Chương 21: Nhan Vô Song.
“ Vâng, đoàn trưởng, thế giới này phân ra đại khái gồm có Tâm Pháp, Bí Pháp và Vũ Kỹ . Tâm Pháp dùng để tu luyện, Bí Pháp là những kỹ năng đặc biệt, còn về Vũ Kỹ nói ngắn gọn chính là những chiêu thức phát ra . Mỗi loại đều có phân cấp giống nhau, Phàm Cấp, Thánh Cấp, Thần Cấp và Tiên Cấp, mỗi loại còn phân ra theo Cửu Tinh, Man Thiên Qúa Hải mà ta vừa truyền cho ngài có đẳng cấp là Thần Cấp Tam Tinh, coi như cũng khá lợi hại rồi đấy “ .
Đá Ma Thần giải thích, còn Lâm Quân gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu .
“ Hệ thống, mấy vụ này sao ta không biết ? “ .
“ Vì chủ ký sinh ngu đó, mấy cái này chỉ là kiến thức thông thường, chú em không chịu đọc sách, cứ chạy lung tung còn hỏi “.
Dừng chút, Hệ Thống lại nói : “ Thật ra Thiên Nhãn nếu chú em tăng cấp lên thì cũng có thể nhìn là biết được “ .
“ Khi nào có thể tăng cấp ? “.
“ Về chuyện đó thì chỉ khi nào đủ điều kiện hệ thống sẽ tự nói “ .
“ Hừm hừm “.
Lâm Quân nghe vậy cũng đành bó tay, hắn quay sang hỏi hai hòn đá :
“ Mọi người có biết Triệu Hồi Sư tìm ở đâu không ? “ .
“ Đoàn trưởng, ngài tìm Triệu Hồi Sư làm gì ? “.
Đá Thiên Sứ hỏi . Trong truyền thuyết, Triệu Hồi Sư đều là những tên mạnh mẽ tới biến thái, chưa nói tới thực lực tự thân mạnh cỡ nào, nhưng chỉ riêng đám sinh linh mà bọn hắn triệu hồi tới cũng đủ làm người khác đau đầu .
“ Để hiến tế “ .
Lâm Quân đáp, hắn còn nhớ nếu muốn tăng cấp chức năng Triệu Hồi Bảo Kê thì còn cần một cái linh hồn Triệu Hồi Sư Lv20 thì phải, Lv mặc dù là thấp thật, nhưng cho đến nay Lâm Quân vẫn chưa nghe thông tin gì về Triệu Hồi Sư .
“ Đoàn trưởng, có lẽ ngài phải thất vọng rồi, sau khi Hồn Giới tan vỡ, đã không còn Triệu Hồi Sư xuất hiện “ .
“ Hồn Giới ? “ .
Lâm Quân cau mày hỏi, sau khi nghe Đá Thiên Sứ kể xong thì hắn cũng đành tắc lưỡi bó tay . Thì ra Triệu Hồi Sư vốn là một nhánh của những người tu luyện có chữ Hồn trong đẳng cấp, là một chức nghiệp đặc hữu chỉ duy nhất nhân loại có thể tu luyện được . Triệu Hồi Sư thường thường sẽ phải câu thông với Hồn Giới, một nơi mà Triệu Hồi Sư đầu tiên tạo ra để giam giữ linh hồn những sinh linh đ·ã c·hết . Nghe nói để đánh giá năng lực của Triệu Hồi Sư thì phải dựa vào tỷ lệ câu thông của người đó với Hồn Giới, và xem xét đẳng cấp cũng như số lượng linh hồn được triệu hồi ra .
Sự kiện Hồn Giới biến mất cũng chính là do một t·ai n·ạn, nghe đồn bên trong Hồn Giới có giam giữ một linh hồn siêu mạnh mẽ của một vị thần tiên, sau khi cái linh hồn đó lấy lại được ký ức và thực lực thì đã phá nát cả Hồn Giới, dẫn tới các linh hồn được triệu hồi ra đều phản loạn, cắn ngược lại chủ nhân của chúng, do đó dẫn tới chức nghiệp Triệu Hồi Sư đã hoàn toàn biến mất .
