Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 2132




Chương 2132

Tất cả mọi người nhìn Phàn Thức bằng ánh mắt kinh ngạc.

Thân Lâm cũng không khỏi hé mắt, không biết trong bụng lão già này đang giấu mục đích gì.

Sau đó Phàn Thức tiếp tục nói: ‘Điều tôi để ý chỉ có một – có thể lấy thuốc giải trước khi tôi phát bệnh không.”

“Như vậy, mọi người vẫn bình yên vô sự như trước.

“Không lấy được…

Phàn Thức lạnh lùng nhìn Thân Lâm: “Không lấy được thuốc giải, vậy có nghĩa là tôi sẽ chết. Thật xin lỗi, tôi sẽ không đi tìm chết một cách vô ích. Trước khi chết, nhất định tôi sẽ kéo theo mấy cái đệm lưng, cá chết lưới rách!”

Đây là đe dọa, cũng là chứng tỏ lập trường của mình.

Kỳ thật tất cả mọi người đều có ý nghĩ như vậy, căn bản không có ai quan tâm có phải Tê Dương bị tập đoàn Hoa Thượng giết chết hay không, thứ bọn họ quan tâm chỉ là có thể lấy được thuốc giải hay không.

Thân Lâm hiểu ý của Phàn Thức, vì vậy nói: “Ông Phàn, ông yên tâm, tôi đã chuẩn bị từ hai phía rồi. Bên quận Giang Nam này tôi sẽ cướp lô hàng của y quán Nhân Trị; ngoài ra bên phía ba tôi – ông cụ, cũng sẽ dốc hết toàn lực để nghiên cứu chế tạo đợt thuốc tiếp theo. Hai bút cùng vẽ, đảm bảo ông Phàn sẽ không xảy ra chuyện.”

Phàn Thức cười lạnh một tiếng: “Phó giám đốc Thân, tôi nhắc nhở cậu một câu, không tính hôm nay thì chỉ còn bảy ngày nữa là tôi sẽ phát bệnh. Nếu trong vòng bảy ngày cậu không thể cướp được lô hàng kia, hoặc là bên phía ông cụ chưa nghiên cứu ra thuốc giải, vậy thì xin lôi, tôi có chết cũng sẽ khiến tập đoàn Hoa Thượng chết theo! Tôi nói được thì làm được.”

Ông ta nói xong thì đứng dậy một cước đá văng ghế, sải bước rời khỏi.

“Người đứng đầu” cũng đã đi rồi, đương nhiên những người khác không còn lý do gì để tiếp tục ở lại đây, cả đám đều đi theo.

Trong căn phòng hội nghị to như vậy chỉ còn lại hai anh em họ Thân.

Thân Hào nhéo mũi, vô cùng khó hiểu nói: “Rốt cuộc đám người này nghĩ sao vậy?

Mạng của bọn họ nằm trong tay chúng ta, thuốc giải duy nhất chỉ chúng ta mới có mà còn dám hô to gọi nhỏ với chúng ta như vậy sao?”

Thân Lâm cười khổ một tiếng: “Bởi vì tất cả thuốc giải đều bị Nguyễn Bình Phàm cướp mất, bọn họ cảm thấy không còn hi vọng sống tiếp nên vò mẻ chẳng sợ nứt.”

Nếu tiếp tục như vậy thì thế lực mà khó khăn lắm hai anh em bọn họ mới tạo dựng được ở quận Giang Nam sẽ sụp đổ trong phút chốc.

Chuyện này tuyệt đối không được!

Lúc này thư ký mang một cái laptop đi tới nói: ‘Phó giám đốc, ông cụ muốn trò chuyện video với anh.”

Ông cụ?

Ba?

Thân Lâm lập tức kêu thư ký đặt laptop lên bàn, sau đó chỉnh lại quần áo một chút, kéo Thân Hào ngồi bên cạnh mình, kết nối hình ảnh, kết nối video với ông cụ.

Sau khi hình ảnh được kết nối không hề xuất hiện gương mặt của ông cụ mà là gương mặt của một người phụ nữ.

Người phụ nữ này là người phụ nữ mà anh em họ Thân ghét nhất.

Em gái của Thân Lâm, chị của của Thân Hào – Thân Khả Hân!

Hai anh em vừa nhìn thấy người phụ nữ này thì suýt chút nữa đã bật dậy khỏi ghế.