Chiến Thiên

Chương 950: Thông Thiên nhận chủ




Chậm rãi giang rộng hai tay, Trịnh Hạo Thiên tựa như muốn ôm cả thiên hạ vào trong lòng.

Mà cùng với tư thái này của hắn, một cỗ lực lượng không thể hình dung được từ trong cơ thể hắn tràn ra. Cỗ lực lượng này giống như một con quái thú vô cùng khủng bố, thôn phệ tất cả mọi thứ xung quanh hắn, bao gồm cả thiên địa linh lực....

Trịnh Hạo Thiên nheo mắt lại, khóe miệng hắn chợt nở một nụ cười mỹ mãn.

Cảm thụ được chân khí linh lực sung mãn tới cực điểm trong cơ thể và cảm giác đặc biệt đối với hoàn cảnh ngoại giới. Hắn biết, mình rốt cuộc cũng bước ra một bước cuối cùng, tấn thăng cảnh giới tông sư chân nhân rồi.

Tự thành thế giới, một thế giới đặc biệt hoàn toàn dựa vào lực lượng bản thân hắn mà hình thành.

Đây chính là lực lượng đặc biệt thuộc về tông sư, ngưng luyện ra một thế giới hoàn toàn thuộc về mình.

Trong thế giới này, kẻ ngoại lai sẽ bị áp chế lực lượng cực lớn, cho dù là đại linh giả đỉnh phong cũng sẽ trở nên yếu đuối giống như trẻ con vậy.

Vô tận kiếm hải đại trận, tuy cũng có thể tự thành thế giới, nhưng nếu đem ra so sánh thì đúng là chênh lệch như trời với đất.

Đương nhiên, nếu như là cường giả cấp bậc tông sư tu luyện trận pháp chi đạo, học tập Vô tận kiếm hải, thì có thể phát huy uy lực của kiếm hải tới cực hạn chân chính, thậm chí còn có thể gia cố thế giới của bản thân tới một mức độ không tưởng.

"Ầm...."

Đột nhiên, một tiếng nổ lớn từ phương xa truyền tới.

Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc quay đầu lại nhìn, trên người Thông Thiên chân nhân phóng thích ra kim quang đầy trời. Vầng kim quang này cũng có uy năng ngưng tụ thế giới, mà lúc này, vầng kim quang này đang ẩn ước chống đỡ lực lượng mà hắn phóng thích.

"Trịnh huynh, chúc mừng ngươi tấn chức tông sư." Thông Thiên chân nhân khẽ cười, nói.

Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu một cái, nói: "Đa tạ Thông Thiên huynh tương trợ, Trịnh mỗ cảm kích vô cùng.

Lần này có thể một bước lên trời, tấn chức tông sư, công lao của Thông Thiên chân nhân có thê rnói là không thể không kể tới. Nếu như không có hắn xuất thủ chống đỡ công kích của thần đan tông sư, Trịnh Hạo Thiên vị tất đã có thể gặng gượng tói thời khắc cuối cùng.

Hơn nữa, nếu không có tin tức hắn cung cấp, Trịnh Hạo Thiên thậm chí ngay cả sự tồn tại của thần đan cũng không biết, lại càng không cần nói tới chuyện kích phát phượng hoàng chi hỏa, luyện hóa thần đan.

Thông Thiên chân nhân chậm rãi lắc đầu, nói: "Trịnh huynh quá khách khí rồi. Có thể tận mắt nhìn thấy phượng hoàng niết bàn trùng sinh, chính là nguyện vọng lớn nhất của lão chủ nhân khi còn sống. Chỉ đáng tiếc...." Hắn thở dài một tiếng, nói: "Chỉ đáng tiếc, lão chủ nhân không thể tận mắt nhìn thấy."

Trịnh Hạo Thiên khẽ cúi đầu thở dài, nói: "Đáng tiếc, vị thần đan tông sư kia cũng quá ương ngạnh."

Dựa theo bản ý của hắn, cũng không phải là muốn luyện hóa toàn bộ thần đan.

Bởi vì khi hóa thân thành phượng hoàng, hắn cũng cảm ứng được bản thân đã vượt qua đại môn tấn chức tông sư rồi. Bởi vì hỏa diễm quanh người hắn đã có được uy năng ngưng tụ thành thế giới.

Mà thần đan tông sư kia mặc dù khi đối diện với phượng hoàng thì cóvẻ yếu đuối, nhưng đó là bởi vì bị cấm chế trời sinh. Nếu như đối diện với tông sư chân nhân khác, hắn tuyệt đối có thể phóng tay đánh một trận.

Bất quá, khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy tiếc hận chính là, từ khi sinh ra thần trí, thần đan cũng không muốn quay về với quá khứ nữa. Cho dù có mất mạng, nó cũng nhất quyết không chịu cúi đầu trước biến thân phượng hoàng của Trịnh Hạo Thiên.

