Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện

Chương 34




Hiện tại Lục Lâm Vãn không hề muốn nghe anh nói chuyện, bởi vì thật sự rất đau, nghe được lời anh an ủi cũng chẳng có tác dụng gì, muốn đá anh xuống.

"Thật sự rất đau, anh có thể ra ngoài không?"

Lục Hoài Chuẩn: "...... Bây giờ anh đã vào nửa cái đầu rồi, em còn hỏi hỏi anh có thể ra ngoài hay không sao, sao anh có thể đi ra ngoài chứ."

Lục Lâm Vãn: "......"

Sau đó hai người đều không có hành động gì, cứ giữ yên như vậy rồi đẩy cũng không được, đi ra cũng không xong.

Lục Hoài Chuẩn thật sự không có kinh nghiệm về phương diện này, ngày thường xem những video ngắn đó người ta cũng không dạy đêm đầu phải làm như thế nào?

Lúc trước anh từng tra Baidu, đêm đầu là rất đau, cần phải nhịn cho qua, bây giờ cũng thế, nhưng nhìn vào tình huống hiện tại, anh bị kẹp cũng không thể động đậy, giờ cũng không biết làm sao mới tốt.

Lục Hoài Chuẩn vẫn luôn xoa bóp hạt châu của cô, thả lỏng một chút, tâm trạng của Lục Lâm Vãn cũng rất khẩn trương, bị anh như vậy sờ có chút khó chịu, lại không thể đẩy anh ra, cứ như vậy mặc kệ anh sờ soạng.

Lục Hoài Chuẩn biết nhũ hoa phía trên của Lục Lâm Vãn cũng có cảm giác, cho nên cúi đầu dùng sức vừa hút vừa niết nhũ hoa, nước miếng dính lên, hút đến khi quầng vú cũng lớn một vòng.

Sau một loạt hành động, phía dưới Lục Lâm Vãn thật sự dễ chịu hơn nhiều so với ban nãy, không thể tiếp tục tra tấn Lục Hoài Chuẩn nữa, cô liền xoay mông một chút rồi nói: "Được rồi, em chắc là có thể rồi, anh có thể cử động một chút."

Cũng không thể cứ để anh dừng mãi ở chỗ này được, Lục Hoài Chuẩn vốn đã muốn động, nhưng cũng không biết có phải vì chôn ở bên trong Lục Lâm Vãn thực sự quá lâu rồi hay không, cho nên vừa đẩy eo đi vào, đánh một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm. Vừa đi vào rồi rút ra không được bao lâu, thế mà anh lại bắn, trước sau kiên trì không đến một phút.

Vừa rồi lúc Lục Lâm Vãn bị anh đánh một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm cắm vào trong, đau đến mức chảy cả nước mắt.

Cô nghĩ chờ cơn đau qua đi, chính là sung sướng, cho nên rất chờ mong đến sau đó.

Thế nhưng dường như không còn sau đó nữa.

Hai người đối diện tự nhiên xấu hổ như thế.

"Sao lại không có cảm giác gì nữa, Lục Hoài Chuẩn, anh đã vào chưa?"

"Anh...... Bắn."

Lục Lâm Vãn: "......!"

Dọa cô chết khiếp, còn tưởng rằng thân thể anh có vấn đề gì đó, ngày thường làm miệng cho anh liếm cũng không thấy anh bắn ra nhanh như thế.

Vì sao bây giờ lại nhanh như vậy?



Lục Lâm Vãn lập tức ngồi dậy khỏi vị trí, nhìn vật kia của anh vẫn không mềm xuống, nhưng là vừa rồi thật sự đã bắn, bởi vì tinh dịch chảy tới trên giường.

Tuy rằng Lục Hoài Chuẩn biết lần đầu tiên đàn ông phá thân đều sẽ không kiên trì được, sẽ ra rất nhanh, thế nhưng dù thế nào đi chăng nữa cũng không ngờ tới mình thế mà chỉ mới một phút liền ra rồi.

Chuyện này quả thực đả kích người ta.

