Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 347




Chương 347

Cô không nhớ được gì nữa, chỉ biết xe nhanh chóng chạy vào làn đường, sau đó soạt một cái, bánh xe và mặt được quẹt ra một tiếng két chói tai, tiếp đó chiếc xe kì diệu chạy vào khúc cua, thuận lợi hoàn thành ôm cua.

Giang Nghĩa cuối cùng là làm sao làm được?

Dù cô ngồi trên xe thì cũng không sao hiểu được.

Cho đến khi dừng xe, Đinh Thu Huyền chưa phản ứng lại, lẳng lặng ngồi trên xe.

“Thu Huyền? Đến nhà rồi, xuống xe thôi.”

“Hả? Ờ.”

Dưới sự đỡ đần của Giang Nghĩa, Đinh Thu Huyền xuống xe đi vào nhà, mẹ vợ Tô Cầm thấy bộ dạng của con gái cũng bị dọa sợ.

“Giang Nghĩa, Thu Huyền nó sao vậy?”

“Không sao, mẹ à, Thu Huyền cô ấy hóng chút gió, hơi khó chịu tí.”

Lời vừa nói xong chỉ thấy Thu Huyền “Ợ” thốt ra một tiếng!

Tô Cầm lo lắng: “Trời ơi, con gái cưng của mẹ, con sao vậy? Từ nhỏ đến lớn con ngồi xe cũng có bị chóng mặt gì đâu, hôm nay sao lại say xe thế này?”

Ha ha, Nếu bà biết Đinh Thu Huyền ngồi trên chiếc xe khủng bố cỡ nào thì cũng không hỏi câu thế này.

Đinh Thu Huyền phất tay ý nói mình không sao cả đừng lo lắng.

Cô uống nước rồi về phòng riêng, Giang Nghĩa theo đi vào.

Đóng cửa lại.

Đinh Thu Huyền trừng mắt nhìn Giang Nghĩa, đáng thương cho Giang Nghĩa không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ vợ trừng anh.

Anh cũng không biết nói gì, ngại ngùng đứng yên đấy.

Sau khoảng chốc.

Đinh Thu Huyền hít thở sâu nói: “Nói, anh cuối cùng đã giấu em bao nhiêu chuyện?”

Giang Nghĩa đổi sắc mặt: “Hả?”

“Còn giả vờ à? kỹ thuật lái xe của anh hơi quá tốt thì phải?”

Giang Nghĩa thở phào: “Em nói kỹ thuật lái xe à? Đây là do anh học được lúc làm lính, trong đội của anh, là thao tác cơ bản nhất.”

“Thật không, bây giờ làm lính còn học cái này à?”

“Đương nhiên.”

Dù sao thì Đinh Thu Huyền đâu có làm lính bao giờ, cũng không thể đến biên giới phía tây, còn không phải Giang Nghĩa nói gì thì là thế đó à?

Nói xong cô lại nhổ thêm một tiếng “Ợ” tiếp.

Giang Nghĩa cười khổ bất lực lắc đầu, xem ra sau này không thể lái xe như vậy nữa.

Sáng sớm ngày tiếp theo, Giang Nghĩa lái xe đưa Đinh Thu Huyền đến dưới lầu công ty chính, đậu xe ở chỗ trống.

Hai người vừa xuống xe đã thấy Đinh Phong Thành tức giận xông đến.

“Đinh Thu Huyền, ai cho em lái xe của anh?” Đinh Phong Thành tức giận hỏi.