Thông Thiên chân nhân như cười như không, nói: "Hắn từ đan dược mà nhập linh, vượt qua bao nhiêu gian khổ trắc trở mới có thể đạt tới trình độ ngày hôm nay. Cho nên đương nhiên là ý chí kiên định, kiên quyết tiến tới, tuyệt đối không muốn quay về điểm khởi đầu rồi."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng vừa động, nói: "Thông Thiên huynh, ngài đang trách ta luyện hóa nó hay sao?"

"Không." Thông Thiên chân nhân lắc đầu, nói: "Lão phu chỉ cảm thấy có chút đáng tiếc mà thôi. Bất quá, nếu thần đan như vậy không thể giải trừ cấm chế trong cơ thể, lại gặp phải quái thai có phượng hoàng chân thân như ngươi, có ngã xuống cũng là thiên kinh địa nghĩa."

Tuy mất mạng là một vị tông sư cường đại, nhưng vẻ mặt Thông Thiên chân nhân vẫn không biến đổi chút nào.

Đại linh giới, quả nhiên là một thế giới tàn khốc nhất. Tôn chỉ là chân lý duy nhất Ở nơi này chính là cường giả làm vua, mạnh sống yếu chết.

Trầm ngâm trong chốc lát, Trịnh Hạo Thiên chậm rãi nói: "Thông Thiên huynh, hiện tại ngươi có tính toán gì không?"

Thông Thiên chân nhân bật cười, nói: "Dựa theo ước định, nếu ngươi có thể luyện hóa thần đan, đồng thời tấn chức tông sư, thì lão phu cũng nên nhận ngươi làm chủ nhân rồi."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng kích động. Cho dù là hiện giờ hắn đã ngang hàng với đối phương, nhưng bất luận là kẻ nào, một khi nghe được một pháp khí chi linh nói với mình những lời này, đều khó có thể lạnh nhạt cho đặng.

"Bất quá...." Trong con ngươi Thông Thiên chân nhân đột nhiên lóe lên một tia tinh mang, nói: "Trước khi nhận chủ, lão phu muốn lĩnh giáo uy lực của phượng hoàng chi hỏa một chút, không biết Trịnh huynh có đáp ứng hay không?"

Trịnh Hạo Thiên trong lòng trầm xuống, bình tĩnh nói: "Được, Thông Thiên huynh, mời."

Nếu như Thông Thiên chân nhân đã khiêu chiến, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối sẽ không phòng thủ bất chiến.

Huống chi, trong lòng hắn cũng đang muốn xem xem, lực lượng của mình rốt cuộc đã cường đại tới mức nào rồi. Khi đối diện với cường giả đồng giai khác thần đan tông sư, hắn có thể phát huy bao nhiêu thực lực.

Thông Thiên chân nhân cười lớn một tiếng, kim quang trên người đột nhiên tăng vọt.

Vào giờ khắc này, tất cả kim quang đều hóa thành lợi tiễn sắc bén, bắn về phía Trịnh Hạo Thiên như phô thiên cái địa.

Loại kim quang bắn phá quy mô thế này cũng chẳng hề thua kém kiếm hải đại trận của Vạn Kiếm tông chút nào, bởi vậy mới có thể thấy được. Khi thực lực đạt tới một mức độ nhất định, thì các công pháp kỳ thật cũng tương thông lẫn nhau.

Từng cỗ từng cỗ lực lượng khổng lồ phả vào mặt. nếu như là trước kia, điều duy nhất Trịnh Hạo Thiên có thể làm được chính là hóa thân thành Huyết Quang kích, viễn độn bỏ chạy. Nhưng lúc này, hắn lại bất động thanh sắc, nhẹ nhàng vung tay lên.

Lập tức, ở trước mặt hắn xuất hiện một tấm quang mạc khổng lồ.

Quang minh....

Đây là lực lượng quang minh thuần thúy, phảng phất như ở trong thế giới này, trừ quang minh là tồn tại ra, không một thứ gì khác có thể tồn tại.

Vô tận kim quang vừa va chạm với quang mạc liền lập tức bị tịnh hóa sạch sẽ. Mà vầng quang mạc này, thậm chí đến cả lay động một chút cũng không có. Bạn đang đọc truyện được copy tại

"Hay."

Hai mắt Thông Thiên chân nhân sáng ngời, nhưng trong lòng lại âm thầm cảnh giác.

Không ngờ Trịnh Hạo Thiên lại không sử dụng tới hỏa diễm phần thiên của phượng hoàng, mà chỉ phóng thích lực lượng quang minh của hắn, hơn nữa còn cường đại như thế.

Thân hình Thông Thiên chân nhân nhoáng lên một cái đã hóa thân thành một kim sắc viên cầu, hung hăng xông vào bên trong thế giới quang minh.

Lúc này, không chỉ riêng kim quang trên người mà ngay cả bản thể cũng trực tiếp xông thẳng vào.

Tuy quang mang có uy lực vô biên, nhưng khi chiếu lên bản thể của Thông Thiên chân nhân, trừ một chút quang điểm bạch nhũ sắc sắc bắn ra như, không ngờ chẳng có chút tác dụng nào nữa.

Lực lượng quang minh, có thể tịnh hóa vạn vật, nhưng khi một loại vật chất vượt quá cực hạn mà nó có thể tịnh hóa thì cho dù quang minh cường đại hơn nữa cũng chẳng có tác dụng.