Lục Lâm Vãn thấy vẻ mặt của Lục Hoài Chuẩn dường như có một chút uất ức thương tâm, nghĩ lại mà nói mình thân là một bạn tình đủ tư cách, lúc này hẳn là nên an ủi cảm xúc của người kia một chút.

Ngày thường Thẩm Chân thích xem sách cấm, xem truyện cao trào, lúc vui cũng không biết nói với ai đành nói với Lục Lâm Vãn, Lục Lâm Vãn dù ít dù nhiều cũng nghe một ít vào tai, ví dụ như lần đầu tiên đàn ông đều sẽ bắn rất mau, gần như đều chỉ kiên trì được vài phút đã bắn ra rồi.

Lục Lâm Vãn liền vỗ vai Lục Hoài Chuẩn an ủi: "Anh đừng đau lòng. Ai cũng nói lần đầu tiên của đàn ông đều nhanh như vậy, anh thế này là đã rất tuyệt."

Lục Hoài Chuẩn: "......" Làm gì có ai an ủi kiểu thế bao giờ?

Lục Lâm Vãn thấy anh vẫn chưa thể bước qua được cú sốc này, mình cũng chẳng biết an ủi người ta cho nên phải vắt óc tận nửa ngày, "Nếu không chúng ta cày một bộ đề toán học để bình tĩnh một chút?"

Lục Hoài Chuẩn: "......"

Tuy rằng vừa rồi anh có hơi bị đả kích, nhưng là thứ này vẫn không mềm xuống, vẫn kiên quyết, hiên ngang như vậy, anh cảm thấy về sau mình cũng sẽ không còn như vậy nữa.

Nói cái gì đi nữa thì so với đêm đầu đi cày đề toán còn tốt hơn nhiều, dù thế nào anh cũng phải đi vào, chứng minh bản thân, bằng không vẫn cứ xấu hổ như lúc nãy, Lục Lâm Vãn có thể cười nhạo anh cả đời.

Anh yêu cầu: "Thử lại, quả thật lần đầu tiên có hơi nhanh, nhưng về sau sẽ tốt hơn nhiều."

Được thôi, sau khi Lục Lâm Vãn nghe được yêu cầu của anh, tách hai cái đùi ra, một lần nữa chờ anh tiến vào.

Phía dưới của cô cực kỳ chặt chẽ, hơn nữa hiện tại vẫn là xử nữ, mặc dù vừa nãy đã cắm vào không lâu, nhưng lúc rút ra thì vẫn co lại như cũ.

Lục Hoài Chuẩn cố sức đi vào một lần nữa, lần này bắt đầu chậm rãi thọc vào rút ra, đụng vào phần dưới của cô.

Đâm vào một chút.

Chẳng qua chỉ là nói đạo lý, đêm đầu của Lục Lâm Vãn cũng không thoải mái như vậy, cô có hơi đau.

Có thể là bởi vì tấm thân xử nữ bị phá, cho nên đau không chịu nổi, nguyên nhân cũng bởi vì Lục Hoài Chuẩn không có gì kinh nghiệm, lúc làm cũng không phải rất thoải mái, bản thân anh thật ra lại rất thoải mái, cả đêm bắn hai ba lần, phỏng chừng là lần đầu tiên đi vào bên trong bướm nhỏ, kích động.

Lục Lâm Vãn cảm thấy, lần đầu tiên làm tình, Lục Hoài Chuẩn không tìm được điểm hưng phấn của mình, cho nên hầu hạ cô không thoải mái chút nào, còn không tự tại bằng liếm cho cô.

Lục Lâm Vãn thật sự cảm giác được thoải mái là vào lần thứ ba, lúc Lục Hoài Chuẩn đặt cô trên giường làm cô chảy nước, có thể là đã loại bỏ nét ngây ngô thuở ban đầu, về sau đã tìm được điểm mẫn cảm trên cơ thể cô, lại có khi sau khi anh trở về đã mạnh mẽ học bổ túc các kiến thức về phương diện này cho nên kỹ thuật tiến bộ nhanh chóng.

Buổi tối ngày hôm đó Lục Lâm Vãn thử tư thế truyền thống với anh.



Lúc tiến vào, thọc vào rút ra không được bao lâu liền chạm tới điểm G của cô, nhìn chằm chằm vào bướm nhỏ của cô, làm cô sung sướng.

