Chương 583
Long Tam lắc đầu.
“Có chứ, chỉ là không biết cậu có chọn hay không thôi”.
Tề Tân nghe xong thì sáng mắt lên rồi vội hỏi: “Là gì?”
Long Tam bật cười.
“Đó là cậu hãy mặc kệ nhà họ Thôi, mà đi theo cậu Sở giống tôi đây, sau đó làm việc cho cậu ấy, cậu thấy sao?”
Không chờ Tề Tân lên tiếng, Thôi Hạo đã gào ầm lên.
“Long Tam! Mày là đồ cặn bã! Dám câu người trước mặt ông à? Ai cho mày dũng khí thế hả?”
Thôi Hạo phẫn nộ chửi bới.
Hắn ta tức muốn điên lên, không ngờ Long Tam dám nói ra câu đó.
Cùng lúc đó, hắn ta cũng thấy hơi lo lắng, nếu Tề Tân đồng ý với Long Tam thì hôm nay hắn ta sẽ thê thảm rồi.
Hơn nữa đâu chỉ có thế, mà hắn ta còn bị mất sạch thể diện nữa.
Nếu chuyện này mà đồn ra ngoài thì cả hắn ta và nhà họ Thôi biết giấu mặt đi đâu đây?
Đến lúc đó, dù có được ông mình yêu chiều đến mấy thì chắc chắn hắn ta cũng bị mắng té tát.
Đó là kết quả mà hắn ta không hề muốn chút nào.
Nhưng may mà câu trả lời của Tề Tân đã khiến hắn ta bình tâm lại.
“Long Tam, kiến nghị đó của anh chẳng ra làm sao cả, xem ra anh không có thành ý rồi”.
Tề Tân lạnh mặt rồi nhìn Long Tam.
Long Tam cũng không chút biểu cảm đáp: “Xem ra hôm nay, chúng ta khó tránh khỏi xô xát rồi”.
Long Tam vừa nói dứt câu thì một tên đàn em đô con đứng sau Tề Tân đã xông ra rồi gầm lên.
“Đại ca, sao anh phải dài dòng văn tự với Long Tam này làm gì? Cùng lắm thì đánh nhau thôi, để tao xem Long Hổ Môn của mày và Tụ Nghĩa Đường của bọn tao, bên nào mạnh hơn”.
Người đó vừa nói xong thì mười mấy người thanh niên ở phía sau Tề Tân đã gào thét xông lên.
Thậm chí có người còn vung cái ống tuýp trong tay lên đập vào bàn ghế phát ra những tiếng động ing tai.
Ngô Lương ở cạnh đó thấy thế thì sợ đến mức run rẩy, mặt mày tái nhợt.
Long Tam vẫn không tỏ thái độ gì, nhưng đám đàn em đứng sau lưng gã thì cũng đang sục sôi rồi.
“Đại ca, xử chúng nó đi. Có cái Tụ Nghĩa Đường cỏn con thì mình phải sợ gì chứ!”
“Đúng đấy đại ca, Long Hổ Môn chúng ta mới là trùm ở Tân Hải, Tụ Nghĩa Đường chúng nó chỉ là hạng tôm tép thôi”.
Nghe đám đàn em nói thế, Long Tam vẫn im lặng, sau đó gã lạnh lùng nhìn Tề Tân, hai ánh mắt giao nhau rồi cùng bùng lên ý chí chiến đấu.
“Long Tam, xem ra hôm nay chúng ta phải đọ sức thật rồi!”
Tề Tân thờ ơ nhìn Long Tam rồi nói.
Long Tam gật đầu.
“Nếu muốn chiến thì Long Hổ Môn chúng tôi sẽ chơi đến cùng”.
Sau cuộc đối thoại của hai đại ca, bầu không khí trong phòng chợt tĩnh lại.
Tề Tân và Long Tam như đã thương lượng xong, cả hai giơ tay lên, chuẩn bị ra hiệu chiến đấu.
Song, đúng lúc này, một giọng nói lười nhác chợt vang lên.