Chinh Phạt

Chương 37





Đến giữa trưa thì mỗi người đều lóp ngóp leo lên bờ trong trạng thái mệt mỏi, tuy đã ở dưới nước đến ba tiếng đông hồ nhưng mỗi người trung bình cũng chỉ bắt được tầm 100 con, các đội trưởng và thành viên vòng tròn lãnh đạo thì khá hơn với số lượng cá 1000 đến 2000 con. Tất cả đều mong chờ để xem số cá của Hội trưởng, chỉ thấy ba người hội trưởng nhẹ nhàng lên bờ mà chẳng mang theo con cá nào cả, buồn cười nhìn vẻ mặt thất vọng của các thành viên trong hội, Ngọc Văn, Mikari và Gikuya đưa tay xuống mặt biển và kéo lên thứ gì đó.
Ràooooo!....
Ba túi lưới khổng lồ những cá là cá được kéo lên khiến tất cả trợn mặt há mồm. Sau khi giao ọi người kiểm tra số lượng thì Ngọc Văn xoay người về hướng các thành viên đang đứng và trầm giọng nói:
-Mọi người thể hiện những điều từ sáng đến giờ khiến ta cảm thấy rất thất vọng, công hội ta tạo ra là để mọi người hình thành sự đoàn kết, tinh thần đồng đội, cuộc thi này vì sao ta không cho các ngươi bắt những loài khác mà cứ phải là loài cá sống tập thể Michi.... Là để các người nhìn thấy và học hỏi sự đoàn kết của loài cá này, nhưng xem ra việc này đã thất bại. Thông báo ọi người luôn, nếu chiều nay mà mỗi người trong hội không có được trung bình 1000 con Michi thì chúng ta xuất phát trở về thành phố và tất cả, tất cả đều chịu hình phạt.
Cả công hội đông đảo hàng triệu người bỗng trở nên trầm mặc, không phải vì sợ hãi hình phạt mà bởi những lời quở trách của hội trưởng khiến tất cả cảm thấy xấu hổ. Những người trẻ tuổi nơi đây đang chìm trong những suy nghĩ thì đột nhiên Ngọc Văn cao giọng gầm lên:
-NÓI CHO TA – CÁC NGƯỜI CÓ PHẢI NHỮNG KẺ VÔ DỤNG KHÔNG?!....
-KHÔNGGGGGG!.......
Tất cả hét lên dữ dội, sau đó quyết liệt đối chọi với ánh mắt của Ngọc Văn. Lời nói đột ngột của Hội trưởng khiến họ trở nên tỉnh táo và lấy lại tinh thần, các thành viên trong hội đã nhận ra mình cần làm gì, đó là hành động chứ không phải ngồi đó tự trách. Nhìn các thành viên khí thế hừng hực như muốn đun sôi cả vùng biển lạnh giá thì Ngọc Văn mỉm cười ôn hòa, cậu lên tiếng:
-Khí thế tốt lắm nhưng cũng cần nghỉ ngơi đã, mọi người mệt mỏi rồi, 3h chiều nay chúng ta sẽ tiếp tục săn cá, số cá hiện tại thì mọi người nghĩ ra món gì ngon để các bạn nữ trở về thành phố lấy nguyên liệu đến đây chế biến.
Tất cả đều trầm ngâm, khí hậu lạnh thế này thì:
-SÚP CÁ MICHI SIÊU BỎNG LƯỠI!....