Nhưng dù sao, Hệ Thống dám phát nhiệm vụ, nói rõ đâu đó vẫn còn Triệu Hồi Sư . Lâm Quân cũng có một chút suy nghĩ như vậy, hắn muốn nâng cấp cái chức năng triệu hồi của mình, nếu không cứ triệu hồi thêm vài tên như hai hòn đá này khéo tăng xông mà c·hết mất .
Đoàn người vừa nói chuyện linh tinh vừa gấp rút lên đường .
Vô Song Học Viện nằm tại một vị trí khá dị, là một ngọn núi bay trên trời, xung quanh nó có tới hơn mười quốc gia, hạ cấp, trung cấp hay cao cấp đều có . Lâm Quân muốn tới đó phải đi xuyên qua Tống Quan, xuyên qua Phong Thần quốc, tiếp theo xuyên qua Nam Lăng Đế Quốc mới tới được Vô Song Học Viện . Đường bọn hắn di chuyển cũng đều là đường biên giới, toàn rừng cây mà không thấy một tòa thành nào .
Trưa hôm ấy, trong lúc dừng lại để nghỉ ngơi thì Đá Ma Thần có hỏi Lâm Quân : “ Đoàn trưởng, tóm lại là ngài muốn đi đâu vậy ? Sao không nói để chúng ta mở lỗ đen xuyên qua cho nhanh “ .
Lâm Quân vừa nóng vừa có chút mệt mỏi, nghe vậy thầm mắng mình ngu ngốc, vì sao không nhớ tới mấy tên bên cạnh Lv gấp 3 4 5 lần Lâm Quân hắn, vì sao phải đi ngựa chi cho mệt .
“ Biên giới Nam Lăng Đế Quốc rồi tới Vô Song Học Viện “ .
Đá Thiên Sứ nghe vậy cười khổ : “ Ra là ngài đi học, sao ngài không nói sớm, chúng ta có thể giúp ngài xuyên thẳng qua từ Tống Quan tới bên cạnh Vô Song Học Viện luôn cơ “ .
“ Sao mấy người không hỏi ? “ .
“ Ây da, thì chúng ta nghĩ đoàn trưởng ngài muốn đi du lịch “ .
“ Đệch “ .
…………..
Nhắm mắt lại, mở mắt ra thì Lâm Quân đã thấy mình đứng ở một chỗ giống như mà một hòn đảo nhỏ, xung quanh bốn bề là nước biển, tiếng sóng biển rì rào, tiếng gió thổi qua kèm theo hơi nóng . Ngẩng đầu nhìn lên cao cao, là tổ hợp hơn mười ngọn núi lớn bay lơ lửng, mười ngọn núi có to có nhỏ, nhưng tất cả đều tỏa ra một khí tức trông có vẻ rất thần thánh .
“ Điều này thật phi Logic “ .
Lâm Quân lẩm bẩm nói, tình cảnh trước mắt nom thật hùng vĩ, hắn không thể nào tưởng tượng ra được sẽ được thấy một cảnh hoàng tráng như vầy, dù chưa biết Vô Song Học Viện là thế nào, nhưng chỉ cần nhìn thấy thế này Lâm Quân đã có tâm hướng về nó .
“ Thì ra đây là Vô Song Học Viện của Anh Hùng Vực, thiệt nhớ ngày xưa “ .
Đá Thiên Sứ cũng nhìn trời cảm thán, hồi còn là Thiên Sứ, hắn cũng từng đi học đấy .
Bên cạnh hắn Đá Ma Thần không nói nhưng cũng nhìn lên, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì .
“ Được rồi, chúng ta tới khá sớm, hiện tại còn khoảng 20 ngày nữa mới là đợt tuyển sinh, hiện tại ta làm gì ? “ .
