Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 780





Hơn trăm người run rẩy, cúi đầu không dám trả lời, mồ hôi lạnh ứa ra.

Người này nổi giận, hậu quả chính là trời sập đất nứt.

Bởi thì thân phận của ông ta vô cùng đáng sợ, nếu nói ra e rằng các tỉnh ở phía nam Việt Nam đều sẽ run rẩy!
Bởi vì ông ta chính là Phó Thương Long, thủ lĩnh của Nam Hồng Môn, một trong hai phái Hồng Môn!
Lịch sử của tổ chức Hồng Môn này phải đi ngược dòng về thời nhà Nguyễn.

Khi ấy còn có những hội nhóm gọi là Thiên Địa Hội, Hồng Hoa Hội vân vân… Mặc dù mấy năm nay Hồng Môn đã suy tàn, nhưng họ vẫn là vương giả.

Hơn nửa phân đà của Nam Hồng Môn đều ở vùng duyên hải, kinh tế phát đạt, sản nghiệp đa dạng, có vô số cao thủ, những cao thủ chân chính biết võ thuật đều xuất thân từ Hồng Môn.

Nhất là thế giới ngầm của những khu vực lớn, chỉ cần nghe tên Hồng Môn thì chắc chắn sẽ sợ mất mật.


Có chuyện người khác không biết, thực ra Viên Phù Đồ Hà cũng xuất thân từ Nam Hồng Môn, hằng năm ông ta phải cống hiến hơn 10.000 tỷ cho Nam Hồng Môn.

Năm đó tại sao Viên Phù Đồ Hà lại phải ẩn thế 30 năm?
Không ai biết nguyên nhân.

Mà sự thật là vì Viên Phù Đồ Hà phát triển quá nhanh chóng, đụng chạm tới lợi ích của Nam Hồng Môn.

Nếu ông ta tiếp tục phát triển thì Nam Hồng Môn sẽ ra tay với ông ta, thế nên Viên Phù Đồ Hà mới bất đắc dĩ ẩn thế, tránh né Nam Hồng Môn phong sát.

Từ nay về sau, Viên Phù Đồ Hà đã cống hiến gấp đôi số tiền lúc trước cho Nam Hồng Môn, thế mới có thể giữ được tính mạng của ông ta.

Không chỉ như thế, ngay cả tập đoàn Tam Tinh cũng phải chuẩn bị mấy ngàn tỷ cho Nam Hồng Môn mỗi năm.

Ngẫm lại tập đoàn Hàn Quốc lớn mạnh như Tam Tinh mà cũng phải khúm núm với Nam Hồng Môn, thế thì Nam Hồng Môn mạnh cỡ nào? Chỉ cần một câu, phàm là các ông trùm có thân phận ở nam bộ đều phải cống hiến cho Nam Hồng Môn, nhưng Nam Hồng Môn lại không có nghĩa vụ giúp đỡ họ.

Đó chính là điểm cường thế của Nam Hồng Môn.

Có thể nói cả thế giới ngầm của nam bộ đều nằm trong tầm khống chế của Nam Hồng Môn.

Chỉ cần họ nguyện ý thì có thể thay thế bất cứ lúc nào.

Bên Hoa Lư gần đây đã xảy ra chuyện, đầu tiên là phe phái của Viên Phù Đồ Hà gục ngã, sau đó là tập đoàn Tam Tỉnh vượt tầm kiểm soát, không ai nộp tiền cống hiến, Nam Hồng Môn nhận thấy Hoa Lư đã xảy ra chuyện nên mới phái Lã Chiến đến đó.

Bởi vì mâm của Hoa Lư quá lớn, ngay cả thủ lĩnh Nam Hồng Môn là Phó Thương Long cũng phải đích thân đến đó.


Hơn trăm môn sinh quỳ trên mặt đất chính là nhân tài tinh anh đến từ các ngành nghề, thậm chí còn là tay to.

Có thể trở thành học sinh của Phó Thương Long, thế thì thực lực có thể yếu sao? Trong mấy chục năm, Phó Thương Long thích nhận học trò mới nhận bảy tám trăm học sinh, có thể nói mỗi người đều là thiên tài hàng đầu.

Không chỉ nhiều môn sinh, Phó Thương Long còn có rất nhiều thuộc hạ, mạng lưới quan hệ rộng lớn, có thể nói Phương Lâm Thiên nói một câu, nam bộ sẽ đều hưởng hứng.

Đây chính là điểm lợi hại của thủ lĩnh Nam Hồng Môn.

“Thầy ơi, chúng con sai rồi! Đáng lẽ chúng con phải đưa thi thể của sư đệ về trước!”
“Thầy hãy cho chúng con thêm một cơ hội đi, chúng con sẽ lập tức đưa thi thể của sư đệ về!”
Người bên người nhao nhao kêu lên.

Phó Thương Long nhìn lướt qua một lượt, nói: “Không cần các con! Ta sẽ đích thân đến đó để trả thù cho học trò của tal”
“Lục Khấu Trọng?” Phương Lâm Thiên kêu.

“Thưa thủ lĩnh, có Lục Khấu Trọng!” Một người đàn ông trung niên bước lên nói.


“Ta ra lệnh cho anh đến Hoa Lư trước, trước khi quân đội của Nam Hồng Môn chúng ta đến nơi, anh phải tìm được thi thể học trò của ta!” Phó Thương Long ra lệnh.

“Tuân lệnh!” Lục Khấu Trọng rời đi trước.

Người này có thân phận rất cao.

Nam Hồng Môn có một rồng bốn thiên long tám nô, Lục Khấu Trọng chính là một trong bốn thiên vương.

Ở Nam Hồng Môn, trừ thủ lĩnh chính là bốn thiên vương định đoạt.

Bốn thiên vương của Nam Hồng Môn có thực lực đủ để dễ dàng đánh bại người như Viên Phù Đồ Hà.

“Lã Chiến chất thật thảm! Ta còn định thừa nhận thân phận người thừa kế của thằng bé trên đại hội nam bắc Hồng Môn không lâu sau đó!” Phó Thương Long rơi mấy giọt nước mắt..