Chinh Phục Thế Giới Phần I: Naruto Shippuden

Chương 21: Nghỉ ngơi - Trò chuyện




Tác giả: Naive East

Sau trận thứ hai kết thúc thì có 13 đội vào vòng trong, tương đương có 39 hạ nhẫn Ninja tham gia vào vòng trong.

Vòng ba được thông báo là vào 1 tháng sau tổ chức, tất cả thí sinh được quyền nghỉ ngơi để lấy lại sức lực.

Senju Azuma cùng nhóm đồng học đến bệnh viện để thăm hỏi Azusaki Mirai chấn thương.

Azusaki Mirai là người còn sống cuối cùng của Azusaki nhất tộc, một bộ tộc khá có tiếng ở thời chiến quốc, với huyết kế giới hạn đọc suy nghĩ, đương nhiên chỉ đọc được những người có trình độ tương đương hay thấp hơn mà thôi.

Với huyết kế giới hạn như thế thì bộ tộc này rất bị ghét, cho nên bị một số tộc vây công, chỉ chưa tới năm người chạy trốn được, từ đó họ gia nhập vào Konoha, đến hiện tại thì gia tộc này chỉ còn một mình Azusaki Mirai.

Azusaki Mirai bị thương khá nặng, cô bị mù một con mắt, trên mũi bị chém qua một đường vết thương, hiện tại thì Chữa thương thuật không có phát triển như thời xưa, cho nên rất khó có thể khôi phục dung nhan của cô.

Tiếp đó thì nhóm của Senju Azuma lại đến đám tang của những Ninja Konoha bị hi sinh lần này kỳ thi.

Tuy nói là Kỳ thi trung nhẫn, nhưng thật ra là một chiến tranh quy mô nhỏ, cho nên chết người là không thể tránh khỏi.

Senju Azuma nhìn những người đồng học của mình, trong số họ có rất nhiều thiên tài, nhưng mà không biết sau Đại chiến Ninja và làm nhiệm vụ thì còn có ai sống đến thời kỳ của Naruto.

Senju Azuma lắc đầu thầm nghĩ “Mạng sống thật nhỏ bé! Hôm qua còn vui đùa ăn uống với nhau, nhưng hôm nay bọn họ đã ra đi! Thực lực vi tôn, chỉ có thực lực cao mới có quyền được sống!”.

……………

Sau khi kết thúc vòng hai thì, Senju Azuma liền đến tìm ông nội Senju Hashirama để học tập về Nhẫn thuật, lại bị Senju Tobirama thông báo là Senju Hashirama cần được nghỉ ngơi.

Senju Azuma liền bắt đầu cùng Senju Tobirama tu luyện học tập, thời gian một tuần tu luyện vượt qua, hiện tại Senju Azuma ngửi thấy chiến loạn sắp diễn ra.



Còn ba tuần thì kỳ thi vòng thứ ba diễn ra thì Senju Azuma được Senju Tobirama dẫn đến Hokage núi.

“Azuma! Ta hôm nay mang con tới là đi gặp ông nội của mình, trên đường không cần nói nhiều, đến con tự nhiên sẽ biết” Senju Tobirama dẫn Senju Azuma trên đường thì nói, hiện tại nhìn thâyd Senju Tobirama khuôn mặt cũng có thể biết là Senju Hashirama không chịu nỗi nữa.

Khi thấy đệ I Hokage Senju Hashirama thời điểm, Senju Azuma khuôn mặt buồn hiu, tâm trang nặng nề, hiện tại Senju Hashirama căn bản không phải là uy phong lẫm liệt người, hoàn toàn chính là như hai người khác nhau, cả người nhìn qua càng già nua, tóc cũng trở nên trắng như tuyết.

Nước mắt của Senju Azuma tự chảy xuống, kể từ khi cậu trọng sinh đến thế giới này thì cậu cảm nhận được Senju Hashirama dành tình cảm yêu thương cậu, chỉ cậu luyện tập Chakra, đánh bạc, lâu lâu làm những trò rất vui,...

