Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 2000




Chương 2000

Thân Hào không vui, nói: “Anh nói thì dễ lắm, chính mình tự đi thử xem! Tên Giang Nghĩa kia giống như Na Tra ba đầu sáu tay, mạnh không giống người thường.”

Lưu Thông nói: “Có lẽ đã đánh quá nhiều người rồi. Nếu chúng ta không thể cứng rắn được thì sao không dùng kế để giành thăng lợi?”

“Kế? Kế gì?”

Đầu óc Thân Hào cũng không thông minh, từ trước đến này đều nghĩ gì nói nấy, vừa khó chịu thì đều tìm người đi đánh nhau.

Bây giờ một chiêu đánh nhau này không sử dụng được, anh ta cũng hoàn toàn không có cách gì.

Cũng may, quản gia của anh ta vấn rất gian xảo. Bình thường Thân Hào làm không giải quyết được việc gì thì người quản gia này sẽ làm cố vấn cho anh ta, bày mưu tính kế.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lưu Thông có thể làm quản gia cho Thân Hào.

Những người khác cũng không có đầu óc nhanh nhạy như Lưu Thông.

Chỉ thấy Lưu Thông chậm rãi đi đến bên cạnh Thân Hào, ghé sát vào anh ta nói nhỏ: “Chúng ta có thể dùng chiêu mượn đao giết người.”

“Có ý gì?”

“Cậu chủ, cậu có biết chuyện quận trưởng Nguyễn ở thành phố Nam bị bệnh hay không?”

Thân Hào gật đầu: “Anh đang nói Nguyễn Bình Phàm đúng không? Nghe nói ông ấy bị bệnh lạ, không ai chữa khỏi được. Đã có mười mấy bác sĩ điều trị, đã qua rất nhiều bệnh viện nhưng không chữa khỏi. Ba tôi còn bảo tôi mang quà đến thăm xem sao nhưng tôi sợ lây bệnh nên không đi.”

“Thế nào, anh muốn Giang Nghĩa lây bệnh của Nguyễn Bình Phàm, sau đó dùng bệnh để làm hại Giang Nghĩa sao?”

Lưu Thông không nói nên lời.

Trong đầu của tên Thân Hào này thật sự là.. bên trái là nước, bên phải là bột mì, một khi lắc lên thì sẽ đặc sệt như hồ dán.

Một cậu ấm đần độn như vậy đúng là hiếm thấy.

Lưu Thông cố gắng kiên nhân nói: “Đây là dùng kế chữa bệnh, chứ không phải là kế lây bệnh.

“Vậy dùng như thế nào?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Cậu chủ, chẳng lẽ cậu không biết chuyện Giang Nghĩa biết chữa bệnh sao?”

“Thật sao, chưa từng nghe nói qua.

Lưu Thông cười nói: “Giang Nghĩa này đúng là không tầm thường. Khi anh ta còn là chiến thần đã nhận ông Tân Tử Dân của y quán Nhân Trị làm thầy, học tập y thuật nhà họ Tân, đúng là rất tuyệt.”

“Chúng ta hãy đề nghị quận trưởng Nguyễn mời Giang Nghĩa thăm khám cho ông ấy.

Thân Hào tụt hứng, nói: “Ý tưởng gì mà tệ thế? Nếu để quận trưởng Nguyễn coi trọng Giang Nghĩa, quan hệ thân cận hơn, chẳng phải chúng ta sẽ càng bất lợi à?”

Lưu Thông mỉm cười: “Nếu tôi dám để Giang Nghĩa tới thì tôi cũng đảm bảo anh ta không chữa khỏi được!”

“Đảm bảo băng cách nào?”

“Cậu chủ không biết, sau khi quận trưởng Nguyễn đổ bệnh đã từng tìm Tân Tử Dân, kết quả không chữa được. Cậu chủ nói xem, ngay cả thầy Giang Nghĩa cũng bó tay thì phận học trò như anh ta sao có thể giỏi hơn thầy?”