Chiến Thần Vương Gia Sủng Vương Phi Bảo Bối

Chương 2




Cô tỉnh dậy,cảm giác được mình đang ở địa phương vô cùng chật hẹp, lại có lực cơ hồ muốn đem cô đẩy ra ngoài. Chợt, cô cảm thấy thật lạnh rồi lại như được bọc trong chăn ấm,cô choàng mở mắt. Rồi có một bàn tay to lớn chạm vào người cô nhưng lại đau tựa như bị nhéo vậy,làm cô đau phát khóc (không phải vì tỷ ấy yếu đâu mà là vì tỷ ấy đang ở trong cơ thể trẻ sơ sinh đó! Bí mật,bây giờ tỷ ấy chưa biết mình xuyên đâu!!!). Đang định buông một câu chửi thề nhưng tiếng phát ra lại là tiếng khóc ""Oa...Oa..."" của đứa trẻ.Bà vú lên tiếng:

"" Chúc mừng vương phi, là một tiểu quận chúa vô cùng kháu khỉnh!"" rồi khẽ cúi người hành lễ với người đang nằm trên giường,bước đi nhẹ nhàng đến cửa, một tay cẩn thận ôm cô,một tay mở cửa,miệng nói:"" Chúc mừng vương gia,là một..."" Chưa hết lời thì đã có một thân ảnh chạy vào,cùng với đó là tiếng nam nhân vang lên tựa hồ rất gấp gáp.""Nhược Nhi!Nhược Nhi của ta! Nàng có sao không? "" Đó là một nam nhân khoảng 30 tuổi, lúc chạy vào mặt mang đầy vẻ lo lắng cùng vui mừng. Bà vú khẽ mỉm cười rồi cũng đi theo nam nhân kia đi vào.

Bây giờ cô mới nhìn lại, xung quanh cô là 3 con người "khổng lồ" với 3 nét mặt khác nhau.Còn nơi cô đang ở...Cái gì thế này?! Căn phòng này được trang trí như trong những bộ phim cổ trang mà cô thường xem?! Mọi người ở đây cũng đều mặc đồ cổ trang?!Nam nhân lại để tóc dài?Cô thử vươn tay lên lại thấy cả người nặng nề,không có sức,chỉ vươn được một tí nhưng cũng đủ để cho cô nhìn thấy đây là một bàn tay trẻ em mà còn là trẻ mới sinh. Chẳng...Chẳng lẽ cô lại xuyên không.Shit! Xuyên vào đâu không xuyên lại xuyên còn xuyên vào một tiểu oa nhi mới sinh?Cô nhớ lúc đó đang rút súng thì bị cứa vào tay,rồi chảy máu ; máu lại vô tình rơi vào chiếc vòng.Sau đó thì có hào quang màu trắng bao bọc lấy cơ thể của cô.Rồi bây giờ cô lại ở đây.""Shit "" Cô không nhịn được chửi thề ( tg: Tỷ chửi thề nhiều thế?/LHN: lắm chuyện *lườm*), cô đọc trong truyện thấy người ta xuyên do 1 vật thì sẽ xuyên cả thể xác lẫn linh hồn, sao mà cô chỉ xuyên mỗi linh hồn thôi vậy! Mà khoan đã,người phụ nữ trung niên kia vừa mới gọi nữ tử nằm trên giường là gì? Vương phi?!Oa! Thì ra cô là con của vương phi và vương gia nga! Mà theo thái độ của vị "phụ thân" này thì xem ra, vị "mẫu thân " này của cô rất được sủng ái a!

""Mẫu thân! Phụ thân!mặt trăng,mặt trăng chuyển đỏ a! Đỏ cứ như màu máu vậy!!!"" Một giọng nói trong trẻo vang lên,sau đó là thân ảnh của một nam hài chừng 3,4 tuổi chạy vào. Tiểu nam hài này thật suất a!Lớn lên chắc chắn sẽ trở thành một đại mĩ nam a! Theo sau là một "tiểu lão tử " (ông cụ non) cũng có một gương mặt yêu nghiệt chẳng kém.

""A! Tiểu muội muội! tiểu muội muội! Oa! Đáng yêu a!"" Tiểu nam hài reo lên khi thấy cô, nét mặt tràn đầy sự phấn khích cùng mừng rỡ.Nam hài đằng sau bây giờ mới cất tiếng,hỏi:

""Mẫu thân, phụ thân, hai người đã đặt tên cho tiểu muội muội chưa?""

""A"" Đúng rồi, nãy giờ bọn họ cứ mải nô đùa với tiểu bảo bối mà quên mất việc này,nếu không phải nhi tử nhắc nhở thì họ chắc là quên mất tiêu.Sau một hồi suy nghĩ, vị "phụ thân" đáng kính nào đó lên tiếng:

""Hay như vầy, vì tiểu bảo bối ra đời vào lúc trăng có màu đỏ tựa như máu nên ta lấy tên là Lãnh Huyết Nguyệt đi.""

""Xuyên không đối với cô cũng chả sao,cô cũng không có ý kiến gì với cái tên này vì giống tên kiếp trước của cô."" Cô vừa nghĩ vừa nghe "lão cha" đặt tên cho mình.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Từ chương sau sẽ đổi cách xưng hô ""cô"" thành ""nàng "" nhé!

Nữ chính trong truyện thế thôi chứ trẻ con lắm