Lâm Quân quay qua hỏi Trương Quan, lão già này hiện tại còn đang há mồm đứng bên cạnh, còn chưa kịp định thần . Lão không ngờ bên cạnh tể tướng đại nhân có nhân vật mạnh mẽ như vậy, búng tay một cái mở lỗ đen, búng tay cái thứ hai lão đã xuyên qua cái quãng đường mà cần tới 20 ngày để di chuyển, đời lão chưa thấy gì chấn động như này .
“ Trương lão, sao thế ? “ .
Lâm Quân quơ tay trước mặt Trương lão, lúc này lão mới hoàn hồn, cười khổ nói :
“ Tể tướng, hiện tại chúng ta chỉ có thể nghỉ ngơi tại chỗ, chờ Vô Song Học Viện mở ra “ .
“ Là vậy à ? Có vẻ hơi nhàm chán nhỉ “ .
Lâm Quân ngáp một cái, biết thế hắn ở Tống Quan quốc nghỉ ngơi, chờ tới còn một ngày thì bay tới cũng không muộn .
Lúc này, đột nhiên Đá Thiên Sứ nói :
“ Đoàn trưởng, hình như chúng ta có khách “ .
Vừa nói dứt thì trước mặt Lâm Quân lại xuất hiện một lỗ đen, từ đó một thân ảnh yểu điệu bước ra . Thân ảnh này là một cô gái, mặc một bộ quần áo màu trắng toát, nửa trên mặt che một cái mặt nạ, chỉ để lộ ra đôi môi anh đào .
“ Người tới là ai ? “ .
Đá Ma Thần hỏi, từ nó sát khí um tùm dâng lên .
“ Ồ, là một hòn đá, vì sao lại mạnh như vậy nhỉ “ .
Cô gái lẩm bẩm nói, rồi nhìn xung quanh, cho tới khi nhìn thấy Lâm Quân thì hai mắt nàng đột nhiên trở nên cuồng nhiệt .
“ Chàng trai, ngươi muốn gia nhập Vô Song Học Viện hả ? “ .
Cô gái hỏi Lâm Quân, xem sát khí từ Đá Ma Thần tỏa ra như không .
Lâm Quân nhìn cô gái kỳ lạ, tự hỏi mình quen cô ta à . Nhưng hắn vẫn gật đầu .
“ Đúng vậy, cô nương “ .
Đồng thời Lâm Quân còn mở Thiên Nhãn .
“ Ting, trên người đối phương có thần vật, Thiên Nhãn mở ra thất bại, cần nâng cấp mới có thể xem xét “ .
“ Chàng trai, nếu vậy đi theo ta nhé, ta giúp em gia nhập Vô Song Học Viện lập tức “ .
Cô gái lại cười nói .
Lâm Quân ngược lại còn có chút đề phòng, cô gái này hắn không nhìn thấu, xem như là một nhân vật nguy hiểm, không biết cô ta có mục đích gì .
“ Đoàn trưởng, cô ta là Bất Bại Vũ Đế, đã hơn một nghìn tuổi “ .
Đá Thiên Sứ truyền âm nói, nó không sợ cô gái trước mắt, chỉ sợ liên lụy tới đoàn trưởng .
“ Vãi, một nghìn tuổi ? Còn không phải ta phải gọi bà nội “ .
Mồ hôi trên trán Lâm Quân tự nhiên chảy ra, vậy mà khi nhìn cô gái hắn còn có chút suy nghĩ “ xxoo “ ai dè người ta đã lớn như vậy .
Thấy Lâm Quân không đáp, cô gái nói tiếp :
“ Chàng trai, còn không mau theo ta ? “ .
“ Đa tạ cô nương, tại hạ muốn chờ ở đây, chờ Vô Song Học Viện mở ra “ .
Lâm Quân không rõ mục đích cô gái nên từ chối, trong mắt Lâm Quân cô gái này trở nên rất nguy hiểm .
“ Chàng trai … “ .
