Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 1699




CHƯƠNG 1699

Giang Hàn Phi xua tay: “Đã gần hồi phục rồi, cũng nhờ con có y thuật cao minh nếu không bây giờ, ba chỉ là một cỗ thi thể.”

Ông ta ngừng lại một chút rồi nói tiếp: “Trong lúc ba không có ở đây, bên Trọng Môn đã tấn công chúng ta rất dữ dội nhưng nhờ có con trấn giữ mới có thể cho lão gia Rết một bài học.”

“Với ba, với công ty, thì con đều có công rất lớn!”

“Vì vậy, dù là một người cha hay là chủ tịch thì ba vấn phải thưởng cho con vì những gì con đã cống hiến.

Nói xong, Giang Hàn Phi vươn tay: “Cảnh Minh, mang đồ ra đây.

Lưu Cảnh Minh lập tức mang một chiếc hộp gấm màu đỏ ra và đặt trong lòng bàn tay của Giang Hàn Phi.

Giang Hàn Phi chỉ vào chiếc hộp rồi nói: “Nghĩa, bên trong chiếc hộp gấm này chứa một loại thuộc cực kỳ quý hiếm trên thế giới-Nghi Linh Châu. Từ Xuân Thu Chiến Quốc, viên thuốc này là một loại thuốc do thần y Biện Quế chế ra, tổng cộng chỉ có ba viên.”

“Tương truyền sau khi uống xong thì có thể cường hoá xương cốt, khai thông tĩnh mạch, trở thành một người phi thường.”

“Hai viên thuốc kia đã bị Tây Sở bá vương và chiến thần Lữ Bố dùng, từ đó hai người đó trở thành những người mạnh nhất thời ấy, thân thể cường tráng, không ai địch nổi.

“Ba tình cờ mới gặp được, mua mất 900 tỷ mm đấy.

“Nghĩa, bây giờ ba cho con!”

Mọi người đều dồn mắt về chiếc hộp gấm, môi người đều lộ ra ánh mắt tham lam, ai mà không muốn sở hữu một bảo vật như thế này chứ?

Giang Nghĩa nhìn chiếc hộp gấm trên mặt không chút biểu cảm nhưng trong lòng lại thầm cười lạnh.

Nếu thật sự có bảo vật như thế thì đối phương sao nố trao cho anh chứ?

Chắc chắn trong đó có gì mờ ám.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Giang Nghĩa chấp tay nói: “So với con thì ba mới là người thật sự cần viên đan dược này. Con còn trẻ, uống hay không cũng không khác lắm. Nhưng ba đã vất vả mệt nhọc nhiều năm, nếu uống viên thuốc này thì chẳng phải ba có thể xua tan mệt nhọc và tái sinh sao?”

Nghe thế, Giang Hàn Phi hơi biến sắc.

Hình như đúng là thế thật.

Giang Hàn Phi đã bị bênh tật quấn thân nhiều năm, nếu có loại thuốc tốt như thế thì tại sao ông ta không uống sớm đi? Rõ ràng bên trong có bug!

Giang Hàn Phi sững người, không thể đáp nổi.

Lưu Cảnh Minh đứng cạnh chen vào giải thích: “Phó chủ tịch Giang không biết đấy thôi. Tuy tác dụng của Nghi Linh Châu rất lớn nhưng cũng có vài điều kiện nhất định”

“Ồ? Điều kiện gì?”

“Có hai điều kiện. Một là, nhất định phải là nam. Hai là, nhất định phải dưới 30 tuổi.”

Giang Hàn Phi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lập tức tiếp lời: “Lúc mua được viên thuốc này thì ba đã hơn 40 tuổi rồi, căn bản không thể dùng, đáng tiếc.”

Haha, lời này đúng là nhảm nhí.

Giang Nghĩa học y nhiều năm như vậy mà chưa từng nghe tới loại thuốc nào chỉ cho người dưới 30 tuổi.