Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 2602





Anh em nhà họ Hồ phẫn nộ tức giận, lời nói của Tân Trạm, khiến cho bọn họ trong chớp mắt liền nhớ lại nỗi nhục nhã lúc sáng sớm bị Tân Trạm đánh.

“Anh, hay là trực tiếp dùng tuyệt chiêu ra?” Hồ Trung nghiến răng nói.

“Thử lại lần nữa xem sao, đừng mạo hiểm, không được thì rút lui” Hồ Minh nhíu chặt lông mày, tạm thời vẫn chưa hạ quyết tâm.

Hai người lại bay lên một lần nữa.

Mà lần này, hai người bọn họ đều không đánh đến gần người Tân Trạm, mà là thi triển pháp thuật từ phía xa, dự định đánh tiêu hao.

Nhưng lần này, hai người bọn họ còn thua nhanh hơn.

Tân Trạm tùy tiện dùng chí hoả và sấm sét, dựa vào sức mạnh nguyên gốc, tiêu hao rất ít linh khí.

Mà sau khi tránh được đòn công kích của hai bọn họ, Tân Trạm đứng lại thi triển Càn Khôn di chuyển, trực tiếp dịch chuyển không gian, một lần nữa nhấc hai chân bay lên, đá hai người bọn họ xuống dưới.


“Anh, dùng chiêu đó đi” Từ trên đất bò dậy, Hồ Trung lau vết máu ở khóe miệng, vẻ mặt u ám nói.

Sắc mặt của Hồ Minh cũng rất khó coi.

Hơn nữa trước kia anh ta không hề nghĩ đến, sẽ có ngày hôm nay, bị Tân Trạm ép đến mức này, không thể không ở trước mặt nhiều người, dùng chiêu đó.

Bí mật này chính là chỗ dựa sâu nhất mà anh em nhà họ Hồ che giấu, trước kia cũng không phải chưa từng thi triển qua, nhưng đối thủ biết được bí mật này, tất cả đều đã chết hết rồi.

Hôm nay trước bao con mắt theo dõi này, sau khi dùng xong, hiển nhiên trong tay sẽ không còn quân bài nào nữa.

“Anh, gia chủ nhà họ Trần đã đồng ý với chúng ta rồi, chỉ cần giết được Tân Trạm, thắng được trận này, sẽ để chúng ta làm chủ của Diệp Châu, chút trả giá này rất đáng” Hồ Trung thúc giục.

“Vậy hãy dùng chiêu này giết nó đi.”
Hồ Minh nghiến răng, đã hạ quyết tâm.

Thủ đoạn được giấu kín, một khi dùng nó, Tân Trạm chết là điều chắc chắn, nhưng cũng không phải không có tác dụng phụ.


Đây cũng là nguyên nhân khiến anh ta vẫn luôn do dự.

“Thằng oắt này chết chắc rồi” Gương mặt Hồ Trung lộ ra nụ cười.

Lần này anh em nhà họ Hồ không bay đi, mà đứng trên một chỗ lớn.

Bàn tay của Hồ Minh lật một cái, đột nhiên tung ra một trận bàn đen kịt, anh ta cắn rách đầu lưỡi, một ngụm máu tươi vung ra xung quanh.

Trận bàn màu đen này rơi xuống mặt đất, trong chớp mắt hình thành một trận địa huyết sắc với bán hình một nghìn mét.

Hình dáng của trận địa hết sức huyền diệu, cực kỳ phức tạp.

Sau khi ánh sáng huyết sắc xuất hiện, liền tỏa ra một mùi máu tanh nồng nặc, có cả những âm thanh kêu gào của ác quỷ, không thể khống chế được truyền vào trong tai.

Điều khiến người ta thấy kinh hãi nhất chính là, ở trong pháp trận, có vô số linh khí lơ lửng giống như các vết nứt của không gian vậy, rìa những răng cưa sắc bén đó, chấn động hư ảo, sự sắc bén đó dường có có thể cắt đứt mọi thứ.

Trong nháy mắt khi trận pháp này xuất hiện, anh em nhà họ Hồ liền không hề do dự, bay vào bên trong trận pháp.

Những chiếc răng cưa xoay tròn này, có hàng trăm ngàn cái đang chém lên trên người hai bọn họ.

Anh em nhà họ Hồ phát ra tiếng hầm hừ, da dẻ bị xé toạc ra, hai người bọn họ toàn thân run rẩy, một lượng máu lớn bắn tung tóe ra, da thịt bắn bay ra ngoài..