Ngồi bên cạnh Thanh Long nhìn Bạch Hổ Đông Nghi bộ dáng kinh ngạc của hai người nói.
" Ngu ngốc, đó là phu nhân mua cho hai người các ngươi ".
Bạch Hổ Đông Nghi nhìn kiếm trong tay người luyện võ ai không thích có một cây bảo kiếm chứ. Hai người cầm bảo kiếm đứng dậy quỳ một chân xuống nói.
" Thuộc hạ đa tạ tiểu thư / phu nhân ".
" Đứng lên đi ".
Nàng lên tiếng nàng chỉ là cảm thấy thanh kiếm này phù hợp với hai người bọn họ cho nên mua mà thôi sẵn tiện là vật đính ước trước cho họ mà thôi. Tư Đồ Thiên Tuyết cười nhẹ nghiên người dựa vào ngực Đông Phương Huyền Phong.
Hắn nhìn nàng đến vẻ mặt của nàng sủng nịnh đưa tay xoa tóc nàng.
Ngay lúc này đây cách cửa phòng lại mở ra lần nữa Hoàn các chủ bước vào theo sau còn có thêm ba người nam tử.
Không ai khác chính là Độc Cô Dật, Bắc Đường Tử Mạc và Bắc Đường Dực.
Bọn hắn cũng tới tham gia đấu giá như do đi trễ quá nên các phòng khác đã đầy hết rồi. Đúng lúc này Hoàn các chủ đi ra nói cho bọn hắn còn có một phòng chưa đầy sẽ dẫn bọn hắn lên còn người trong phòng có đồng ý hay không là phụ thuộc vào bọn hắn.
Cho nên bọn hắn đi lên theo thử xem vận may không ngờ khi vào phòng nhìn đến mấy người trong phòng bất ngờ.
" Hoàn các chủ đây là ý gì? ".
Tư Đồ Thiên Tuyết giọng nói lạnh nhạt hỏi.
Hoàn các chủ nghe Tư Đồ Thiên Tuyết nói cười nhẹ mở miệng.
" Nguyệt các chủ, Hàn cung chủ lão phu không biết hai vị có thể để cho ba người này ngồi cùng phòng được hay không. Lão phu cũng là hết cách rồi các phòng khác cùng dưới đại sảnh đều kính chỗ hết rồi chỉ còn lại phòng chủ hai vị là còn không biết...".
Nàng nhìn ba người Độc Cô Dật đằng sau lưng Hoàn các chủ ba người này nàng gặp qua họ là cùng trên biển một đường đi đến Thiên Phổ quốc cùng họ lúc ở cảng biển nhìn đến.
" Được " Tư Đồ Thiên Tuyết mở miệng đáp ứng.
Đột nhiên ở phía dưới cũng đã bắt đầu đấu giá món vật thứ hai: “ Các vị, đây là vật thứ hai chúng ta bán đấu giá, thần dược có thể chữa khỏi vết thương do đao kiếm gây ra, giá khởi điểm là năm lượng bạc!”.
Mấy người Tư Đồ Thiên Tuyết tiếp tục hướng dưới lầu nhìn. Ba người Độc Cô Dật gật đầu với Hoàn các chủ đi đến chỗ ngồi còn trống ngồi xuống.
Dưới lầu liên tục vang lên tiếng ra giá đã lên tới ba mươi lượng bạc.
"...".
" Năm mươi lăm lượng bạc ".
" Bảy mươi lượng bạc " một giọng nữ tử vang lên giọng nói lạnh nhạt.
" Tiểu thư người cũng muốn đan dược này sao " Thu Hạ nghe tiểu thư nhà mình lên giá bèn hỏi.
" Không ".
Nàng còn thiếu đan dược sao, tất nhiên là không chỉ là nàng thấy bọn họ ra giá quá chậm nên giúp một chút mà thôi.
Đông Phương Huyền Phong ôn nhu nhìn nàng sủng nịnh cười. Hắn làm sao không biết Tuyết Nhi đang nghĩ gì nàng muốn chơi thì tùy nàng vậy.
Tiền sao hắn không thiếu huống chi nàng cũng có không thua kém hắn.
Bắc Đường Dực nghe đến họ nói như vậy tò mò Nguyệt các chủ không mua tại sao lại ra giá hắn không hiểu à.
Mà Độc Cô Dật và Bắc Đường Tử Mạc nhìn đến bộ dáng ngốc nghếch của Bắc Đường Dực lắc đầu.