“Ha ha ha... Azuma đó sao? Đừng khóc như một đứa trẻ chứ! Con là Ninja rồi mà! Hôm nay để Tobirama mang con tới, chính là muốn tìm con tâm sự một chút” Senju Hashirama vẫn là như thế vui ha ha đồng dạng.

Senju Azuma đưa tay lau đi nước mắt, đi đến bên cạnh Senju Hashirama, ánh mắt nhìn về phía thôn làng, đứng ở đây Konoha hết thảy đều có thể nhìn thấy trong mắt, Konoha bình yên mà thật đẹp đẽ, hùng vĩ, không có kiếp trước nhà cao tầng huyên náo, cũng không có thôn trang nhỏ như thế yên tĩnh, thật chỉ có một cái thế giới khác mới có cảnh đẹp, một trấn nhỏ cùng tự nhiên kết hợp hoàn mỹ.

“Azuma! Nhìn thấy bây giờ Konoha có gì cảm tưởng!” Senju Hashirama đột nhiên đối Senju Azuma hỏi.

Senju Azuma không biết hôm nay hai người ông vì sao mang mình tới đây có chuyện gì, nhưng mà đã bị hỏi, vậy liền chăm chú trả lời.

Senju Azuma gãi đầu một cái nói đến “Ông nội cái này... con không quá biểu đạt, con từ xuất sinh bắt đầu ngay tại Konoha, sinh hoạt ở nơi này, thân nhân của con, bằng hữu của con đều sinh hoạt ở nơi này, con lúc ở trường học thời điểm bình thường không có việc gì liền thích mang theo các bằng hữu cùng một chỗ tại Konoha đi lung tung chơi đùa, con mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Konoha đang biến hóa đang phát triển, Konoha nhà ở, đường xá, cửa hàng cũng đang từ từ nhiều lên, nhìn thấy mỗi ngày nơi này đều thật nhiều người đang vì Konoha phồn hoa mà cố gắng, con thích nơi này mỗi người, bọn họ mỗi ngày đều mang đến sung sướng, con thích nơi này mỗi một chỗ phong cảnh, bọn họ mỗi một chỗ đều để con mê muội, con yêu quý nơi này!” Càng nói nước mắt của Senju Azuma càng chảy, cậu biết là Senju Hashirama đang cố ý giao hại hậu sự của mình, cùng với nhớ về sinh hoạt vừa qua của mình thì cậu muốn khóc lên.

Đơn giản nhìn qua Senju Azuma lạnh lùng tài giỏi, hoạt bát hoà đồng, nhưng mà cậu là một con người sống rất nội tâm

“Con nghĩ thủ hộ nơi này, không muốn nơi này bị người khác phá hư!” Senju Azuma nghĩ đến nguyên tác chiến loạn thì đột nhiên nói.

Nhìn phía dưới Konoha Senju Hashirama nghe Senju Azuma kể thì không khỏi cảm khái “Đúng! mỗi ngày đều có thật nhiều tồn người lại vì Konoha phát triển đang cố gắng, Konoha tựa như con của ta, là ta từng giờ từng phút nhìn xem lớn lên, ta cũng thích trong Konoha đi dạo, bởi vì mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Konoha đang biến hóa, nhìn thấy bọn nhỏ khả năng khoái hoạt chơi đùa, nhìn thấy các thôn dân vui vẻ kiến thiết lấy thôn, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy hôm nay Konoha so với hôm qua phồn vinh, ta liền biết ta vì thôn nói nỗ lực hết thảy đều là đáng giá, ta thật sâu yêu nơi này, dù là liều lên sinh mệnh ta muốn bảo vệ lấy bên trong, bởi vì nơi này chính là ta cố gắng mộng tưởng”.

“Ta cũng thích yêu quý nơi này, Konoha mỗi một cái thôn dân đều yêu quý nơi này, chúng ta từ chiến loạn niên đại đi tới, gặp quá nhiều hắc ám quá nhiều bi thương, là Konoha mang cho chúng ta hòa bình, mang cho chúng ta hi vọng, chúng ta mỗi người đều sẽ nguyện ý đánh đổi mạng sống thủ hộ nơi này, chúng ta cũng đồng dạng thống hận những cái kia muốn phá hư nơi này không có một địch nhân!” Senju Tobirama cũng nói.