Cô gái còn muốn nói tiếp, nhưng Đá Ma Thần đã động nộ, con hàng này dám không đặt hắn vào mắt, dám bỏ qua tồn tại như Ma Thần ở đây .
“ Mụ già kia, đừng hòng dụ dỗ đoàn trưởng, một ngàn tuổi còn không biết xấu hổ à ? “.
Tiếng nói vừa vang lên, cô gái mặt mũi đột nhiên cứng lại, nàng nhìn qua Đá Ma Thần, hai ánh mắt bốc hỏa, người dám bảo nàng già, dám bảo nàng lớn tuổi, còn chưa sinh ra đâu .
Cô gái không nói mà nhìn chằm chằm Đá Ma Thần, rút một thanh kiếm ra, khí tức khủng kh·iếp tỏa ra từ người nàng dâng lên, suýt nữa ép Lâm Quân quỳ xuống đất .
“ Khoan đã, có gì từ từ nói “ .
Lâm Quân hét lên, Đá Ma Thần đúng là ngu, đánh nhau tại địa bàn của Vô Song Học Viện, không sợ người ta chém à . Nếu cô gái này có quan hệ cùng Vô Song Học Viện thì càng tệ nữa . Cái nhiệm vụ gia nhập Vô Song Học Viện của hắn còn không phải ngâm nước .
“ Ma Thần, ngươi dừng tay cho ta “ .
Lâm Quân thấy hai người vẫn nhìn đểu nhau thì hô lên .
Đá Ma Thần ngập ngừng trong chốc lát thì cũng dừng tay, thu lại sát khí . Còn cô gái liếc sang Lâm Quân, cũng thu kiếm lại .
Không khí trở nên im lặng, trong nháy mắt còn hơi xấu hổ .
“ Chị gái, …. À thật ra chị là ai ? “ .
Để bớt xấu hổ, Lâm Quân hỏi .
Cô gái có chút hài lòng khi Lâm Quân gọi nàng là chị, nàng cười nói :
“ Tự giới thiệu, ta là Nhan Vô Song, Đại Trưởng của Vô Song Học Viện, thế nào ? Có muốn đi theo Đại Trưởng ta không ? “ .
“ Hử, Đại Trưởng ? Chức danh sao là lạ vậy “ .
Lâm Quân thầm nghi hoặc, hắn không biết là cô gái đã tự bỏ chữ “ Lão “ ra, có cái chữ đó nghe thế nào cũng cảm thấy già già .
Lâm Quân ngẫm nghĩ một chút, nếu là thật thì theo cô gái này cũng chẳng có hại gì, vì vậy bèn nói :
“ Em sẽ theo chị, nhưng còn cái chuyện tuyển sinh của Học Viện thì ? “ .
“ Em cứ yên tâm, chỉ cần theo chị, mấy cái đó chị lo được “ .
Cô gái nở một nụ cười thật tươi, lộ hai hàm răng trắng bóc, nụ cười của nàng nhẹ như gió xuân, Lâm Quân nhìn mà có chút ngẩn ngơ .
………
“ Ma Thần, tao biết con hàng này có mục đích gì rồi ? Đoàn trưởng là Song Tu Thể “ .
“ Hả ? Thiên Sứ mày nói thật chứ ? Chúng ta không thể xem xét đoàn trưởng, sao mày biết là Song Tu Thể ? “ .
“ Mày không để ý thấy ánh mắt con nhỏ đó nhìn đoàn trưởng trông như động đực sao ? Vả lại mày không chú ý thấy, đoàn trưởng ngày càng đẹp trai à ? “ .
“ Khặc, khặc, con nhỏ láo toét, dám nhúng chàm đoàn trưởng, tao phải ngăn lại “ .
“ Ê khoan, nó là Vũ Đế nha, mày không nghĩ đoàn trưởng chúng ta có phúc à ? “ .
“ Nhưng mà, tao ghét nó, nó dám coi thường tao “ .
“ Nếu vậy, hừ hừ, chúng ta quay phim nó, uy h·iếp nó, bắt nó theo khuôn phép “ .