Chiến Thần Sở Bắc

Chương 169




Chương 187

Nhìn Lý Hải Đông cẩn thận từng li từng tí, Sở Bắc lần này không từ chối.

Trực tiếp ngồi vào chỗ của Lý Hải Đông.

“Chủ tịch Lý, chắc ông biết việc tập đoàn Lạc Thị bị chèn ép ác ý nhỉ?”.

Sở Bắc thong dong nói, càng khiến Lý Hải Đông không hiểu ra làm sao.

“Cậu Sở, việc này không liên quan gì đến nhà họ Lý tôi mà, tôi…”.

“Tôi không nói là ông làm”.

Sở Bắc ngắt ngang lời giải thích của Lý Hải Đông.

Lý Hải Đông ngẩn người, sau đó định thần lại: “Cậu Sở, tôi biết rồi. Cậu yên tâm, tôi sẽ điều tra xem là ai làm ngay, chắc chắn sẽ dốc hết sức, giúp tập đoàn Lạc Thị vượt qua nguy cơ”.

Lý Hải Đông sốt sắng đảm bảo, nói chuyện hơi có vẻ kích động.

Có thể làm việc cho thần tướng trấn quốc, đây là phúc tích được từ kiếp trước đó.

Song, Sở Bắc lại lần nữa lắc đầu.

“Không cần điều tra là ai làm. Tôi không muốn biết cũng không cần phải biết. Còn nữa, người ông cần giúp không phải tập đoàn Lạc Thị mà là Lạc Tuyết”.

Lý Hải Đông ngạc nhiên, ngay lập tức hiểu ra.

“Vâng, cậu Sở, tôi nhớ rồi”.

Sở Bắc khẽ gật đầu, rồi đứng dậy.

“Còn một việc nữa…”.

“Cậu Sở yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không để lộ thân phận của cậu. Cô Lạc Tuyết tận tụy, được sự công nhận của tập đoàn Lý Thị, cho nên giúp đỡ riêng cho cô ấy, chỉ vậy thôi”.

Lý Hải Đông vội vàng lên tiếng đảm bảo.

Sở Bắc hài lòng gật đầu, chống gậy trúc đi ra ngoài.

“Tốt lắm! Ông cũng đến xem buổi đấu thầu của Tân Hải đi. Không cần tiễn nữa”.

Nói xong, bóng dáng Sở Bắc đã biến mất ở chỗ đầu cầu thang.

Còn Lý Hải Đông thì ngẩn ra một lúc, đến khi định thần lại thì chợt mừng như điên.

Ý của cậu Sở chẳng phải là đến buổi đấu thầu sẽ giúp ông ta một tay sao?

Có thần tướng trấn quốc hỗ trợ, nhà họ Lý sắp một bước lên mây rồi.

Ngày hôm sau, tập đoàn Lạc Thị!

Như thường lệ, Lạc Tuyết đã đến trước cửa công ty từ sớm!

Nhưng khác mọi hôm ở chỗ, hôm nay cô không muốn bước vào cánh cửa này chút nào!

Thậm chí còn có chút sợ hãi! Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nhờ Dương Xuyên nên hôm nay chính là hạn chót của cô.

Nếu như cô không thể giải quyết vấn đề tài chính của công ty, thì cho dù có là nhà họ Lạc hay Dương Xuyên đều sẽ không bỏ qua chuyện này!

Thậm chí bọn họ cũng sẽ không tha cho gia đình cô!

Nhưng cô đã làm tất cả những gì có thể rồi.

Dù là đối tác hay ngân hàng, thậm chí cả bạn cũ của bố.

Tất cả đều coi cô giống như ôn thần vậy, tránh càng xa càng tốt!

Cô đã hoàn toàn hết sức cứu vãn.