Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 2062




Chương 2062

Trời ơi! Anh ta đã làm gì vậy?

Phiên Hắc Long rất muốn cho mình hai bạt tai. Tại sao anh ta lại mù quáng như vậy? Không chọc vào ai khác mà lại cố tình khiêu khích một người đàn ông đáng sợ như vậy?

Tiêu rồi. Hoàn toàn tiêu tùng rồi.

Bên này, Đinh Nhị Tiến thấy Kim Ngưu quen biết Giang Nghĩa nên vội vàng nhờ anh ta giúp đỡ.

“Người anh hùng này hãy cứu chúng tôi với! Phiên Hắc Long muốn đánh chúng ân tôi.

“Hửm?”

Kim Ngưu đi đến trước mặt Phiên Hắc Long, chất vấn bằng giọng điệu hùng hồn và thô thiển: “Cậu muốn đánh đại ca của tôi à?”

Phiên Hắc Long khóc không ra nước mắt.

Anh ta muốn cố gượng cười nhưng vì quá sợ hãi nên thành ra nụ cười còn xấu hơn khóc.

“Hiểu lầm. Đều là hiểu lầm thôi.”

“Hiểu lầm?” Kim Ngưu hỏi lại: “Tôi vừa mới nghe nói cậu còn muốn kết bạn Zalo với chị dâu của tôi nữa mà?”

Phiên Hắc Long há miệng, không biết nên khóc hay nên cười mà nói: “Em chỉ muốn kết bạn thôi, thật sự không hề có suy nghĩ nào khác.”

“Kết bạn?”

Kim Ngưu giơ tay lên rồi giáng cho Phiên Hắc Long một cái tát thật mạnh khiến anh ta lập tức ngã nhào xuống đất, đầu óc thì ong ong.

Đó đâu phải là một bàn tay? Nó quả thật là một cây gậy sắt lớn!

Kim Ngưu bước tới một bước, xách Phiên . Hắc Long lên rồi ấn anh ta xuống băng ghế, sau đó cởi giày ra và đánh một trận dữ dội vào mông Phiên Hắc Long.

“Tôi cho cậu kết bạn này. Tôi cho cậu kết bạn này. Này thì kết bạn!”

“Nói đi, có còn muốn kết bạn nữa không?”

Phiên Hắc Long giống như một đứa trẻ bị ba mẹ trừng phạt. Anh ta liên tục khóc nức nở khi bị đánh: “Không kết bạn nữa. Em sẽ không kết bạn nữa đâu.”

Trận đòn tàn nhân này khiến người xem phải hoảng hốt.

Sau khi đánh xong, toàn bộ mông của Phiên Hắc Long đều nở hoa, máu tươi thấm ra quần, chảy đầm đìa.

Ai không biết còn tưởng rằng Phiên Hắc Long đang đến kì kinh nguyệt.

Kim Ngưu xách Phiên Hắc Long lên rồi lại vung tay ném thẳng xuống đất: “Hôm nay chỉ là một hình phạt nhỏ dành cho cậu mà thôi. Nếu sau này tôi biết cậu vần thích kết bạn như vậy thì tôi sẽ không bỏ qua cho cậu dễ dàng thế này đâu.”

Trời ạ! Thế này mà gọi là “dễ dàng” ư?

Rốt cuộc Phiên Hắc Long đã hiểu rõ thế nào là nỗi sợ. Bình thường anh ta đã quen bắt nạt và ức hiếp người khác, cuối cùng hôm nay cũng bị người ta trừng trị thỏa đáng một phen.

Kim Ngưu quay đầu lại nhìn đám anh em của Phiên Hắc Long, nói một cách hung dữ: “Mọi người đều cởi trần, có phải là rất nóng hay không?”

Đám đàn em kia sợ hết hồn, vội vàng chạy đi tìm áo mặc vào.