Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 1590




Chương 1590

65 độ!

Loại rượu có nồng độ cực cao.

Người bình thường uống một ly loại này đã không chịu nổi, tửu lượng tốt đến mấy cũng không uống được mấy ly.

Đổi thành rượu Red Star, cho thấy Thường Hướng Đông đã thực sự nghiêm túc.

Nhưng…

Giang Nghĩa bật cười.

Thường Hướng Đông tỏ ra bối rối, hỏi: “Cậu cười cái gì?”

Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Giang Nghĩa: “Tôi cười anh đúng là đồ đàn bà.”

“Cậu!”

“65 độ, loại rượu nồng độ thấp vậy cũng dám lấy ra? Trưởng phòng Thường, anh muốn làm Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc bẽ mặt hả?”

Thường Hướng Đông không biết phải nói gì cho phải.

Tên Giang Nghĩa này đúng là quá ngông cuồng.

Nhưng, ngông cuồng cũng phải có vốn để mà ngôn cuồng, Thường Hướng Đông khinh thường hỏi: “Vậy cậu nói xem, nên uống rượu gì?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Giang Nghĩa nhẹ nhàng phun ra bốn chữ: “Rượu mạnh Thanh Hà.

Bốn chữ này vừa được thốt ra, biểu cảm của rất nhiều người thay đổi.

Rượu mạnh Thanh Hà là loại rượu mạnh số một thế giới trong truyền thuyết, là rượu nguyên chất, nồng độ lên tới 75%!

Vấn đề là loại rượu này hầu như không mua được ngoài thị trường.

Thường Hướng Đông nghe vậy thì lập tức bật cười, chỉ tay vào mặt Giang Nghĩa nói: “Rượu mạnh Thanh Hà đúng không? Cậu nói đấy nhé, người đâu, mang hai chai rượu mạnh Thanh Hà của tôi ra đây!”

Trong lòng anh ta mơ tưởng: Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, cậu tưởng là nói ra tên một loại rượu không có trên thị trường là có thể thoát thân sao? Xin lôi, hôm nay cậu đụng phải họng súng rồi!

Giang Nghĩa thật sự ngạc nhiên. ị Anh nói: “Rượu mạnh Thanh Hà gần như không mua được ngoài thị trường, tôi nhiều lần muốn uống thử mà không được, hôm nay đúng là nhờ phúc của trưởng phòng Thường, có thể nếm thử vị ngon của nó rồi.”

Thường Hướng Đông trong lòng cười nhạo: thằng nhóc này, đến lúc nào rồi còn giả vờ?

Hôm nay ông đây sẽ cho cậu biết thế nào là hối hận! Hôm nay không uống đến hộc máu thì đừng hòng rời khỏi khách sạn!”

Trong lòng thì nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng Thường Hướng Đông vân khách sáo nói: “Rượu quý như vậy, tôi chưa có cơ hội để mang ra, hôm nay vừa khéo. Nào, cậu Giang, tôi rót đầy cho cậu.

Nói là rót đầy, đúng là đầy ắp, còn thay ly bằng một cái ly lớn.

Nhìn những ly rượu đầy ắp, một ly rượu mạnh Thanh Hà nhiều người khiếp sợ, nếu thật sự uống một ly sợ rằng sẽ nằm xuống đó thật?

Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, cho anh thể hiện, để xem anh có làm được trò trống gì không?