Chiến Thần Sở Bắc

Chương 372




Chương 390

Thấy vậy, Dương Xuyên khẽ cười!

Mọi người xung quanh, đều đồng loạt ngẩng đầu!

Quả nhiên, mấy người Lý Hải Đông bày trận lớn như vậy chính là để đón cậu Dương!

Ngay cả ba người nhà họ Lạc cũng vui mừng không thôi.

Những người trước mắt này đều là những nhân vật lớn bình thường mời cũng khó mà đến.

Không ngờ, hôm nay lại chủ động đến đón bọn họ.

Ôm đùi cậu Dương quả nhiên là lựa chọn chính xác.

Chỉ là ngay sau đó, vẻ mặt mọi người thoáng chốc đều cứng đờ!

Chỉ thấy khi nhóm người Lý Hải Đông đi đến trước mặt Dương Xuyên, không hề dừng bước mà trực tiếp đi ngang qua!

Thậm chí, còn nhanh chóng bước lên, ánh mắt đều nhìn về phía trước!

Chuyện gì đây?

Vẻ mặt Dương Xuyên thoáng chốc cũng cứng đờ.

Ba ông cháu nhà họ Lạc cũng đớ ra, không kịp phản ứng.

Tiếng bàn luận xung quanh cũng lập tức dừng lại!

Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về hướng Lạc Hải Đông đi qua!

Chỉ thấy ba người đều chậm rãi đi về phía sảnh tiệc.

Một người bên trái mặc vest chính là Chu Minh Hạo!

Một người bên phải, vóc dáng cao ráo, vẻ ngoài tuấn tú, nếu là nữ, e rằng vừa nhìn là cũng không dời mắt được!

Mà một người ở chính giữa lại đeo kính đen, tay cầm gậy gõ nhẹ, chậm rãi bước đến!

Khí chất nho nhã, khiến Chu Minh Hạo và Thanh Phong bên cạnh đều phai mờ.

“Cậu Sở, cậu đến rồi à?”

Lý Hải Đông đi đầu vội mỉm cười chào hỏi với Sở Bắc.

Sau khi thấy Sở Bắc gật đầu, ông ta mới gật đầu ngỏ ý chào với Chu Minh Hạo!

Sau đó, gia chủ của các gia tộc lớn đi sau Lý Hải Đông, Trương Hồng Viễn và Lưu Tông Tín cũng lượt lượt chào hỏi với Sở Bắc!

Khi Sở Bắc xuất hiện thì chủ tịch thành phố cũng trở nên mờ nhạt.

Trong số những người ở đây, chỉ có Lưu Tông Tín từng gặp Thanh Phong nên biết thân phận của anh ta.

Những người khác cũng chỉ chào hỏi khách sáo với anh ta thôi.

Dẫu sao nếu người này được đứng cạnh Sở Bắc thì chắc cũng có thân phận cao quý ngang với Chu Minh Hạo.

“Các vị khách sáo rồi, hôm nay các vị mới là nhân vật chủ chốt mà!”

Sở Bắc mỉm cười nói.

“Cậu Sở cứ đùa, đây là việc chúng tôi nên làm mà”.

Lý Hải Đông nào dám khinh suất? Ông ta vội vàng gật đầu rồi thầm nghĩ nước đi này của mình quá chuẩn.

“Cậu Sở, hôm nay tôi đã huy động hết vốn của nhà họ Lý đến đây, chỉ cần cậu nói một câu là được”.