Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 158





“Chát!”
Tiểu Đao lại tát lên trên mặt người khác một cái.

Đám côn đồ sau lưng anh ta đè mấy người Kim Dương Minh lại, hành hung một trận.

Giám đốc quán rượu trợn tròn mắt.

Đây chính là vị khách tiêu nhiều nhát tối nay đó!
Sao kẻ gây sự lại biến thành mấy người này rồi?
“Tự tôi có quyết định của mình! Đám gây chuyện chính là bọn họ!”
Giám đốc quầy rượu còn muốn giải thích, Tiểu Đao cũng không buồn nghe.

Khiến người ta càng trợn tròn mắt hơn, ấy chính là Tiểu Đao lại chủ động tiền tới trước mặt Diệp Quân Lâm, cười ha hả nói: “Anh Diệp, đám người gây chuyện phiền phức này tôi đã xử lí xong rồi.

Làm phiền đến anh rồi.”
“Làm tốt lắm.”
Diệp Quân Lâm tán dương.

Tiểu Đao nghe được hưng phấn bừng bừng.

Trần Đình cùng bạn mình trợn tròn mắt không dám tin.


Người gây chuyện là bọn họ mà!
Diệp Quân Lâm lắc lắc điện thoại di động hướng về phía Trần Đình: “Tôi đi đây.”.

Chuyên trang đọc truyện [ T R U M t г u y e Л .V Л ]
Sau đó, Diệp Quân Lâm cùng Thanh Long rời đi.

Trần Đình lập tức theo ở phía sau.

Dẫu sao Diệp Quân Lâm cũng nắm giữ cái chuôi của con dao có thể giết chết cô.

Chẳng qua là sau khi lao ra khỏi quầy rượu, lại chẳng còn thấy bóng dáng của hai người Diệp Quân Lâm ở đâu.

“Hu hu hu…”
Trần Đình ngã quy trên đất, ngửa mặt lên trời khóc thút thít.

Cô biết nếu như mình không tìm được Diệp Quân Lâm, thì coi như xong rồi!
Chỉ cần Diệp Quân Lâm đưa những bằng chứng vừa lấy được, cô rất có thể sẽ phải ngồi tù.

Trần Đình sợ đến phát điên.

Dẫu sao cô cũng vừa mới tốt nghiệp, làm sao có thể đi tù đượ!
c Hồi hận rồi!
Cô quá hối hận rồi.

Thấy tiền nhiều trước mắt là cái gì cũng không màng nữa!
Ở một bên khác, Chu Tước cũng đã giải quyết xong hết thảy.

Lại điều tra ra được ghi chép chuyền tiền và ghi âm điện thoại, vân vân….của mấy người phục vụ.

Mấy người phục vụ này cũng bị sợ đến phát khóc.

Trong biệt thự xa hoa ở một nơi nào đó tại Tô Hàng.

Đỗ Nhân Hà đang hút xì gà, nhìn cô gái có vóc người nóng bỏng nằm trên giường.

Anh ta nhìn cô ấy, cười lạnh nói: “Yên tâm đi.


Sớm thôi, người nằm trên giường của tôi sẽ là cô đó, Lý Tử Nhiễm!”
Có rất nhiều bạn học cùng Lý Tử Nhiễm nảy sinh ham muốn với cô không chỉ một, hai ngày.

Những kẻ nắm trong tay một ít tài danh, lại càng ham muốn hơn.

Đỗ Nhân Hà khó khăn lắm mới có một cơ hội như vậy, anh ta tất nhiên phải lợi dụng để cưỡng ép Lý Tử Nhiễm vào tay.

Anh ta thật muốn nếm thử một chút mùi vị người phụ nữ năm đó đã cự tuyệt mình, không biết sẽ như thế nào đây?
Đúng vừa lúc ấy, lại có người nhấn chuông cửa.

Đỗ Nhân Hà mắng một câu, mặc áo choàng tắm vào đi mở của.

Sau khi mở ra lại thấy Diệp Quân Lâm.

“Ôi trời, đây không phải là nhân vật quan trọng ở Tô Hàng chúng ta, Diệp Quân Lâm đây sao? Bạn học cũ tới nhà, hoan nghênh, hoan nghênh!”
Đỗ Nhân Hà cũng không đuổi Diệp Quân Lâm đi.

Ngược lại còn mời anh vào biệt thự.

“Bạn học cũ, cậu tới đây vì vụ kiện của mình à?” Đỗ Nhân Hà cười nói.

“Đúng vậy, bạn Đỗ.

Cậu là luật sư trưởng của văn phòng Luật mà! Có chuyện không hỏi cậu thì hỏi ai nữa?”
Diệp Quân Lâm cười cười.

“Có chuyện gì thế?” Đỗ Nhân Hà cố ý hỏi.


“Chính là Tử Nhiễm muốn nộp đơn kiện.

Lúc đi tìm văn phòng luật lớn tìm luật sư đại diện sao lại chẳng ai dám tiếp thế?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Ha ha, nói thật vậy! Là tôi sắp xếp đó.

Toàn bộ luật sư trong ngành sẽ chẳng có ai tiếp nhận hồ sơ của cậu đâu!”
Đỗ Nhân Hà nói thẳng, dù sao anh ta cũng không sợ Diệp Quân Lâm.

Dưới góc nhìn của anh ta, tối nay Diệp Quân Lâm đến đây là cầu xin anh ta.

“Là cậu?”
Diệp Quân Lâm làm bộ không tưởng tượng nỗi.

“Đúng, không sail Tôi chính là muốn bức tử cậu cùng Lý Tử Nhiễm! Đẩy hai người vào đường cùng! Để cậu phải quỳ xuống mà cầu xin tôi! Bây giờ không phải cậu đã đến cầu xin tôi rồi hay sao?”
Đỗ Nhân Hà cười cười.

Diệp Quân Lâm hỏi: “Nói cách khác là do cậu cùng Phạm Đại Thành dàn xếp hết thảy?”
“Không sail Đến cả mấy người nhân chứng kia cũng là một tay tôi an bài sắp xếp hết! Tôi sắp đặt thật không chê vào đâu được! Diệp Quân Lâm cậu không cầu xin tôi thì chỉ có chờ chết thôi!”.