“Azuma! Con có thể hay không kỳ quái chúng ta hôm nay vì sao lại mang con tới cùng một chỗ nhìn thôn còn muốn nói với con những này!” Senju Hashirama đột nhiên quay đầu đối Senju Azuma nói.

“Con biết! Con không muốn rời xa ông nội!” Senju Azuma như một đứa trẻ khóc lên, đưa tay ôm chặc lấy Senju Hashirama.

“Ha ha ha! Có việc gì phải khóc chứ! Ai mà không có lúc chết đi! Ta hỏi con biết Konoha Hỏa chi ý chí là cái gì không?!” Senju Háhirama mỉm cười nói.

“Là… lá cây bay… bay múa chỗ, lửa cũng…. sinh sinh sôi không…. ngừng! Ánh lửa…. sẽ tiếp tục chiếu sáng thôn, đồng thời để tân sinh lá cây nảy mầm!” Senju Azuma vừa khóc vừa nói.

“Đối chính là lá cây bay múa chỗ, lửa cũng sinh sôi không ngừng! Ánh lửa sẽ tiếp tục chiếu sáng thôn, đồng thời để tân sinh lá cây nảy mầm” Senju Hashirama nói tiếp “Chúng ta ban sơ thành lập cái thôn này, là hi vọng thế gian chân chính hòa bình, để bọn nhỏ không tại cuốn vào chiến loạn, để mỗi một đứa bé đều có thể khoái hoạt trưởng thành, cho nên ta mới nghĩ thành lập nơi này thôn, để bọn nhỏ có cái an toàn hoàn cảnh khoái hoạt trưởng thành, không tại bởi vì chiến tranh mà chết yểu! Ta hi vọng thành lập một cái tộc cùng tộc ở giữa không có ngăn cách, không giới hạn trong tộc cùng tộc ở giữa lợi ích, không có một người hy sinh vô nghĩa, mọi người đều vì thôn cộng đồng cố gắng, bảo vệ tốt trong làng mỗi một vị đồng bạn, để cho người ta cùng nhân sinh ở giữa trở nên bình đẳng, toàn bộ thôn thân như người một nhà!”.

“Azuma! chúng ta hôm nay để con tới chỗ này, chính là muốn hỏi con, có nguyện ý hay không kế thừa Hỏa chi ý chí tiếp tục thủ hộ nơi này không!” Senju Hashirama chăm chú hỏi.

Senju Azuma hiện tại có chút giật mình, đây là tình huống như thế nào, muốn bản thân làm Hokage, nhưng mà bản thân lại cũng còn quá nhỏ, mà lại còn không có Senju Tobirama sao? Còn có Con khỉ (Sarutobi Hiruzen) và Con chuột (Shimura Danzo) sao?.

“Ông nội! Con đương nhiên nguyện ý, thế nhưng là con hiện tại niên kỷ còn có thực lực, cũng còn có không thể thủ hộ đây hết thảy!” Senju Azuma ngốc ngốc nói.

“Ha ha ha!... Azuma! chúng ta đương nhiên biết thực lực con bây giờ còn chưa đủ lấy thủ hộ đây hết thảy, dù là con bây giờ cũng còn cần chúng ta tới thủ hộ, ha ha ha" Senju Hashirama cùng Senju Tobirama đối mặt cười nói..

“Azuma! Ông liền không đùa con nữa, trong khoảng thời gian này đến nay con một mực đi theo Tobirama bên người học tập thời gian lâu như vậy, chúng ta cũng quan sát rất nhiều, con sớm đã đến chúng ta công nhận, mà tuổi của con tương lai trưởng thành nhất định bất khả hạn lượng, dù sao chúng ta đều sẽ có già đi một ngày, tương lai là muốn giao cho các con những này hậu bối trẻ tuổi, ta định giáo trong vòng nữa tháng! Đó cũng là thơi gian còn lại của ta!” Senju Hashirama cười nói.

Nói đến sinh mạng lúc thì Senju Tobirama và Senju Azums khuôn mặt buồn lại, ánh mắt đỏ hoe.

………….