Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1819




Chương 1819:

Âm thầm trở thành gia tộc đứng đầu của Lạc Việt, ngay cả nhà họ Diệp cũng không bằng.

“Lê Nguyên, anh trai tôi muốn gặp cô! Sau này, địa vị của cô sẽ càng trở nên tôn quý! Diệp Lâm Quân không xứng đậu!”

Ba môn phiệt lớn khác cũng bắt đầu rục rịch.

Sự xuất hiện của Hoàng đế Tây Đường lân này khiến cho dư luận xôn xao bàn tán.

Còn bên Diệp Lâm Quân, anh vẫn ra lệnh cho các bộ truy xét tin tức vê Liên Minh Báo Thù.

Diệp Lâm Quân đi dạo ven một hô nước nào đó ở Giang Bắc, theo sau là mấy người Tây Thiên Vương.

“Có manh mối cho thấy vị vương tử nào đó của nước Chiến Ưng có liên hệ mật thiết với nhóm người này.

Những chuyện khác vẫn đang điều tra!” Tây Thiên Vương nói ra một manh mối quan trọng.

“Nước Chiến Ưng?

Vừa nhắc đến quốc gia này, trong mắt Diệp Lâm Quân bừng lên lửa giận.

Anh đã từng nếm trái đẳng trong tay họ.

Đây là một chủng tộc nổi tiếng với những thủ đoạn đê hèn và quỷ quyệt.

Các thủ đoạn đều bất chấp tất cả, không màng luân thường đạo lý.

Ở biên cảnh xảy ra bao nhiêu là thảm án, tất cả đều có đấu răng của bọn chúng hết.

Một trăm mười lăm anh em của anh đã chết rất thảm.

Tất cả là do nước Chiến Ưng gây nên.

Bọn họ bị gian kế của chúng hãm hại, rồi bị giết hết sức tàn nhẫn.

Đối với dân tộc này thì anh có hận! Mấu chốt là nước Chiến Ưng đã âm thầm trù tính hết thảy, không thể tra được manh mối gì hết.

Biết rằng tất cả là do bọn chúng gây nên, thế mà phải nhìn chúng giả vờ ngây thơ, chối bỏ hết thảy tội lỗi.

Năm đó, Diệp Lâm Quân bất chấp mệnh lệnh, vì một người mà đuổi giết nước Chiến Ưng, đến mức suýt chút nữa là anh bị cách chức.

Sau đó, anh chỉ có thể từ bỏ, chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, cũng không thể báo thù.

Bởi vì không có bằng chứng là nước Chiến Ưng gây ra.

Anh không có lý do ra tay…

“Quả nhiên là do một đám người đê tiện tập hợp lại với nhau!”

Diệp Lâm Quân tức giận nói.

“Tra† Tra toàn bộ cho tôi!” Diệp Lâm Quân tức giận nói.

Lần này đây, nều như có một lý do hợp lý, anh nhất định sẽ báo thù.

“Rõ!” Mọi người đồng loạt hô lên.

“Tôi đi riêng một lát! Các cô cậu về trước đi!” Diệp Lâm Quân ra lệnh.

Nhắc đến nước Chiến Ưng là tâm trạng Diệp Lâm Quân không vui nổi rồi.

Anh đã đợi ngày này rất lâu.

Nhưng căn bản là không có lý do để động thủ.

Cũng không biết kẻ giật dây phía sau là ai…

Hy vọng lần này thông qua việc tóm đuôi của Liên Minh Báo Thù, tất cả kẻ thù ở Nước Chiến Ưng sẽ bị bắt giữ.

Nghĩ ngợi vẩn vơ một hồi, anh đã đi vòng lớn quanh bờ hồ Tây Tử của Giang Bắc.

Đến nơi có cảnh đẹp tuyệt mỹ, mà dường như không có bất kỳ ai ở đây.

Chỉ thấy có một vài người ở phía trước không xa.

Một vị trưởng lão mặc trang phục thời Đường màu đen, trên người toả ra khí chất thanh tao.

xuất trần.

Bên cạnh ông ta là một cô gái trẻ, khoảng mười tám, mười chín tuổi.

Tóc đuôi ngựa buộc cao, khuôn mặt kiêu hãnh.

Đúng là con gái của trời!