Nghe tất cả hét lên thì Ngọc văn xoay người tạo một thông đạo quay về thành phố. Các thành viên nữ trong công hội dưới sự trợ giúp thổi lửa hì hục của các thành viên nam đã hoàn thành món súp nóng hổi thơm phức.
Lúc này đã là 2h trưa, mọi người sau khi thõa mãn vị giác thì hiện tại đang ngồi thành một vòng thật lớn quanh hội trưởng và nghe Ngọc Văn giới thiệu những chuyện trên trời dưới đất, vô cùng xa lạ đối với họ. Ngọc Văn rất thích không khí quây quần như thế này trong hội, cậu nói với mọi người:
-Mọi người khi bắt cá Michi có cảm thấy điều gì không?.
Yuuno – một thành viên của Sát đội hơi cau mày lên tiếng:
-Tôi có cảm giác rất quen thuộc nhưng không biết rõ là điều gì hoặc nhớ là đã gặp nơi đâu.
Tất cả mọi người cũng gật đầu hưởng ứng sau đó chờ đợi Ngọc Văn trả lời.
-Là chuyển động của dòng Chakra trong tự nhiên.
Nghe Ngọc Văn nói thì tất cả đều ồ lên, rất nhiều người với trí tuệ nhạy bén và sắc xảo hai mắt sáng lên, họ như đã hiểu điều gì đó từ trong ám chỉ của Ngọc Văn. Mọi người đều xì xầm bàn tán, tất cả bắt đầu tụ lại thành nhóm với nhau và trao đổi về việc làm thế nào để hoàn thành thử thách này tốt nhất. Biết mọi người đã hiểu ra bí ẩn trong đó, Ngọc Văn cũng không nói thêm gì nữa, xoay người cậu lặng ngắm mặt biển lấp lánh.
Thời gian đã là 3h chiều, các thành viên tạo thành từng nhóm chứ không rời rạc như lúc đầu. Lao xuống mặt nước lạnh lẽo và âm hàn, họ sử dụng gợi ý của Ngọc Văn rồi tìm ra phương pháp bắt cá Michi hiệu quả nhất cho nhóm của mình. Sasuke và một thiếu nữ tóc tím cột thành hai bím dài vô cùng dễ thương đang tạo thành một nhóm bắt cá với hiệu suất rất cao, cả hai lượn vòng quanh bầy cá rồi liên tục đưa tay bắt cá vứt vào trong lưới. Sasuke và cô gái phối hợp vô cùng ăn ý như đã luyện tập từ rất lâu. Nhìn túi cá đã được một phần ba, Sasuke ra hiệu cho cô đến cạnh mình và nói:
-Em làm tốt lắm Miku, chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục.
-Em… em không mệt chúng ta tiếp tục đi,… anh là chủ lực của đội mà,… em không muốn…

Miku cuống quýt nói, nghe thế Sasuke cười lên rồi nói một cách dịu dàng:
-Đừng lo, đằng nào thì Thám đội của thầy Kakashi cũng chịu phạt rồi, chúng ta lên bờ nghỉ một chút rồi xuống lại cũng không muộn. xem da em tái hơn rồi này.
Sasuke nói rồi cầm bàn tay của Miku áp vào trong đôi tay mình khiến cô bớt lạnh. Miku mặt đỏ bừng đến sắp nhỏ máu, ngay lúc này những tiếng nói vang lên:
-Oa a…. Đội trưởng Mặt Sắt lãng mạn chưa kìa.
-Nói gì thế thằng ngu, Sát đội chúng ta nổi tiếng về gì không nhớ sao?.
-Phương châm của sát đội “Tình yêu, tình yêu, tình tình yêu”.
-Lũ khốn, không thấy tụi bây đang phá đám hội phó cua Miku à.

Nhìn những thành viên dưới trướng đang bàn tán về mình và Miku làm Sasuke mặt mày đỏ lên. Nhìn qua Miku thì cậu thấy cô đang vân vê ngón tay rất bối rối. Các thành viên Sát đội nhìn tình cảnh của hai người thì mắt sáng như đèn pha đồng thời nở nụ cười ác quỷ chính hiệu, tất cả đồng thanh hô lên:
-HỘI PHÓ MUÔN NĂM!... HỘI PHÓ PHU NHÂN MUÔN NĂM!...

Một thành viên khác giả giọng ẻo lả nói:
-CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ CHÚC PHÚC CHO HAI CHÚNG TÔI,… HÍC!...
-HỘI PHÓ VĨ ĐẠI!,… CHÚC HAI NGƯỜI VẠN NĂM HẠNH PHÚC!.... SINH CON NGHÌN ĐỨA!..
….
Tiếng hò hét đinh tai nhức óc của các thành viên Sát đội truyền đến khu vực lân cận làm các đội khác cũng chú ý đến nơi này, tiếng trêu chọc vang lên cả một góc vùng biển. Sasuke lúc này đã không còn đỏ mặt nữa mà mặt cậu tím lại một cách khủng bố:
-Tụi bây…. Tụi bây quả thật,… CÂM HẾTTTTTTTTT!.....
-Oa ha ha… Hội phó đáng sợ quá…
Tất cả uốn éo người và lặn mất khỏi tầm mắt Sasuke đang thở hồng hộc. Lúng túng gãi đầu, Sasuke xoay sang nói với Miku đang cúi thấp:
-Xin lỗi,… mấy tên này làm em hoảng sợ… anh…
Nhìn bộ dáng túng quẫn của Sasuke thì Miku bật cười vui vẻ, đây là lần đầu tiên cô thấy Sasuke thể hiện bộ dạng đáng yêu này. Cách đây năm năm hai chị em Miku và Arin được Sasuke và Gaara cứu từ trong hang ở của bọn Samurai tại khu tạp dân trên đảo Ác quỷ. Được đi theo hai người, Miku và Arin dần trở thành chỗ dựa tinh thần của Sasuke và Gaara sau những giờ phút đắm chìm trong biển máu. Cách đây hai năm Miku đã được bổ nhiệm làm thành viên thứ 9 của Sát đội, cùng thời gian đó Arin cũng trở thành người thứ 7 trong Thám đội. Trong hai năm sống bên cạnh Sasuke, Miku rõ ràng hơn ai hết về tình cảm của mình dành cho cậu, cô yêu Sasuke tha thiết nhưng cậu mỗi ngày đều chìm đắm trong chiến đấu và giết chóc, điều này làm cô rất đau lòng.
Lúc trên bờ Miku được Ngọc Văn dặn dò về việc giúp đỡ Sasuke dần thoát ra khỏi những ý niệm đâm giết, Ngọc Văn cũng nói rằng cô nên bày tỏ cảm xúc mình với cậu ta, đôi khi có những việc bất ngờ ập đến khiến bản thân hối hận không kịp. Nghe ra sự động viên của Ngọc Văn, Miku đã lấy hết dũng khí và yêu cầu được đi chung với Sasuke. Quả nhiên khi nghe Miku nói thế thì Sasuke vô cùng vui sướng và vất hết các thành viên khác trong đội đi chung với cô.
Miku ngẩng mặt lên nhìn Sasuke nói rất kiên định và nghiêm túc:

