Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Tu La

Chương 1579




Chương 1579

Lưu Cảnh Minh thành thật trả lời: “Nói mới nhớ, người này còn cùng họ với chủ tịch.”

“Ồ? Anh ta cũng họ ‘Giang??”

“Đúng vậy.

“Tên là gì?”

“Giang Nghĩa!”

Rầm! Giang Hàn Phi lập tức đứng bật dậy khỏi ghế ngồi, cảm thấy trong đầu sấm sét nổ tung, máu khắp người bắt đầu sôi sục.

Giang Nghĩa?

Là Giang Nghĩa? !

Lưu Cảnh Minh bị dọa sợ bởi hành động của Giang Hàn Phi, đi theo chủ tịch nhiều năm như vậy, từ trước đến nay núi Thái Sơn có sụp đổ trước mặt thì sắc mặt ông cũng không thay đổi, lần đầu tiên nhìn thấy ông kích động, hồi hộp, đứng ngồi không yên như vậy.

“Chủ tịch, ngài sao vậy?”

Giang Hàn Phi trợn to hai mắt, thân thể có chút run rẩy.

Lúc thì kinh ngạc, lúc thì cười ha hả, lúc thì giương mắt đờ đân, giống như phát điên vậy.

Lưu Cảnh Minh bị dọa sợ: “Chủ tịch, ngài đừng đùa tôi như vậy? Rốt cuộc ngài sao vậy? Bác sĩ, bác sĩ!”

“Không cần gọi.”

Giang Hàn Phi xua tay rồi lại ngồi xuống: “Giang Nghĩa? Vậy mà lại là Giang Nghĩa?

Hahahaha, thật là ông trời giúp tôi mà!”

Lưu Cảnh Minh tò mò hỏi: “Giang Nghĩa thì sao?”

Giang Hàn Phi cười haha, cố ý hỏi: “Cậu có biết Giang Nghĩa và tôi có quan hệ gì không?”

“Không biết.”

“Giang Nghĩa, đó là con trai tôi!”

Khoa học kỹ thuật Trọng Môn, phòng giải trí tư nhân.

Chủ tịch-lão gia Rết đang cầm cơ bida, chơi bida một mình, Laura đẩy cửa đi vào.

Cạch!

Một quả bóng bida rơi vào trong lỗ.

Lão gia Rết đứng thẳng người lên, chà cơ bida, lên tiếng hỏi: “Kết quả thế nào?”

Laura vắt chéo chân, lắc đầu: “Thất bại rồi.

Lão hồ hy Giang Hàn Phi kia quả thật quá xảo quyệt, vậy mà lại bảo một người tên là Hà Kiện đến để thay ông ta tiếp nhận điều trị, nói cái gì mà chỉ có chữa khỏi cho Hà Kiện, mới có thể đi chữa bệnh cho ông ta. Đây rõ ràng là lấy Hà Kiện làm vật thí nghiệm, không hề tin tưởng bác sĩ.

Lão gia Rết cười: “Đây là điều đương nhiên, lão hồ ly này sao có thể tùy tiện lấy cơ thể của mình ra làm trò đùa?”

Dừng một lúc, ông ta nói tiếp: “Socrates kia từ bỏ rồi?”

“Đương nhiên.” Laura bất lực nói: “Ông ta kiêu ngạo như thế, bị người ta xem thường như vậy, sao có thể đi khám bệnh cho Hà Kiện? Hơn nữa, căn bệnh này rất kỳ lạ, một chốc một lát sao có thể chữa khỏi?