Chiến Thần Phong Vân

Chương 944




Liễu Thành Gia nói: “Kế tiếp, nên để con thay thế bà cụ Diệp làm gia chủ nhà họ Diệp”

Liễu Yên Nhi cười khổ: “Bố cũng thấy rồi đó, bà già đó không tin tưởng con. Ngay cả công việc cốt lõi cũng không cam tâm giao cho con xử lý, huống chỉ là vị trí gia chủ nhà họ Diệp.”

Liễu Thành Gia: “Trực tiếp bắt bà ta giao vị trí gia chủ cho con, quả thực có chút không thực tế:”

“Chúng ta có thể khiến bà cụ giao vị trí gia chủ cho Diệp Huyền Tề trước. Thăng Diệp Huyền Tề kia không có đầu óc, chúng ta cướp vị trí gia chủ trong tay nó dễ dàng hơn rất nhiều.”

Liễu Yên Nhi: “Nhưng con thấy bà cụ Diệp, tạm thời vẫn chưa có dự định truyền vị trí gia chủ cho ai cả.”

Liễu Thành Gia: “Không sao, chúng ta có thể ép bà ta thoái vị.”

Liễu Yên Nhi tò mò nói: “Ô, ép thế nào?”

Liễu Thành Gia nói: “Để chỉ huy ép bà ta thoái vị”

Liễu Yên Nhi nói: “Nhưng chúng ta chưa từng được gặp chỉ huy, sao có thể mời chỉ huy xuất hiện đây?”

Liễu Thành Gia: “Nhà họ Liễu chúng ta chưa từng gặp mặt chỉ huy, thì người nhà họ Diệp càng chưa được gặp.”

“Bố nói ai là chỉ huy thì người đó là chỉ huy S Yên Nhi hít vào một hơi lạnh: “Bố, muốn tìm người giả mạo chỉ huy?”

“Đây… đây là tội chém đầu đó.”

Liễu Thành Gia nói: ‘Chuyện này con không nói, bố không nói, người khác sao biết được?”

“Chắc chắn phải có một chút mạo hiểm nhưng nhớ kỹ, mạo hiểm và cơ hội tồn tại cùng nhau.”

Bảy ngày sau, chỉ nhánh công ty dược.

Nhân Hòa ở thủ đô đã hoàn thành sơ bộ.

Kế hoạch “chiếm đoạt nhà họ Diệp” của Liễu Yên Nhi và Liễu Thành Gia, cũng đang được tiến hành bừng bừng khí thế.

Sáng sớm, Liễu Yên Nhi gọi cho Diệp Huyền Tề một cuộc điện thoại.

“Huyền Tê, anh mau đưa bà nội đến chỉ nhánh công ty dược Nhân Hòa một chuyến.”

“Chỉ huy rất hài lòng công việc ngày.

trước của chúng ta, muốn trực tiếp gặp anh và bà nội.”

Cái gì?

Diệp Huyền Tề sắp mừng đến phát điên.

Vinh dự đến mức nào mới được chỉ huy đích thân gặp mặt.

Chuyện ngầu như thế này, hắn có thể dùng để khoe khoang cả cuộc đời Diệp Huyền Tề: “Được, anh lập tức đưa bà nội đến đó.”

Liễu Yên Nhi nói: “Đúng rồi, nghe ý của chỉ huy thì ngài ấy hình như cũng ngại bà nội đã lớn tuổi, muốn bà nội nghỉ hưu sớm để an dưỡng tuổi già.”

“Đến lúc đó, anh nhất định phải đoạt được vị trí gia chủ nhà họ Diệp.”

Diệp Huyền Tề có chút khó xử: “Yên Nhi, bây giờ anh vẫn còn trẻ, không đủ kinh nghiệm, sợ rằng không thể chống đỡ toàn bộ nhà họ Diệp.”

“Không thì chúng ta cầu xin chỉ huy một chút, để bà nội làm gia chủ thêm hai năm nữa”

Liễu Yên Nhi lập tức không vui: “Diệp Huyền Tề, là đàn ông, sao có thể nói mình làm không được!”

“Hơn nữa, đây không phải chuyện em có thể giúp anh đâu.”

“Nếu như đến cả vị trí gia chủ anh cũng không ngồi được, thì làm sao xứng với em, làm sao xứng với nhà họ Liễu?”

“Sau này, em ở nhà họ Liễu cũng không thể ngước đầu lên nổi”

Diệp Huyền Tề cần răng: “Được, Yên Nhì, cứ xem như vì em, anh chắc chẳn sẽ đoạt được vị trí gia chủ này.”

Diệp Huyền Tê lập tức tìm bà cụ Diệp, nói chuyện chỉ huy muốn trực tiếp gặp hai người.

Bà cụ thậm chí còn kích động đến rơi nước mắt.

Tổ tiên phù hộ, không ngờ trước khi chết, còn có thể gặp được chỉ huy.

Sau khi gặp chỉ huy xong, địa vị của nhà họ Diệp sẽ càng được nâng cao, rất có thể sẽ xếp ngang hàng với hoàng thất.

Bà ta lập tức sửa soạn rồi vội vàng đi đến chỉ nhánh công ty dược Nhân Hòa ở thủ đô.

Trùng hợp là bọn họ vừa đến cửa chỉ nhánh công ty dược Nhân Hòa lại vô tình đụng mặt Diệp Huyền Tân.

Dược Nhân Hòa liên quan đến sức khỏe.

và tính mạng của những người chiến sĩ, Diệp.

Huyền Tân rất xem trọng nó, nên đích thân đến để thị sát công việc.

Kẻ thù gặp nhau, vô cùng đỏ mắt.

Bà cụ Diệp và Diệp Huyền Tề tức giận đến mức ánh mắt nhìn Diệp Huyền Tân tràn ngập thù hận.

Bảy ngày trước, nếu như Diệp Huyền Tân nói giúp bọn họ một câu thì hiện tại người phụ trách dược Nhân Hòa, đã là bọn họ rồi.

Diệp Huyền Tê lạnh nhạt nói: “Diệp Huyền Tân, ai cho cậu tới đây? Mời cậu đi cho”