọng đại với Lyly, ngày được cho là cô thực hiện một ước mơ nhỏ bé của mình; ngày trao giải cho cuộc 'thi tìm người thiết kế tài năng' nên cô cùng Thanh Trúc đang trên đường đến khách sạn Rex.

Nhiều lần cô muốn chia sẻ niềm hạnh phúc này với Tinh Quân nhưng chỉ vừa nói mấy câu thì anh lại cắt ngang nữa chừng "thôi thì để sau này có dịp sẽ kể cho anh nghe vậy?".

Cô mặc một chiếc váy màu xanh nhạt có đính hoa cài áo bằng đá, cổ áo được bẻ xuống rộng ngang vai; vòng eo của cô được thắc một dây đai nhỏ màu hồng. Chiếc váy chỉ dài đến đầu gối nên để lộ đôi chân trắng nõn nà và đôi giầy cao gót màu trắng có đính nơ xinh. Cô luôn đơn giãn như thế, để thuận tiện cho việc đi lại nên cô cùng Thanh Trúc đi taxi đến.

Hai cô vừa bước xuống xe đã nhìn thấy sự hiện diện của tất cả mọi người nhưng không có Tinh Quân, đúng rồi Tinh Quân nói với cô: tối nay anh có việc bận không thể gặp cô được.

Thanh Trúc vẫn thản nhiên chỉ có mình cô là thắc mắc "tại sao mọi người lại có mặt ở đây" chỉ khi Vỹ My chạy tới nắm tay cô vui vẻ nói:

- Em nha, nếu không phải Thanh Trúc nói, chị cũng không biết là em nhận giải cuộc thi lớn như vậy?

- Chị! em xin lỗi, em nghĩ không có gì quan trọng nên...

- Làm gì không quan trọng chứ!

Mọi người cũng đã đến bên, nghe hai người nói chuyện nên Thành Lâm cũng lên tiếng:

- Biết đâu lại là ngày quan trọng nhất thì sao?

- Ông im mồm dùm tôi một cái "Q.Thắng".

- Thôi chúng ta vào trong đi "A.Khoa".

- Ừh! đi thôi "D.Minh".

Trong kháng phòng rộng lớn, mọi người lại được xếp ở hàng ghế vinh dự nhưng bên cạnh cô còn một ghế trống hình như để dành cho ai đó; cô nhớ đến Tinh Quân: phải chi có anh ở đây thì vui biết mấy, nhìn sang những người bạn cô thấy lòng chợt ấm áp. Rẻ mắt nhìn những người xung quanh, cô thấy có cả sự xuất hiện của Quang Long và Lưu Linh; họ đang ngồi cạnh nhau cười nói vui vẻ "tại sao họ cũng có mặt ở đây, có phải là có quan hệ làm ăn với tập đoàn Teren không?".

Tiếng của MC vang lên kéo cô quay lại đối diện với sân khấu, chương trình bắt đầu rồi:

- Kính thưa tất cả các quan khách, các nhà thiết kế nổi tiếng, đại diện các nhà báo và hai mươi thí sinh được chọn trong cuộc thi "tìm người thiết kế tài năng" đã có mặt trong buổi tối hôm nay. Để mở đầu cho chương trình tôi xin mời nhà thiết kế tài ba - ông Fanshea, ông sẽ đánh gía sơ qua hai mươi tác phẩm đã được chọn! Xin mời ông.

Những tràn vỗ tay vang lên chào đón ông Fanshea bước lên sân khấu:

Bước lên bục dành cho người phát ngôn, ông bắt đầu nhận xét riêng từng tác phẩm; ông nói đến tác phẩm nào thì trên màn hình đặt ở giữa sân khấu cũng hiện lên tác phẩm đó, người phiên dịch cũng nói theo ông.

Ông kết thúc bằng một nhận xét chung cho hai mươi tác phẩm:

- Tôi rất hài lòng về hai mươi tác phẩm này, không có cái nào là đẹp nhất cũng không có cái nào là xấu nhất vì mỗi tác phẩm đều có một nét đẹp riêng, một tâm hồn riêng của người thiết kế. Tôi chúc cho các bạn sẽ luôn thành công trên con đường này, con đường tôi đã đi. Xin hết.

Những tràn vỗ tay lại vang lên tiễn bước chân ông về, tiếng nói trong trẻo của cô MC xinh đẹp lại tiếp tục vang lên:

- Sau đây tôi xin được mời tổng giám đốc chi nhánh tập đoàn thời trang Teren - ông Teren Tinh Quân, ông sẽ phát biểu cảm nghĩ của mình khi tổ chức cuộc thi này! Xin mời ông.

Sự xuất hiện của người đàn ông từ bên hông sân khấu làm náo nhiệt cả kháng phòng bởi những tràn vỗ tay dồn dã, anh mặt một bộ vest màu nâu tinh tế; những bước chân nhẹ nhàng phóng khoáng nhưng đầy uy quyền của người đàn ông có vị trí cao trong xã hội.

Lyly cứ ngỡ là tên trùng tên nhưng khi nhìn thấy anh đang dần tiến lên sân khấu, cuối cùng cô cũng hiểu tại sao tất cả mọi người đều có mặt trừ mỗi anh. Nghĩ lại cô thật sự không biết gì về anh, gia đình anh, công việc của anh ngoại trừ cái tên Tinh Quân mà mọi người vẫn thường gọi.

Thanh Trúc đang nắm chặt tay cô, đưa mắt nhìn mọi người cô tự hỏi: "có phải tất cả mọi người đều biết về ngày hôm nay không?", cô có chút bối rối và thiếu tự tin.