-Em yêu anh, Sasuke, em rất yêu anh.
Cái nhìn mãnh liệt và lời nói kiên quyết của Miku làm Sasuke sững sờ, lúng túng xoay đầu đi chỗ khác, Sasuke nói:
-Làm sao,… bây giờ không phải là lúc,… em cũng biết….
Nghe ra sự chần chờ của Sasuke thì Miku thất vọng xoay người lướt về trên bờ. Trong đại dương mênh mông, xanh thẳm được chiếu sáng le lói bởi vách băng, Sasuke nhìn bóng lưng nhỏ bé, cô đơn đang run rẩy và mỗi lúc một xa của Miku, tim cậu đau đớn mạnh mẽ. Không hề suy nghĩ gì nữa, Sasuke bước đến nắm tay Miku và kéo cô vào lòng. Ôm Miku thật chặt, cậu thì thào bên tai cô:
-Anh cũng thế, yêu em hơn tất cả, đừng đi như thế, anh yêu em – Miku,…
Hạnh phúc thật lớn để cho Miku bật khóc thút thít trên vai Sasuke. Cậu siết chặt hơn tấm vai nhỏ bé, và vuốt nhẹ trên đầu cô, nói những lời yêu thương và an ủi. Trong đại dương lạnh lẽo, hai bóng người lặng ôm nhau hưởng thụ những tia ấm áp của người mình yêu.
-Hôn đi!... Hôn đi!... Hôn đi!....

Những âm thanh vang lên khắp bốn hướng khiến cả hai bừng tỉnh, Miku đẩy Sasuke đang cười ngây ngô vì hạnh phúc bất ngờ, mặt cô đỏ bừng khi hàng triệu thành viên của Sát đội đang bọc lấy hai người và rì rầm câu “Hôn đi” như niệm thần chú thôi miên. Sasuke lúc này cũng đã tỉnh lại từ vui sướng, nhìn mọi người đang chọc ghẹo cả hai, cậu gầm thét rượt đuổi chung quanh khiến tất cả nháo thành một bầy.
Ngọc Văn nhìn Sasuke đang vui vẻ với các thành viên trong Công hội thì mỉm cười hài lòng. Thù hận trong lòng Sasuke đã hoàn toàn được tan đi kể từ khi cậu yêu Miku, bây giờ Sasuke đã ở vào trạng thái bán Tiên nhân, chỉ cần có thời gian cho cậu tích lũy và nén Chakra lại thì Sasuke sẽ trở thành một Tiên nhân chân chính. Nhìn về phương hướng của Kakashi bên Thám đội và Gaara bên Vệ đội, Ngọc Văn biết cũng đã đến thời điểm làm cho hai người bọn họ tìm đến hạnh phúc của bản thân sau đó lột xác linh hồn và đạt đến cảnh giới bán Tiên nhân.
Cách nơi Công hội Ngọc Văn tổ chức thử thách thứ nhất hơn 30000km có một đoàn thuyền hơn 9000 chiếc đang lao vùn vụt trên mặt biển hướng đến nơi này, tất cả chúng đều hình thù tà ác, quái dị có chiều cao hơn 500 mét, duy nhất con thuyền nằm chính giữa cao đến 2000 mét và dài 10000 mét đồ sộ như một dãy núi.