Muốn hình dung lần đầu tiên mình bị làm tới lên đỉnh là cảm giác như thế nào sao, đó là khi cả thân thể đều phát run, ngón chân cũng cuộn tròn.

Trong mắt trắng xóa, cảm giác cả người mình như đang nằm bay trên miếng kẹo bông gòn, cực kỳ thoải mái, thể xác và tinh thần đều được sung sướng thỏa mãn.

Lục Hoài Chuẩn thấy cô thoải mái, còn vỗ mông cô để cô xoay người đưa lưng về phía anh, nâng mông lên.

Lúc trước Lục Lâm Vãn xem phim cấm cũng có tư thế này, nhưng là cảm giác cực kỳ xấu hổ, bởi vì lúc chu mông lên để anh mông mình rồi tiến vào, nói như thế cũng rất thẹn thùng.

Anh cứ muốn thử xem, cho nên vẫn luôn dỗ dành cô, cô mới vừa cao trào xong, thân thể đang ở trạng thái lâng lâng, nghe được cái gì cũng đều đáp ứng, đúng lúc này chu mông lên với anh, vùi đầu trong gối, mặc anh chơi đùa.

Lục Lâm Vãn vừa bị anh đánh mông vừa được làm thoải mái, thật đúng là sảng khoái.

......

Lục Lâm Vãn cảm thấy, yêu đương với Lục Hoài Chuẩn thật sự là quá phí thời gian học tập, muốn chiến tranh lạnh với anh một tháng, chờ sau khi thi đại học xong rồi nói tiếp, từ trước nay chưa từng thấy ai nũng nịu như anh cả.

Thật sự cả ngày đều phải dính ở bên nhau, buổi sáng sáng sớm đã chạy đến ký túc xá của cô rồi nói: Anh đã tới rồi, chúng ta cùng đi ăn cơm thôi, lúc buổi tối, cô tắm rửa xong vừa mới chuẩn bị đi nhà ăn ăn cơm, cũng nhìn thấy anh nói, anh tới rồi chúng ta cùng đi ăn cơm thôi.

Ngay cả lúc tan học của tiết tự học buổi tối, anh cũng nói ok, học xong rồi chúng ta cùng đi dạo sân thể dục thôi.

Mấy ngày nay anh thật sự hận không thể bù đắp hết quãng thời gian mấy năm vườn trường thiếu hụt trở lại.

Lục Lâm Vãn cũng không biết vì sao lại có người nũng nịu như vậy.

Chủ yếu là hai người bọn họ hiện giờ đang ở cấp ba, tuy rằng trường học bọn họ không cấm chuyện yêu đương, nhưng không phải là lời cấm ngầm bên ngoài trường cấp ba sao? Cái gì cũng phải len lén, anh thì hay rồi, quang minh chính đại, cảm thấy mắt thầy cô mù.

Mỗi lần Lục Lâm Vãn đều cảm thấy có chút xấu hổ, muốn lén lút một chút, thế mà anh lại cứ quang minh chính đại.

Tự Lục Hoài Chuẩn không cần ôn tập, nhưng Lục Lâm Vãn lại không thay đổi được tật xấu thích làm bài của mình, cô vẫn chưa từng thử tình yêu vườn trường, bây giờ lại thình lình xảy ra, cô cũng chỉ có thể tiếp nhận.

Thời gian chạy nhanh như chó chạy ngoài đồng, một tháng trôi qua, kỳ thi đại học tới rồi.

Hai người Lục Hoài Chuẩn cùng Lục Lâm Vãn thật đúng có duyên phận đặc biệt, thế mà còn có thể được phân tới cùng một trường thi.

Trường thi cách trường học của bọn họ rất xa, cho nên chủ nhiệm lớp liền thuê cho bọn họ một khách sạn ở bên cạnh trường thi, để cho bọn họ thích ứng với hoàn cảnh trước, cùng đi có thêm mười bạn học cùng thi ở bên này.

Lục Hoài Chuẩn vì tiện cho bản thân thực hiện vài việc vào đêm hôm, trộm thuê thêm một căn phòng khác.