Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 1849




Chương 1849

“Phải.”

“Vậy anh còn nói một tiếng sau tới lấy? Anh ..có biết quy tắc không thế? Tiền đề để anh tới được căn phòng của thần là từ tầng một đánh tới tầng mười, sau đó đánh bại tất cả các cao thủ của tầng mười. Kỷ lục nhanh nhất hiện nay là một ngày của Ma Kết, anh muốn dùng một tiếng thì đánh vào? Điên rồi à?”

“Một tiếng, đủ rồi.”

Giang Nghĩa trực tiếp ném áo khoác cho anh ta, sau đó một mình đi về phía sân huấn luyện của tầng một.

Anh đi qua những người chiến đấu, đi thẳng về phía cầu thang của tầng một, có người nhìn ra dụng ý của anh, lập tức đi tới cản anh.

“Này, mới tới à? Có hiểu quy tắc không thế?

Anh không chào hỏi chúng tôi thì muốn lên tầng, sao hả, coi thường chúng tôi à?”

Giang Nghĩa không hề dừng bước.

Anh vừa đi vừa nói: “Tránh ra, tôi không có thời gian nói nhảm với kẻ yếu.”

Kẻ yếu?

Mọi người ở đây đều không vui rồi.

Lập tức có 4-5 người vây lại, bọn họ muốn cản Giang Nghĩa, nhưng bước chân của Giang Nghĩa không hề do dự.

“F*ck, giả bộ gì chứ?”

Một người vung năm đấm.

Tuy nhiên, rắc một tiếng, người đó cũng không kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, xương đã bị gãy.

Mấy người khác cùng nhau vây lại, ngay cả Giang Nghĩa ra tay như nào cũng không rõ, giống như quả bóng da, từng người bay ra.

Bụp, bụp, bụp…

Liên tiếp vài lần, người chiến đấu của tầng một, người ngất thì ngất, người bị thương thì bị thương, không ai dám lại gần một bước.

Giang Nghĩa đi tới cửa cầu thang, nói với quan khảo hạch: “Đánh bại anh thì có thể lên tầng đúng không?”

Quan khảo hạch bị dọa giật mình.

“Không không không, chỉ cần cậu chứng minh thực lực thì có thể lên tầng, không phải cứ phải đánh bại tôi.”

Khi nói chuyện, anh ta chủ động nhường đường cho Giang Nghĩa.

Đùa gì chứ, với thân thủ này của Giang Nghĩa, mười quan khảo hạch cũng không phải đối thủ, còn cần phải đánh sao?

Giang Nghĩa không thèm nhìn anh ta, đi thẳng lên tầng.

Nhìn bóng lưng đi lên tầng của Giang Nghĩa, quan khảo hạch lau mồ hôi trên trán, tự nói chính mình: “Phắc, đây là quái vật gì thế”

Cộp cộp cộp, cộp cộp oộp…

Giang Nghĩa thuận lợi đi lên tầng hai.

Chuyện xảy ra ở tầng một đã tái diễn ở tầng hai, Giang Nghĩa không tốn chút sức lực đánh bại tất cả mọi người, quan khảo hạch thậm chí ngay cả quần áo của Giang Nghĩa cũng chưa chạm vào thì bị đánh ngất đi.