Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 842




CHƯƠNG 842

Mặt mày của giám đốc Tào xám xịt.

Ông ta xấu hổ ngẩng đầu nhìn Vương Kiện Lai, không phải chứ? Nói sai một câu thì mất việc?

Vương Kiện Lai suy nghĩ thế nào vậy?

Giám đốc Tào vội vàng kéo tay áo của Lưu Đức Vượng, nhờ ông ta nói giúp vài câu.

Lưu Đức Vượng không hiểu chuyện gì, cũng cho rằng Vương Kiện Lai chỉ là nhất thời tức giận nên mới đưa ra trừng phạt nghiêm trọng như vậy, gương mặt nở nụ cười nói: “Ông Vương, thật ra…”

Còn chưa đợi ông ta nói xong, Vương Kiện Lai lập tức cắt ngang.

“Lưu Đức Vượng!”

“Ơ, ông Vương, ông nói.”

“Ông là tổng giám bộ phận của Star Jewelry khu Giang Nam, lại làm việc theo cảm nhận cá nhân, để mặc cậu ta sỉ nhục cấp trên, thật sự khốn nạn! Ông không có cách quản lý cấp dưới như vậy, cũng không cần làm nữa. Bây giờ tôi cắt chức vụ tổng giám của ông, cùng với cậu ta đến phòng tài vụ nhận tiền rồi cút đi.”

Cái gì???

Lưu Đức Vượng thật sự không biết nên nói gì mới được.

Ông ta và giám đốc Tào giống nhau, giám đốc Tào nói đến cùng cũng chỉ là một giám đốc nhỏ của một chi nhánh, đổi ai làm cũng được, trên thực tế ông ta cũng là mượn chức vụ của cậu Lưu Đức Vượng mới làm được chức giám đốc này.

Cắt thì cắt, không ảnh hưởng gì lắm.

Nhưng Lưu Đức Vượng lại khác.

Ông ta là nhân viên chính thức của Star Jewelry, là người có biên chế, ở công ty cố gắng hơn 20 năm mới ngồi lên được vị trí này.

Trừ phi xuất hiện sai sót nghiêm trọng, nếu không sẽ không dễ bị cắt chức.

Kết quả thì sao?

Chỉ vì một câu cự lại của cháu trai mình thì cắt chức của ông ta?

Điều này không phải quá phi lý hay sao?

Ông Vương rốt cuộc là bị điên hay bị ngốc mới làm ra hành vi không thông minh như này.

Lưu Đức Vượng cũng tức giận rồi, hét lên: “Tên họ Vương kia, ông làm người đừng quá đáng quá, Lưu Đức Vượng tôi là tổng giám bộ phận, muốn cắt chức cũng buộc phải thông qua quyết định của ban giám đốc của tổng bộ mới có thể cắt chức, ông có tư cách gì cắt chức của tôi?”

“Tổng bộ sao?”

Vương Kiện Lai mỉm cười, gọi một cuộc điện thoại, ấn loa ngoài.

Ông ta trực tiếp nói: “Phó chủ tịch Vương Kiện Lai của phân bộ khu Giang Nam, xin cắt chức của tổng giám bộ phận Lưu Đức Vượng.”

Lưu Đức Vượng cười ha hả.

“Tên họ Vương kia, ông quậy cái gì? Tôi đâu có tội gì chứ, ông cho rằng tổng bộ sẽ cắt chức của tôi sao?”

“Hơn nữa, ông ngay cả một văn bản chính thức cũng không có, dựa vào vài ba câu thì muốn cắt chức của tôi, ông cho rằng ông là gia chủ của Star Jewelry sao?”