Thầm nghĩ bọn hắn sao có thể ở chung một chỗ với người ngốc nghếch lâu như vậy cơ chứ. Bọn hắn còn nghe ra ẩn ý trong đó vậy mà Bắc Đường Dực lại ngẩn ngơ suy nghĩ.
Thời gian dần trôi qua món đấu giá thứ ba đi qua Tư Đồ Thiên Tuyết nhàm chán nằm trong lòng ngực Đông Phương Huyền Phong nhắm mắt muốn ngủ.
Đông Phương Huyền Phong điều chỉnh lại tư thế của mình làm cho nàng nằm thoải mái hơn.
Lúc này từ bên trong vật đấu giá thứ tư được mang ra.
“Các vị, vật bán đấu giá tiếp theo là cây đã có nhiều năm Bích U thảo, mọi người đều biết Bích U thảo tính âm hàn, đối với người thân trúng hàn độc là vô cùng tốt! Giá khởi điểm là một trăm lượng hoàng kim!” mỹ nhân áo lam chỉ vào cây cỏ xanh biếc trên bàn nói.
Mà Tư Đồ Thiên Tuyết nhắm mắt nằm trong lòng Đông Phương Huyền Phong vừa nghe đến ba từ Bích U thảo đã từ trong lòng hắn nhìn xuống bên dưới.
Đúng là Bích U thảo một vị thuốc để giải hàn độc mà người đời chỉ biết Bích U thảo đối với người thể hàn là giải dược mà không biết Bích U thảo lại là một trong ba vị thuốc quan trọng để giải hàn độc.
Mà Bích U thảo kia mang hàn tính cực kỳ hiếm thấy, nó là một trong năm loại có hàn tính mạnh nhất, Bích U thảo này, nàng nhất định phải có!
Mọi người nghe thế đều vô cùng mất hứng, giá khởi điểm đã một trăm lượng hoàng kim, hơn nữa một trăm lượng hoàng kim này đối với một số gia tộc cũng khó khăn càng không nói mọi người ngồi bên trong đại đường.
Ngay khi tất cả mọi người đang nhìn nhau, một đạo thanh âm từ tính dễ nghe vang lên: “ Hai trăm lượng hoàng kim” thanh âm này ôn nhu đến cực điểm, không giống Đông Phương Huyền Phong bá đạo lãnh liệt, trầm tính tà tứ Chỉ cần nghe giọng nói cũng làm cho người ta cực kỳ thoải mái, như vậy chắc khuôn mặt cũng tuấn mỹ.
Tư Đồ Thiên Tuyết thoáng suy nghĩ, sau đó cũng liền mở miệng, “Ba trăm lượng hoàng kim”, nam tử ở một gian phòng khác nghe thấy thanh âm trong trẻo lạnh lung của Tư Đồ Thiên Tuyết, ngón tay thon dài ngừng lại một chút, nhưng liền nói: “ Bốn trăm lượng”
“Năm trăm lượng…”, nàng cũng không có lùi bước liền mở miệng.
“Bảy trăm lượng…”
“…”,thanh âm Tư Đồ Thiên Tuyết cùng với thanh âm nam tử ôn nhuận kia liên tiếp vang lên, không ai nhường ai, làm cho tất cả mọi người ở bán đấu giá các hoảng sợ, giá từ một trăm lượng hoàng kim đã lên tới ba vạn tam ngàn lượng.
“Vị cô nương này, tại hạ cần Bích U thảo này để cứu người, nếu cô nương có thể nhường Bích U thảo cho tại hạ, tại hạ liền đáp ứng cô nương một cái điều kiện, như thế nào? “, nam tử kia ngẩn người hồi lâu, thanh âm thoáng đình trệ một lát, sau đó mở miệng nói, thanh âm không có chút phẫn nộ hay phập phồng.
“Năm vạn lượng hoàng kim”, Tư Đồ Thiên Tuyết sau khi hắn nói xong không có lên tiếng trả lời, mà là tiếp tục ra giá.
Sau đó nam tử không nói gì nữa trong phòng đấu giá chỉ còn lại tiếng nói của Tư Đồ Thiên Tuyết.
Vị mỹ nhân áo lam trên đài liền ngây dại, nàng ở Bán đấu giá các này đã nhiều năm, Bích U thảo này dĩ nhiên là trân quý, nhưng giá lên tới bốn vạn lượng hoàng kim, nàng không dám tưởng tượng, lập tức mở miệng nói: “ Năm vạn lượng hoàng kim lần một …Năm vạn lượng hoàng kim lần hai… Năm vạn lượng hoàng kim lần ba … Một khi đã như vậy, Bích U thảo này sẽ thuộc về khách quý phòng chữ thiên thứ nhất.”