Chim Sẻ Ban Mai

Chim Sẻ Ban Mai - Quyển 1 Chương 23: Vũ khúc phong thổ biến ảo 2





Vì sao lại phát sinh ra cái sự tình này


Tôi mặt ê mày ủ cầm bảng ghi danh Mông Thái Nhất đưa, hướng đến cầu thang phòng học mà đi


Không biết hắn nghe được tin tức Kim Ánh Minh tham gia hội thiên văn ở nơi nào, còn một hai quả quyết nhất định là “bên trong có quỷ”, cưỡng ép dụ dỗ tôi đi tham gia . Mà cái tên Kim Ánh Minh kia vẫn tỏ ra dửng dưng như bình thường, nhìn thấy tôi cầu cứu, ánh mắt một chút phản ứng cũng không có, tốt xấu gì tôi cũng từng là ân nhân cứu mạng của Linh a!


Ai…………..tại sao gặp phải Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất, tôi chẳng gặp được cái chuyện tốt gì


“Việt…..Việt Mỹ” Tôi nhìn thấy trên hành lang có người đang nói chuyện với nhau. Gì? Người cùng nàng nói chuyện không phải là Bắc Thần Tinh sao?


“Thu Thu, đã lâu không thấy, gần đây có khỏe không?” Bắc Thần Tinh vừa nhìn thấy tôi cũng rất thân thiết chào hỏi


“Ừ………..”


“Thu Thu, gần đến giờ học rồi, cô đi đâu?” Việt Mỹ cũng mỉm cười nhìn tôi


“Tôi…….tôi muốn tham gia vào câu lạc bộ thiên văn…..” Tôi thật sự không biết nên giải thích lý do tham gia như thế nào


“Câu lạc bộ thiên văn?” Bắc Thần Tinh cười nói “Con gái sao lại giống nhau như vậy, Việt Mỹ mấy ngày hôm trước cũng ầm ỹ đòi tham gia”


“Tôi………….” Việt Mỹ qua về tôi nở nụ cười “Đúng vậy a, Thu Thu, tôi cũng muốn tham gia câu lạc bộ thiên văn, nhưng nếu ghi danh một mình sẽ rất ngượng, hay là chúng ta cùng đi!”


Việt Mỹ vô cùng thân thiết khoác tay của tôi, vẫy tay chào từ biệt Bắc Thần Tinh



“Tôi nhìn thấy rồi nha…………” Việt Mỹ hướng về tôi nhăn mặt làm mặt quỷ


“Nhìn…….nhìn thấy cái gì……….” Tôi có chút mù mờ


“Chuyện giữa trưa cô và Mông Thái Nhất ở sân trường a, tôi và rất nhiêu bạn học đều thấy…………..”


“Không……..” Nghe thấy Việt Mỹ nói, mặt của tôi đột nhiên phát hỏa, “xoát” một cái đã ửng hồng. Lần này mặt mũi của tôi đã bị hắn quăng ra Thái Bình Dương


“Ha ha, cô nha, dám giấu diếm quân tình không báo. Trước đây nhiều lần tôi đã bao che giúp cô, có phải là cô vụng trộm hẹn hò với hắn….”


“Không……không………..” Nếu mà nói nữa, tôi và Mông Thái Nhất nhất định sẽ trở thành vụng trộm chạy đến giáo đường


“Yên tâm………….tôi sẽ không nói cho người khác biết! Ngày hôm qua tôi từ “xướng K” đi ra lúc mười hai giờ tối còn nhìn thấy Mông Thái Nhất ở cửa công viên , tôi còn lo lắng hai người xảy ra chuyện. Trời lạnh như vậy mà hắn còn đừng chờ, nhưng hôm nay các người lại ân ái như vậy, tôi cũng có chút đỏ mắt a……….” Việt Mỹ căn bản không cho tôi cơ hội giải thích “Nhưng mà cô phải cẩn thận, Mông Thái Nhất ở trường học cũng được rất nhiều người hoan nghênh……………..”


Lời nói kế tiếp của Việt Mỹ một chữ tôi cũng chưa nghe, tôi chỉ nghe được………….


Mông Thái Nhất luôn ở công viên chờ tôi?


Hắn thật sự đã đợi cho đến mười hai giờ?


Nhưng………..nhưng chính miệng tên kia luôn nói không phải, chẳng lẽ chuyện hắn bị cảm buổi sáng cũng vì nguyên nhân này?!


“Các người tìm người? Hay ghi danh?”


