Thú con ban đầu rất sợ hãi, đột nhiên cảm thấy đau nhói bên tai rồi bị cưỡng chế ném sang một bên thì không khỏi bàng hoàng và sợ hãi, nó hét lên thảm thiết, máu ở tai cũng chảy ra.
Thấy con mình bị nữ tu sĩ bắt nạt, thú mẹ Linh Tê lập tức nổi giận.
Nó tụ lại ánh sáng trên sừng rồi bắn về phía người phụ nữ.
Bùm!
Người phụ nữ mất cảnh giác, vừa kịp mở vòng hộ pháp đã bị linh khí đánh vào, bị đánh bay lộn nhàu mấy chục mét rồi nặng nề ngã xuống đất, khóe miệng chảy đầy máu.
“Con súc sinh này, dám đả thương em gái của tao, xem tao giết cả nhà mày”
Ánh mắt của Tiện Tử Hoắc lạnh lẽo đi, thân thể đột nhiên bay ra ngoài rồi tung mạnh ra một chưởn.
Một chưởng kia như một ngọn núi, tụ lại trên không trung rồi gào thét về phía Ngân Đề Linh Tê.
Thấy thanh thế kinh người đó, rõ ràng là muốn giết chết thú mẹ Linh Tê và năm thú con.
“Đạo hữu không thể” Trương tu sĩ sợ hãi, mặt biến sắc.
Thú mẹ Linh Tê bị thương nặng, hoàn toàn không thể né tránh trước cú đánh đầy tức giận của một tu sĩ Đỉnh Phong Cảnh Hợp Thể.
“Sợ cái gì, cùng lắm là tôi đền tiền là được rồi” Ánh mắt của Tiện Nguyệtt Tinh rất lạnh lùng, không quan tâm đến lời cầu xin của Trương tu sĩ.
Trong tiếng gầm thét, chưởng ấn như núi này bỗng nhiên nổ tung.
Với cú ra đòn này, cả nhà Linh Tê sẽ tan thành mây khói.
Trên đỉnh đầu linh thú đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Nắm chặt nắm đấm!
Tân Trạm lưu chuyển Tân Vương thể và đánh ra một quyền, hai nghìn nắm đấm chất chồng lên nhau, nặng nề dán lên chưởng ấn này.
Âm thanh ầm ầm rung chuyển trời đất, chưởng ấn lập tức nổ tung ra, linh khí dâng trào tứ phía.
“Sợ cái gì, cùng lắm là tôi đền tiền là được rồi” Ánh mắt của Tiện Nguyệtt Tinh rất lạnh lùng, không quan tâm đến lời cầu xin của Trương tu sĩ.
Trong tiếng gầm thét, chưởng ấn như núi này bỗng nhiên nổ tung.
Với cú ra đòn này, cả nhà Linh Tê sẽ tan thành mây khói.
Trên đỉnh đầu linh thú đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Nắm chặt nắm đấm!
Tân Trạm lưu chuyển Tân Vương thể và đánh ra một quyền, hai nghìn nắm đấm chất chồng lên nhau, nặng nề dán lên chưởng ấn này.
Âm thanh ầm ầm rung chuyển trời đất, chưởng ấn lập tức nổ tung ra, linh khí dâng trào tứ phía.
Bắn phá công kích của đối phương, Tân Trạm cũng rơi xuống đất mà hao mòn sức lực.
Mặt đất run lên, bởi vì sức mạnh của Tiện Tử Hoắc, vài vết nứt vỡ ra.
“Rống”
Linh Tê móng kinh hãi, nhặt lên đàn con, trốn ở phía sau Tân Trạm có chút run rẩy.
Đàn ấu thú nào cũng vô cùng sợ hãi, liên tục la hét.
“Đạo hữu, chẳng qua là linh thú mà thôi, lại phải tàn nhãn như vậy sao?” Tân Trạm nhẹ giọng nói là ai mà dám ngăn chặn tôi đây”
Tiện Tử Hoắc sắc mặt trầm xuống, cũng không ngờ rằng Tân Trạm sẽ có mặt và ngăn ông ta giết linh thú.
“Cút đi ngay cho tôi, quỳ xuống xin lỗi, nếu không tôi sẽ giết cả cậu luôn”
“Vậy thì anh liền thử xem sao.”
Trước khi Tân Trạm lên tiếng, Ngô Bình Nhi và Cung Doãn cũng đã bay tới.
Ngô Bình Nhi lạnh lùng nhìn Tiện Tử Hoắc, rút thanh trường kiếm ra.
“Tiểu đạo hữu, ba người này không phải là đệ tử từ Huyền Thú Cốc của tôi, nhưng cũng là khách quý.
Không cần phải làm tổn thương nhau ảnh hưởng đến hòa khí”.