Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 2068




Chương 2068

Tân Uẩn cho nàng tiên hoa ăn rất nhiều thứ tốt.

Nhưng sau khi cô bé ăn xong thì phần lớn chất dinh dưỡng đều bị hoa trên tĩnh mạch hấp thụ mất, không còn lại bao nhiêu cho bản thân.

Đồ ăn càng ngon thì hoa càng đẹp.

Dựa theo tốc độ này, ước chừng khoảng mười ngày nửa tháng nữa nụ hoa sẽ nở.

“Rốt cuộc thì những bông hoa này là món quà của ông trời hay là sự trừng phạt của ma quỷ?”

Tân Uẩn không biết.

Điều duy nhất cô ta có thể làm chính là giúp nàng tiên hoa có thể sống tốt hơn một chút, để cô bé thoát khỏi nỗi sợ và có thể sống như người bình thường.

Khi cô ta đang dạy nàng tiên hoa nói chuyện thì chợt nghe thấy tiếng hét của nhân viên ở bên ngoài sảnh lớn: “Hôm nay không bán, hay là mọi người đợi vài ngày sau lại tới nhé?”

“ối, sao mọi người có thể xông vào đây chứ?”

“Hôm nay không bán, mọi người đừng như vậy mà!”

Bụp, cửa phòng bị đẩy ra.

Hai tên lực sĩ đứng trước cửa phòng, cứ nhìn Tân Uẩn và nàng tiên hoa như thế, từ trong ánh mắt của chúng có thể nhận ra được chúng tới đây là vì nàng tiên hoa.

Dáng vẻ giống như muốn ăn tươi nuốt sống nàng tiên hoa.

Mặc dù trí não của nàng tiên hoa không được tốt, nhưng đối với sự nguy hiểm này thì cô bé nhạy cảm hơn ai hết.

Ngay lập tức, nàng tiên hoa trốn ra sau Tân Uẩn.

“Các người là ai?”

“Ra ngoài!”

Tân Uẩn không hề khách sáo, vấn đề là hai tên lực sĩ đó không hề nghe Tân Uẩn nói, chúng lao thẳng về phía nàng tiên hoa.

Nhìn tư thế này, có thể thấy chúng chuẩn bị cướp người.

Vấn đề là chúng có cướp được không?

Bọn chúng còn chưa kịp làm gì thì ‘vù, vù’, hai con dao xé ngang không trung bay tới, “bụp”, chúng đâm thẳng vào lòng bàn tay hai tên lực sĩ.

Độc ác, quá độc ác!

Hai tên lực sĩ còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đã xảy ra thì có một bóng đen đi tới từ phía sau lôi chúng đi ngay tức thì và ném chúng xuống đường.

Đến và đi mà không để lại bất cứ dấu vết nào.

Khi hai tên lực sĩ quay lại nhìn thì chẳng còn một bóng người nào cả.

Lúc đó.

Ở bên đường đối diện, Nhạc Huân ngồi trên xe chứng kiến tất cả mọi việc xảy ra trước áo rằn ri bước ra, không cần đánh, chỉ cần đứng ở một chô nào đó thì mười mấy tên lực sĩ kia đã sợ tới mức không dám đi tiếp rồi.

Nhạc Huân ở phía bên kia đường bị dọa cho một phen hú hồn: “Mẹ kiếp, đám binh lính này ở đâu ra vậy? Vừa rồi tao không hề nhìn thấy chúng!”