Lúc tôi lấy lại tinh thần, đã đên cửa phòng trước cầu thang


“Thượng Hà Hi!?” Tôi ngạc nhiên lên tiếng


“Nếu là tìm người, xin nói tên cho tôi biết, nếu đến ghi danh, cũng xin nói tên” Nàng tựa hồ không để ý đến chúng tôi đang nhìn nàng ngẩn người


“Ừ, ghi ghi…………..danh!” Việt Mỹ kéo tôi ngồi xuống


“Cô quen cô ta?” Việt Mỹ thừa dịp Thượng Hà Hi xoay người lặng lẽ cúi đầu hỏi tôi


“Ách…………gặp, gặp qua một lần” Tôi vội vàng vùi đầu ghi ghi


“Việt Mỹ, Ma Thu Thu, hoan ngênh các bạn gia nhập hội thiên văn. Thứ tư tuần sau lúc 8 giờ tối là cuộc họp trao đổi lần đầu của hội, nhớ phải xem kỹ bảng thông báo”


“Như vậy là xong sao?” Việt Mỹ hỏi ra thắc mắc của tôi. Thì ra vào hội lại dễ dàng như vậy, tôi còn tưởng phải thông qua một cuộc thi thật khó nữa chứ


“Nếu không cô nghĩ thế nào?” Thượng Hà Hi ngẩng đầu nhìn chúng tôi “Hứng thù là yêu cầu duy nhất để gia nhập hội thiên văn. Nếu như đã không có hứng thú, thì ánh trăng và ngôi sao cũng không có cái gì khác biệt, không phải sao?”


“…………………….”


“Ừ, chúng tôi………..cuộc họp tuần sau của hội chúng tôi…………sẽ đến đúng giờ……….” Tôi hết sức xấu hổ cùng Việt Mỹ cùng nhau chạy trối chết


“Thật đáng tiếc, không thấy Hà Ảnh Nguyệt…………..”


“A?” Lời nói đột nhiên thót lên của Việt Mỹ làm cho tôi không rõ ý nghĩ của nàng


“Chính là hội trưởng Hà ẢNh Nguyệt” Việt Mỹ nắm lấy tay tôi “Cô ấy là biểu tượng phẩm chất của Hayakawa, chẳng những là người trong tứ đại gia tộc, nghe nói cô ta còn là một cô gái thiên tài, 16 tuổi đã được trao giải thưởng danh giá nhất của sở thiên văn quốc gia. Hơn nữa, nghe nói ở cùng cô ấy nhưng cảm thấy được gió xuân, trường học có rất nhiều nam sinh thầm mến cô ta……………….”


Tứ đại gia tộc?! Cô gái thiên tài??!!Tôi đột nhiên nhớ lại câu chuyện “Kim Hà Bắc Thượng” mà Bắc Thần Tinh đã từng đề cập. 16 tuổi đã nhận được giải thưởng danh giá nhất của sở thiên văn quốc gia. Thật là lợi hại a!


“Ma Thu Thu, cái hội thiên văn quái quỷ kia thật sự là họp lúc 8 giờ tối?” Mông Thái Nhât rất không tín nhiệm tìm tôi xác định một lần nữa


“Làm sao lại họp lúc 8 giờ tôi a, buổi tối tôi rất bận. Cái hội chuột gia nhập thật kì quái, ban ngày không họp, lại chờ đến tối mới họp?”


Gạt người, tôi ở trong lòng nho nhỏ phản bác hắn. Rõ ràng lão nhân gia như hắn bởi vì vấn đề mặt mũi có chết cũng không nguyện ý cùng Kim Ánh Minh tham gia một hội


“Quên đi, Sẻ con, tôi sẽ không dạy cô nên như thế nào theo dõi chuột chết kia nữa, đối với cô mà nói đó cũng là một khó khăn lớn, nhưng vì thắng lợi của chúng ta, ngày đó cô nhất phải thề sống chết theo dõi đến cùng, biết không?”


Mông Thái Nhất vừa vỗ lên bả vai gầy yếu của tôi, lại tỏ ra hiên ngang lẫm liệt như là đưa tôi đi tra khảo!!


“Mông…………..Mông Thái Nhất, tôi không………….không thể , không tham gia……………” Tôi cố gắng phản kháng lần cuối, không biết vì sao, trong lòng tôi luôn hoang mang rối loạn


“Cô thử xem xem……………” Hắn giơ nắm tay lên, để cho tôi đem lời nói nuốt trở về


Trời ơi! Tại sao lại cố tình cho tôi gặp phải cái tên Ma Vương ngang tàng này!!