Chính Chủ Trở Về, Thế Thân Muốn Nghỉ Hưu Sớm

Chương 14: Tôi muốn gặp Hằng Thời




Ở cách cô không xa, Hằng Thời ngồi trên ghế bố, nghiêm túc cùng nhân viên của tập đoàn Hằng thị họp online.

Đám nhân viên chỉ thấy lâu lâu tầm mắt của ông chủ thường hay không đặt trên màn hình video mà hướng ra bên ngoài, còn chỉ nhìn một hướng.

Thông qua video bọn họ biết ông chủ đang ở trên du thuyền, ra biển hưởng thụ kỳ nghỉ. Đối với việc ông chủ bỗng nhiên muốn nghỉ ngơi, tất cả bọn họ đều cảm thấy vô cùng khó tin. Mặc dù ông chủ không phải người cuồng làm việc, đặc biệt là bốn năm nay ông chủ đi làm đều theo quy luật dưỡng sinh, bởi vì đời sống chăn gối phong phú nên trên người luôn mang theo cảm xúc yêu đời... Cái này chắc chỉ có bản thân ông chủ là không rõ. Nhưng nói đi du lịch thì lại không có.

Dạo này họ đều nghe phong thanh người yêu cũ của ông chủ trước kia trở về, cho nên ông chủ là đang đi cùng người ta?

Thứ khiến cho ông chủ làm việc cũng không tập trung chắc không thoát khỏi người đó đâu nhỉ?

Hằng Thời không biết một đám người ở trước mặt mình đang âm thầm bát quái. Hắn quả thật là đang phân tâm.

Trước kia hắn luôn không chú ý, hoặc có lẽ là do Hạ Quý Linh luôn ở bên cạnh hắn, không hề tạo ra chút gập ghềnh nào nên hắn không có nghĩ rằng cô đặc biệt ở đâu. Lúc này đây, sau khi ý thức được cô muốn chấm dứt với mình, rời xa mình, Hằng Thời cứ như bị đánh tỉnh ngộ. Tỉnh ngộ rồi mới nhận ra ánh mắt mình dành cho cô nhiều như vậy. Kể cả việc chăn gối ngày càng hài hòa và mĩ mãn, đó cũng là kết quả của việc hắn có cảm tình với cô đi.

Người ta nói tình dục dựa trên tình yêu mới mang lại sự thăng hoa lớn nhất, xem ra không phải giả.

...

Thời điểm Hằng Thời đang bận tổng kết lại nội tâm thì có một người đang rất nhớ thương hắn.

Lục Tư Nhiên lúc này đã bắt đầu tiến vào đoàn làm phim để tiến hành quay bộ phim đầu tiên của cô ta sau khi chính thức ký hợp đồng với Sao Kim.



Vốn dĩ nên là chuyện vui, đặc biệt là khi thấy thái độ của nhà sản xuất cũng như những nhân viên trong đoàn đối với mình, Lục Tư Nhiên thỏa mãn không nói nên lời. Nhưng ở thời điểm cô ta đắc ý nhất đó, lại muốn càng nhiều hơn nữa, ví dụ như để Hằng Thời đến thăm ban mình, cô ta biết trước đây Hằng Thời cũng hay đi thăm ban cho Hạ Quý Linh, cô ta cũng không thể kém được thì cô ta chợt phát hiện mình không thể liên lạc được với anh.

Năm ba mười lần đều là gặp trợ lý của Hằng Thời, Lục Tư Nhiên bắt đầu không thể bàng quang được nữa.

Cô ta là người yêu của Hằng Thời, vì cái gì muốn gặp hắn còn phải thông qua trợ lý???

Cô cũng không phải ả tình nhân tiện nghi kia!

Ngẫm đến thái độ trước đó Hằng Thời, Lục Tư Nhiên vừa giận vừa bất an cắn móng tay vừa cầm điện thoại gọi đi, quyết tâm phải giải quyết cho bằng được gã trợ lý khốn kiếp, lần nào cũng lấy lý do thoái thác không cho cô gặp Hằng Thời.

Khốn kiếp! Đợi mà xem! Cô muốn sa thải tên trợ lý không biết điều đó!

Sau mấy tiếng tu tu, đầu kia bắt điện thoại cũng không chậm, âm thanh của trợ lý không mặn không nhạt nhưng lẩn quẩn một tia không tình nguyện chút nào vang lên: "Alo, cô Lục."

"Tôi muốn gặp Hằng Thời."

Lục Tư Nhiên cảm thấy đã quá đủ rồi, cô ta không muốn lằng nhằng dong dài với trợ lý nữa, vừa bắt đầu đã nói ra mục đích của mình, còn bằng giọng điệu ra lệnh.

Nhưng ông trời chính là cứ thích đối nghịch với cô ta. Sau khi nghe cô ta nói xong, trợ lý chần chừ không trả lời liền.

Ở bên kia điện thoại, trợ lý biểu tình quả thật rất miễn cưỡng, đầy mặt không kiên nhẫn. Đành chịu thôi, đảm bảo là ai một ngày cứ bị quấy rầy năm ba mười lần xem có buồn bực không. Sự làm phiền của Lục Tư Nhiên còn ảnh hưởng đến công việc của hắn nữa. Nhưng cố tình sếp không muốn gặp cô ta, lần nào cũng đẩy cho hắn đối phó. Làm nô lệ cho tư bản, trợ lý chỉ còn cách cắn răng mà nghĩ ra trăm cách thoái thác.