Trịnh Hạo Thiên hừ nhẹ một tiếng, hắn không hề tránh né, đột nhiên đánh ra một quyền.

Một quyền đánh ra, trên nắm tay hắn cũng lóe lên một tia quang mang huyết sắc. Ở đỉnh nắm tay thậm chỉ còn thoáng nhô ra, giống như một thanh Huyết Quang kích nho nhỏ vậy.

"Ầm...."

Sau một tiếng nổ lớn, Trịnh Hạo Thiên cùng Thông Thiên chân nhân cùng bị chấn ngược về phía sau.

Bản thể của Thông Thiên chân nhân chính là Thông Thiên sáo trang cường đại. Kiện pháp khí được tạo nên từ bảy bộ kiện này có được năng lực cận chiến ẩu đả vô cùng cường hãn.

Đây chính là đặc điểm lớn nhất của tất cả pháp khí. Lực sát thương và sự cường hãn của bản thể bọn hắn, cho dù là yêu thú tông sư cũng không thể sánh bằng.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên cũng có chút đặc biệt. Hắn đã luyện thành thần binh luyện thể, dung hợp cơ thể với tuyệt thế hung binh Huyết Quang kích làm một. Mức độ cường hãn thân thể tuyệt đối không thua kém gì Thông Thiên chân nhân cả.

Sau khi liều mạng, Thông Thiên chân nhân cười dài một tiếng, thân hình lóe lên một cái, lại một lần nữa xông tới.

Trịnh Hạo Thiên cũng mở lớn hai mắt, nghênh đón không chút yếu thế.

Khi cận chiến, hai người bọn hắn cũng phóng thích thế giới lực cường đại nhất của mình. Hai loại lực lượng bất đồng này va chạm, giằng co, triệt tiêu lẫn nhau không ngừng.

Không gian xung quanh cũng liên tục xuất hiện lực lượng dao động kỳ dị, thậm chí còn xuất hiện rất nhiều khe nứt không gian bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Những cái khe này chớp động hàn quang dày đặc, giống như một con quái thú đang há to miệng, chờ con mồi tự động mắc câu.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên cùng Thông Thiên chân nhân lại chẳng hề để tâm tới hoàn cảnh ác liệt này, cứ thoải mái đánh nhau loạn xạ. Bởi vì những cái khe nứt này chẳng thể khiến bọn hắn thương tổn, mà ngược lại còn bị thân thể cường hãn của bọn hắn chấn nát.

Có một số khe cứ như vậy biến mất, mà có một số khe lại biến thành vô số mảnh nhỏ, trở thành tồn tại càng nhỏ hơn.

Sự cường đại của tông sư đã được thể hiện hoàn toàn, cho dù khe nứt không gian cũng biến thành gân gà, không hề có chút tác dụng gì.

"Ầm ầm...."

Tiếng bạo tạc không ngừng vang lên, đại chiến say xưa một hồi, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên xuất ra cả song quyền.

Ở trên hai cánh tay của hắn, chớp động lực lượng quang minh và hắc ám.

Khi hai cỗ lực lượng này kết hợp làm một, không gian trước mặt cũng xảy ra biến hóa cực lớn.

Một thế giới giống như hắc động, hư vô hoàn toàn, đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn hắn, giáng xuống đầu Thông Thiên chân nhân.

Sắc mặt Thông Thiên chân nhân khẽ biến. Kim quang trên người hắn chớp động, kích phát ra đủ loại thủ đoạn, nhưng khiến hắn cảm thấy kinh hãi chính là, vô luận công kích của hắn có cường đại hãn cỡ nào, cái hắc động này cũng có thể thôn phệ hoàn toàn mà không hề suy chuyển chút nào.

Hơn nữa, hắn còn ẩn ước cảm ứng được, ở trên người Trịnh Hạo Thiên không ngờ lại có thêm một cỗ khí tức cường đại, không hề thua kém hơn hắn chút nào.

Tâm niệm xoay chuyển thật nhanh, hắn lập tức hiểu được.

Lúc này xuất thủ, đã không chỉ là Trịnh Hạo Thiên, mà còn có cả lực lượng của Mộng Yểm.

Thở ra một hơi thật dài, Trịnh Hạo Thiên không khỏi nản lòng thoái chí.

Trịnh Hạo Thiên thậm chí ngay cả tới phượng hoàng chi hỏa cũng chưa từng thi triển, cũng có được thực lực không thua kém hắn rồi.

Nhân vật như vậy, đã có tư cách tiếu ngạo thiên hạ, đồng thời trở thành chủ nhân của hắn rồi.

Thân hình nhoáng lên một cái, hắn đã thối lui như bay, thu liễm kim quang quanh người lại.

Trịnh Hạo Thiên dừng tay, tất cả hắc động trước mắt lập tức tiêu tán.

Thông Thiên chân nhân nghiêm nghị nhìn đối phương một cái, rồi vái một cái thật sâu.

"Thông Thiên, bái kiến chủ nhân...."